Thứ Bảy, 4 tháng 7, 2015

Chúa nhật 14 thường niên



CHÚA NHẬT 14 THƯỜNG NIÊN

Tin mừng : Mc 6, 1-6
“Ngôn sứ có bị rẻ rúng, thì cũng chỉ là ở quê hương mình.”

Anh chị em thân mến,
Chỉ có những người đã cảm nghiệm qua được những đau khổ mới chia sẻ được với những đau khổ của tha nhân; chỉ có những ai đã bị khinh chê, bị hất hủi, bị rẻ rúng mới hiểu được thế nào là sự tủi nhục của anh chị em mình.

Đức Chúa Giê-su đã kinh qua điều ấy khi Ngài bị những người trong làng trong họ rẻ rúng coi khinh, vì lý lịch của Ngài đối với họ không ra gì cả: con của bác thợ mộc Giu-se và bà Ma-ri-a nghèo nàn. Vì những thành kiến này, mà Đức Chúa Giê-su đã không làm một phép lạ nào cho họ, bởi vì dù có làm chăng nữa thì họ cũng không tin Ngài là Đấng Mê-si-a.

Thành kiến là mối mọt gặm nhấm tình yêu mà Đức Chúa Giê-su đã phát hiện ra khi trở về quê hương sau những ngày bôn ba rao giảng Tin Mừng Nước Trời, đáng lẽ, những người ở quê hương phải vui mừng mới phải, vì từ nơi quê hương của mình đã phát sinh ra một người con làm rạng rỡ cho quê hương làng xóm, nhưng họ đã làm ngược lại: họ đã khinh rẻ Đức Chúa Giê-su vì Ngài xuất thân từ con nhà nghèo, con của bác thợ mộc.

Thành kiến là mối mọt gặm nhấm tình yêu giữa người với người, giữa những thành viên trong cộng đoàn với nhau, nó như những con mọt âm thầm phá nát mối giây liên hệ tình người trong cuộc sống, nó không chấp nhận một sự thực tồn tại, đó là cuộc sống của người anh chị em hôm qua và hôm nay không giống nhau; họ chì nhìn thấy cái quá khứ nghèo nàn của Đức Chúa Giê-su, họ chỉ nhìn thấy cái kém cỏi của tha nhân hôm qua mà không thấy cái hay cái tốt của họ hôm nay, cho nên đối với họ, dù cho anh chị em có tài giỏi đến đâu chăng nữa, thì anh chị em ấy cũng vẫn là con bác thợ mộc nghèo nàn, cũng là nói: anh vẫn cứ là một đứa có lý lịch không ra gì.

Thành kiến là chống lại ân sủng của Thiên Chúa nơi người anh em chị em của chúng ta, bởi vì ân sủng của Chúa như giòng nước tuôn chảy trong tâm hồn của con người. Nước chảy thì luôn làm cho nơi mà nó chảy qua được sạch sẽ đổi mới và trong lành, cũng vậy khi chúng ta cứ mãi mãi nhìn thấy cái khuyết điểm hôm qua của tha nhân để rồi phê bình, khinh bỉ, thì chúng ta chống đối và phủ nhận ân sủng của Chúa nơi người anh em chị em của chúng ta.

Anh chị em thân mến,
Ở trên đời có rất nhiều sự việc xảy ra mà chúng ta không ngờ tới, không dám nghĩ tới, nhưng nó vẫn cứ xảy ra, huống hồ người anh chị em của chúng ta, hôm qua họ là người thô lổ cộc cằn, nhưng hôm nay họ trở nên hiền lành dễ thương; hôm qua họ buôn gian bán lận, nhưng hôm nay họ trở thành kẻ lương thiện; hôm qua họ là tên không ra gì, nhưng hôm nay họ trở thành một linh mục, một tu sĩ, một nữ tu...

Tất cả đều là hồng ân của Thiên Chúa, không có ân sủng của Ngài thì không ai có thể làm cho mình trở nên tốt hơn, nhưng họ đã cậy nhờ ơn Chúa để thánh hoá mình và vươn lên, vậy chúng ta lấy quyền gì để khinh rẻ anh chị em của mình ?

Nếu Đức Chúa Giê-su cứ nhìn cái ngày hôm qua của chúng ta, nghĩa là Ngài cứ nhìn mỗi tội lỗi của chúng ta, thì thử hỏi, chúng ta sẽ như thế nào, chúng ta được cứu độ chăng ?


Xin Thiên Chúa chúc lành cho chúng ta.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.