Thứ Bảy, 18 tháng 6, 2016

Chúa nhật 12 thường niên


CHÚA NHẬT 12 THƯỜNG NIÊN

Tin mừng : Lc 9, 18-24
“Thầy là Đấng Ki-tô của Thiên Chúa. Con người phải chịu nhiều đau khổ nhiều.”

Anh chị em thân mến,
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức Chúa Giê-su kêu gọi chúng ta muốn theo Ngài thì phải từ bỏ mình, vác thập giá mình mà theo. Đây là một đòi hỏi thiết thực mà chúng ta phải có để trở nên môn đệ của Đức Chúa Giê-su, tôi xin chia sẻ với anh chị em hai điểm sau đây :

1.   Vác thập giá là chấp nhận anh chị em.
Đức Chúa Giê-su đã vác thập giá của chính mình, tức là Ngài đã hoàn toàn chấp nhận thân phận con người để cảm thông chia sẻ những khuyết điểm của nhân loại, Ngài chấp nhận và gánh vác tội lỗi của nhân loại như là gánh vác tất cả những nhục nhằn của con người trên thân xác của mình, đó là kinh nghiệm lớn lao của Ngài đã để lại cho chúng ta khi Ngài đang sống giữa loài người chúng ta.

Ai cũng có thể vác thập giá của mình, nhưng khuyết điểm của người khác thì khó mà chấp nhận.

Cộng đoàn là một tập thể hữu hình để cùng nhau thăng tiến, tất cả mọi người trong cộng đoàn không ai là người thập toàn, và không ai là người bá ác, nhưng tất cả mọi người đều có mục tiêu là nên thánh. Do đó, nếu không vác thánh giá của nhau, tức là chấp nhận người anh em chị em của mình với những khuyết điểm của họ, thì chúng ta cũng không thể được Thiên Chúa đón nhận và tha thứ những lỗi lầm của chúng ta.

Biết chấp nhận nhau là biết làm cho thập giá của mình cũng như của tha nhân trở nên nhẹ nhàng; biết chấp nhận nhau là biết đem thập giá của mình trao vào tay của Đức Chúa Giê-su để Ngài thánh hóa và nâng đỡ…

2.   Từ bỏ mình…
Không một ai muốn từ bỏ những gì mình có, kể cả những thói hư tật xấu của mình, bằng chứng là có rất nhiều tội ác xảy ra trên thế giới vì ai cũng thích làm theo ý riêng mình.

Từ bỏ - trước hết là từ bỏ cái mình thích để người khác được dễ chịu đôi chút, bởi vì có những điều mà bạn và tôi cứ khư khư giữ lấy, khi mà mọi người thấy là không có ích cho đời sống cộng đoàn, cũng như chẳng có ích cho đời sống tín ngưỡng của chúng ta, cái mà chúng ta nên từ bỏ là :
-         Tôi thích phê bình anh em chị em, đó là do kiêu ngạo mà có, nó làm cho tôi không thấy được ưu điểm của người khác.
-         Tôi thích nói đến khuyết điểm của người khác, đó là do ghen tị mà có, nó làm cho tôi trở nên người ích kỷ.
-         Tôi thích nổi danh, đó là do sự thiếu thốn về đời sống cầu nguyện, nên tôi đã coi anh em chị em như là bậc cấp để tôi bước lên mà đi.
-         Tôi thích làm anh hai chị hai trong cộng đoàn, đó là do tôi thiếu đời sống bác ái, nên tôi không nhìn thấy phục vụ tha nhân là niềm vinh dự của người Ki-tô hữu...

Không thể vác thập giá mình để theo Đức Chúa Giê-su, nếu chúng ta không tự nguyện từ bỏ mình để chấp nhận những khuyết điểm của tha nhân, như Đức Chúa Giê-su đã chấp nhận chúng ta là người thân cận của Ngài.

Anh chị em thân mến,
Lời của Đức Chúa Giê-su trong bài Tin Mừng hôm nay thật rõ ràng như ánh mặt trời chiếu sáng tâm hồn chúng ta, Ngài kêu mời chúng ta vác thập giá mình chứ không dạy chúng ta đem thập giá phó thác cho Thiên Chúa, bởi vì khi chấp nhận vác thập giá của mình là đồng thời chúng ta phó thác cho tình yêu của Thiên Chúa rồi vậy, đó là bí quyết để thập giá chúng ta trở nên nhẹ nhàng êm ái hơn.

Xin Thiên Chúa ban cho chúng ta ân sủng của Ngài, để chúng ta có sức mạnh mà quyết tâm từ bỏ những gì làm cho mình không thể vác thập giá của mình mà theo Đức Chúa Giê-su.


Xin Thiên Chúa chúc lành cho chúng ta.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.