Thứ Bảy, 28 tháng 6, 2025

Lễ thánh Phê-rô và Phao-lô tông đồ

 


CHÚA NHẬT

LỄ THÁNH PHÊRÔ VÀ PHAOLÔ TÔNG ĐỒ

Tin mừng : Mt 16, 13-19
“Anh là Phê-rô, Thầy sẽ trao cho anh chìa khóa Nước Trời”.

Bạn thân mến,
Hôm nay toàn thể Giáo Hội hân hoan mừng thể hai thánh Phê-rô và Phao-lô Tông Đồ, hai vị thánh hai khuôn mặt, hai đời sống và là hai cột trụ của Giáo Hội Công Giáo, trong tâm tình ấy tôi xin chia sẻ với anh chị em hai nét sau đây của hai vị thánh lớn của Giáo Hội.
1. Nhiệt tình với sứ mệnh.
Thánh Phê-rô và thánh Phao-lô đều có tâm hồn nhiệt tình với sứ mạng mà Đức Chúa Giê-su đã giao phó, sự nhiệt tình này Đức Chúa Giê-su đã nhìn thấy khi chọn các ngài làm tông đồ, và giao phó trọng trách gánh vác Giáo Hội của Ngài.
Nhiệt tình chất phác bộc trực cương nghị của thánh Phê-rô, đã được Đức Chúa Giê-su khám phá ra khi ngài đang đánh cá với anh là An-rê, Ngài nói: “Các anh hãy theo tôi, tôi sẽ làm cho các anh thành những kẻ lưới người như lưới cá” và hai ông đã lập tức bỏ chài lưới mà theo Ngài.
Nhiệt tình hăng hái của thánh Phao-lô đã bộc lộ rất rõ, khi ngài giữ áo cho người ta ném đá tử hình thánh Stephanô cũng như đang hăng hái bách hại Giáo Hội tiên khởi của Đức Chúa Giê-su mới thành lập, sự nhiệt tình này không phải vì danh dự cá nhân, nhưng nhiệt tình vì lòng yêu mến Đức Chúa Ya-Vê của người Do Thái trong con người của thánh Phao-lô.
Tâm hồn nhiệt tình là điều cần thiết trước tiên để được chọn, không ai chọn một tinh binh không có dũng khí chiến đấu để làm tiên phong, cũng không ai chọn một người dù tài cao học rộng nhưng không nhiệt tình với bổn phận để giao trọng trách, nhưng người ta đã chọn người có tâm hồn nhiệt tình hăng say với công việc để giao phó sứ mệnh quan trọng…
Hai thánh Phê-rô và Phao-lô tông đồ đã có đức tính này ngay trong cuộc sống đời thường của các ngài, và sau khi được chọn với ân sủng của Thánh Thần, các ngài càng thêm nhiệt tình với sứ mạng mà Đức Chúa Giê-su giao phó cho các ngài, đó chính là sứ mạnh loan báo Tin Mừng Nước Trời.
Nhiệt tình của chúng ta có thừa, nhưng sự nhiệt tình này chúng ta đã dùng không đúng chỗ: chúng ta nhiệt tình với bạn bè mà không nhiệt tình với Thiên Chúa; chúng ta nhiệt tình với các hợp đồng béo bở nhưng lại lạnh băng với công tác từ thiện; chúng ta nhiệt tình với những công trình tiếng tăm để đời, nhưng lại nguội lạnh với công việc mà Đức Chúa Giê-su Ki-tô đã trao cho chúng ta trong ngày lãnh nhận bí tích Rửa Tội và Thêm Sức, đó là loan báo và làm chứng nhân cho Đức Chúa Giê-su Ki-tô trong cuộc sống hằng ngày của mình.
2. Yêu mến Đức Chúa Giê-su hết lòng.
Một thánh Phê-rô đã ba lần trả lời với Đức Chúa Giê-su khi được Ngài hỏi: “Thưa Thầy, có, Thầy biết con yêu mến Thầy”.
Một thánh Phao-lô đã tuyên bố: “Thật vậy, chúng tôi có điên, thì cũng là vì Thiên Chúa” và chính ngài cũng đã không ngại ngùng nói: “Tình yêu Đức Ki-tô thôi thúc chúng tôi.”
Yêu mến Đức Chúa Giê-su làm gia tăng sự nhiệt thành trong tâm hồn của các ngài, cho nên dù chịu biết bao khổ cực, nhọc nhằn, dù chịu bao nhiêu hy sinh gian nan thì các ngài vẫn cứ yêu mến Đức Chúa Giê-su. Và vì yêu mến Đấng đã chọn mình làm khí cụ loan báo tin mừng Nước Trời, nên các ngài vui lòng chia sẻ nổi khổ đau với Đức Chúa Giê-su. Tình yêu đã làm nên những điều kỳ diệu nơi người đang yêu, và điều kỳ diệu trước tiên xảy ra chính là thánh Phê-rô và thánh Phao-lô đã cảm nghiệm được Đấng mình yêu đang rất gần gũi bên mình, và do đó mà hai ngài đã không quản ngại hy sinh gian khổ để làm chứng cho tình yêu…
Yêu mến Đức Chúa Giê-su là năng lượng thúc đẩy chúng ta đi vào không gian vô tận của tình yêu Thiên Chúa, để sự nhiệt tình của chúng ta trở nên năng lực thúc đầy người khác biết yêu mến và sống tinh thần yêu mến của Đức Chúa Giê-su…
Bạn thân mến,
Hai thánh Phê-rô và Phao-lô tông đồ chính là hai ngọn đèn tỏa sáng của Giáo Hội, chính trên nền tảng Phê-rô này, mà Phao-lô nổi bật với những giáo huấn về Đức Chúa Giê-su và đã làm cho ngài trở thành trụ cột của Giáo Hội như thánh Phê-rô.
Mừng lễ hai thánh tông đồ Phê-rô và Phao-lô hôm nay, chúng ta cầu xin hai ngài ban cho chúng ta có tâm hồn nhiệt tình với tâm tình yêu mến Đức Chúa Giê-su, bởi vì chỉ có sự nhiệt tình mới làm cho sứ mệnh tông đồ của chúng ta được tiến triển, và Lời Chúa được mau chạy tiến bước đến với mọi tâm hồn.
Xin Thiên Chúa chúc lành cho chúng ta.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
--------------
http://www.vietcatholic.net
https://www.facebook.com/jmtaiby
http://www.nhantai.info

Thứ Sáu, 27 tháng 6, 2025

Lễ Thánh Tâm Đức Chúa Giê-su

 


LỄ THÁNH TÂM ĐỨC CHÚA GIÊ-SU

 

Tin mừng : Lc 15, 3-7

“Xin chung vui với tôi, vì tôi đã tìm được con chiên của tôi, con chiên bị mất đó”.

 

Bạn thân mến,

Mỗi thứ sáu đầu tháng chúng ta có thói quen tốt lành là dâng thánh lễ mừng kính Thánh Tâm Đức Chúa Giê-su cách đặc biệt, đó chính là một bằng chứng cho biết rằng, chúng ta rất yêu mến Thánh Tâm Đức Chúa Giê-su, hôm nay, hiệp cùng Giáo Hội trên hoàn cầu long trọng mừng lễ Thánh Tâm Đức Chúa Giê-su với hai ý nghĩa sau đây :

1.      Thánh Tâm Đức Chúa Giê-su là nơi chúng ta học tập yêu thương.

Trong suy nghĩ của người buôn bán, thì không ai dại gì làm tiệc đãi khách sau khi tìm lại con chiên lạc, bởi vì số tiền làm tiệc đãi khách nhiều hơn giá tiền một con chiên nhiều lần; cũng không ai ngu gì bỏ lại chín mươi chín con chiên để vượt bao nguy hiểm tìm con chiên lạc đàn, bởi như thế là không được khôn ngoan cho lắm…

 

Thiên Chúa không phải là người buôn bán, Ngài cũng không phải là người ngu, nhưng Ngài chính là Thiên Chúa tình yêu, Thiên Chúa tạo dựng. Ngài có thể bỏ mất một con người, một linh hồn để sáng tạo thêm nhiều người khác đẹp hơn và dễ thương hơn bạn và tôi nhiều, nhưng Ngài đã không làm thế vì Ngài là Thiên Chúa của tình yêu, tình yêu này được thể hiện qua việc Con Một của Ngài là Đức Chúa Giê-su đã xuống thế làm người, chịu chết trên thánh giá để cứu chuộc nhân loại tỗi lỗi.

Qua dụ ngôn “con chiên lạc” này, Đức Chúa Giê-su đã tỏ lộ trái tim yêu thương của Ngài ra cho chúng ta thấy rằng, Ngài sẵn sàng bỏ tất cả -ngay cả mạng sống của mình- để yêu thương và cứu chuộc chúng ta, nơi trái tim này ngập tràn lửa yêu mến nhân loại tội lỗi, nơi trái tim này không một ai có thể dửng dưng nguội lạnh, những tâm hồn khiêm tốn đều muốn đến ẩn núp trong trái tim của Ngài. Nơi trái tim yêu thương của Đức Chúa Giê-su, chúng ta thấy được bài học yêu thương gía trị ngàn đời mà Ngài đã nêu gương cho chúng ta: chết cho người tội lỗi để họ được sống và sống đời đời.

Không ai có thể nói lời yêu thương chân thành được với tha nhân, nếu họ không được lửa yêu mến từ trái tim của Đức Chúa Giê-su nung nấu tâm hồn họ, và cũng chẳng ai đành lòng ghét bỏ anh em chị em mình, khi mà lòng họ đầy tràn tình yêu của Đức Chúa Giê-su.

2.      Thánh Tâm Đức Chúa Giê-su là nguồn mạch của sức mạnh, nâng đỡ và thánh hóa các linh mục.

Đức Chúa Giê-su là linh mục đời đời, nơi Ngài sứ mạng cứu chuộc nhân loại đã hoàn tất nhưng chưa kết thúc, bởi vì sứ mạng này đang được Ngài trao phó cho Giáo hội qua các linh mục, với sự đặt tay của giám mục để các linh mục được trở nên Chúa Ki-tô thứ hai, để tiếp tục chương trình cứu độ của Ngài ở trần gian.

Không một linh mục nào mà không yêu mến Thánh Tâm Đức Chúa Giê-su, không một linh mục nào mà không kêu mời người ta yêu mến Thánh Tâm Đức Chúa Giê-su, cho nên chính các linh mục là mẫu gương của sự tôn sùng và yêu mến Thánh Tâm Chúa Đức Giê-su nơi người tín hữu, mà Thiên Chúa đã giao phó cho các ngài coi sóc.

Thời nay có một số ít linh mục làm cho một số người –trong đó có cả giáo dân- không thích linh mục, có nhiều người nhìn các linh mục bằng ánh mắt hoài nghi và không mấy thiện cảm, vì có những linh mục đã không sống đúng với thiên chức mà họ đã lãnh nhận. Người ta đòi hỏi các linh mục hôm nay phải hoàn thiện như Thầy chí thánh là Đức Chúa Giê-su, người ta muốn linh mục thật sự là Đức Ki-tô thứ hai, luôn là người phản ảnh lại khuôn mặt dịu dàng và tâm hồn nhân hậu của Đức Chúa Giê-su… Sự đòi hỏi của họ là chính đáng giữa một xã hội tục hóa hôm nay, sự đòi hỏi các linh mục phải trở nên thánh thiện thúc bách các tín hữu phải lên tiếng, để không những cá nhân linh mục mà ngay cả cộng đoàn giáo xứ, cũng trở nên thánh thiện như ý Thiên Chúa muốn…

Thánh Tâm Đức Chúa Giê-su là nguồn mạch sự thánh thiện của các linh mục, chính nơi Thánh Tâm này các linh mục học hỏi được thế nào là yêu mến, thế nào là phục vụ cho đến chết vì đàn chiên của mình như Đức Chúa Giê-su đã làm…

Bạn thân mến,

Thánh Tâm Đức Chúa Giê-su luôn mời gọi chúng ta hãy học với Ngài sự hiền lành và khiêm tốn trong lòng, bởi vì chỉ có những ai hiền lành và khiêm tốn mới thật sự là anh em chị em của mọi người, và tình yêu của Đức Chúa Giê-su được thể hiện qua sự phục vụ và yêu mến tha nhân cách quảng đại của họ.

Trong dịp này, chúng ta cũng dâng gia đình và họ đạo của mình cho Thánh Tâm Đức Chúa Giê-su, để Ngài luôn ngự trị và dùng lửa yêu mến của Ngài sưởi ấm tâm hồn nguội lạnh của chúng ta, để mỗi người trong chúng ta biết đem lửa yêu mến này ra đi sưởi ấm tha nhân…

Xin Thiên Chúa chúc lành cho chúng ta.


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


24.          EM BÉ KHỜ BIẾT CHỮ

Phụ thân dạy con trai học chữ “đại”, sau đó lại dạy viết chữ “thái” và hỏi nó. Con trai không biết, phụ thân dạy nó:

-         “Đây là chữ “thái” của chữ thái công (太公).”[1]

Cách một ngày sau, phụ thân lại lấy chữ “đại” hỏi nó, con trai nghiêng đầu nhìn một chặp, gật đầu đáp:

-         “A, đây là chữ “thái” của chữ ông ngoại là tằng tổ ạ.”

(Tiếu Đắc Hảo)

 

Suy tư 24:

        Người Việt Nam mình có câu “dạy con từ thuở lên ba”, để nói lên một việc rất quan trọng là tương lai của gia đình, của xã hội và của Giáo Hội đều đang đặt hy vọng vào các con cái, tức là những trẻ em tuổi còn nhỏ xíu hôm nay.

“Dạy con từ thuở lên ba” xét cho cùng thì cũng vẫn còn chậm so với Giáo Hội dạy phải cho trẻ em được Rửa Tội sau khi sinh ra ít là một tháng, hãy để con cái mau sớm trở thành người con của Thiên Chúa trong bí tích Rửa Tội, hãy sớm làm cho tâm hồn con cái trở thành đền thờ của Chúa Thánh Thần ngự trị.

Thời nay có những cha mẹ không dạy con từ thuở lên ba, nên con cái không muốn đến trường học, không muốn đến nhà thờ dâng lễ đọc kinh, không muốn nghe lời cha mẹ và những người có trách nhiệm dạy dỗ, cho nên hậu quả trong gia đình và ngoài xã hội khó mà lường được. Trách nhiệm này trước hết là ở nơi cha mẹ

Thời nay có những cha mẹ không đợi con đến tuổi lên ba mới bắt đầu dạy con, nhưng họ đã dạy con ngay khi mình chưa trở thành cha mẹ, nghĩa là họ biết sống như thế nào cho đẹp lòng Thiên Chúa, họ biết làm như thế nào để Lời Chúa được rao truyền qua cuộc sống của mình, để rồi khi lập gia đình họ đã biết đem đời sống đạo đức thánh thiện của mình để dạy con cái, bởi vì như Đức Chúa Giê-su đã nói:“Cứ xem họ sinh hoa quả nào, thì biết họ là ai. Ở bụi gai, làm gì có nho mà hái ? Trên cây găng, làm gì có vả mà bẻ ? ...Cây tốt không thể sinh quả xấu, cũng như cây xấu không thể sinh quả tốt...”[2]

 Phúc thay cho những cha mẹ nào biết dạy dỗ con cái mình ngay từ khi nó còn trong ý định của Thiên Chúa, nghĩa là biết sống kính Chúa yêu người ngay từ khi chưa làm cha làm mẹ...tt đem đời sống đạo đức thánh thiện của mình để dayao ttruyềnhông muốn đến nhà thờ dâng lễ đọc nhỏ hôm nay là những

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 
(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

[1] Thái công nghĩa là tằng tổ.

[2] Mt 7, 16-19

Thứ Năm, 26 tháng 6, 2025

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


23.          ĐÙA NHẢM NHÍ

Có một người m con nhỏ ra ngoài chơi, người hàng xóm nói đùa:

-         “Cốt nhục phụ tử đúng là một mạch truyền nhân, chỉ cần nhìn con của anh thì biết ngay, mặt mũi của nó và mặt mũi của tôi thật giống nhau y như một khuôn mà ra.”

Người ẵm con nhỏ ấy bèn nói:

-         “Đúng ạ, anh và thằng nhỏ này là anh em ruột thịt, là do cùng một người đàn bà sinh ra thì mặt mày sao lại không giống nhau chứ ?”

(Tiếu Đắc Hảo)

 

Suy tư 23:

        Có những lời nói đùa không nên nói, chẳng hạn như nói con anh nó giống tôi tức là nó con tôi, và có nghĩa là vợ của anh ngoại tình với tôi, câu nói đùa này dù là chỗ bạn bè thân thiết thì cũng không nên nói, bởi như thế thì có ngày cũng sẽ đánh nhau, đó là cái vui rẻ mạt không nên tranh giành và bắt chước.

        Bản chất của người Ki-tô hữu là vui vẻ và luôn là niềm vui của mọi người, niềm vui này không phát xuất từ những câu nói đùa giỡn không đúng chỗ, cũng không phải là những câu nói chọc cười vô duyên và hàm ý tục tỉu, nhưng là phát xuất từ một tâm hồn vị tha và quảng đại, bởi vì chỉ có tinh thần vị tha và tâm hồn quảng đại mới có thể đem niềm vui đến cho tha nhân mà thôi.

        Con người ta, cái vui nhất là biết tha thứ khi người khác xúc phạm đến mình, và được tha thứ khi mình xúc phạm đến tha nhân.

        Nếu không tin, xin mời các bạn thử làm xem sao !


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Thứ Tư, 25 tháng 6, 2025

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


22.          BỒN TẮM QUÁ LỚN

Có hai người ngoài tỉnh gặp nhau, cùng nhau kể những chuyện lạ của địa phương mình.

Người thứ nhất nói:

-         “Ở quê tôi có một cái bồn tắm lớn cực kỳ, có thể chứa được một ngàn người tắm ở trong nó.”

Người thứ hai nói:

-         “Như thế có gì là lạ, quê tôi có một cây tre dài, trên thì chọc thủng trời xanh, dưới thì chống đỡ đất. Trên không vì không mọc dài được nữa cho chỉ có cách là mọc đâm vào trong đất mà thôi.”

Hỏi:

-         “Xì, trên đời này làm gì có cây tre dài như thế hở ?”

Đáp:

-         “Nếu không có cây tre dài ấy của tôi, thì làm sao có thể đan được cái bồn tắm to lớn ấy của anh chứ ?”

(Tiếu Đắc Hảo)

 

Suy tư 22:

        Phải có cây tre cao tới trời thì mới có thể đan được cái bồn tắm rất lớn chứa được một ngàn người tắm trong nó, đúng là chuyện tiếu lâm…hợp tình mà không hại ai cả.

        Phải có đức tin mạnh mẻ mới có thể vui vẻ đón nhận tất cả những thử thách xảy đến trong cuộc sống của người Ki-tô hữu.

Phải có sự cầu nguyện kiên trì mới có thể đón nhận những ân huệ lớn lao của Thiên Chúa ban cho, bởi vì ân huệ của Thiên Chúa không phải là những đồ dùng giá mười đồng bạc.

Phải có một tâm hồn thật quảng đại mới có thể tha thứ cho những người vì ghen ghét mà tìm cách hại mình cách này hay cách khác.

Phải có một quả tim yêu thương của Thiên Chúa mới có thể yêu thương người khác như chính mình, nhất là những người luôn chống đối chúng ta…


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Thứ Ba, 24 tháng 6, 2025

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


21.          NGƯỜI NGHÈO KHOA TRƯƠNG

Có một người nghèo khoa trương, nói:

-         “Nhà của tôi mặc dù không phú túc cho lắm, nhưng những vật dụng trong nhà thì không thiếu gì.”

Lại còn cong cong ngón tay ra dáng nói:

-         “Nếu có thiếu thì thiếu cái long xa phụng liên[1], nhưng thức ăn thì loại nào cũng có.”

Lại cong cong ngón tay nói tiếp:

-         “Nếu nói không có thì chỉ không có tim rồng gan phụng mà thôi.”

Đứa con nhỏ của ông ta nghe được, thì nói:

-         “Buổi tối con không có giường để ngủ, chỉ ngủ trên đất, bữa ăn tối nay một hột cơm cũng không có mà cha vẫn còn nói dối.”

Người nghèo nhướng cặp mày lên nói:

-         “Đúng, đúng, cha quên, trong nhà mình cái gì cũng có, nếu thiếu chăng nữa thì chỉ thiếu cơm tim rồng gan phụng, giường ngủ long xa phụng liên mà thôi.”

(Tiếu Đắc Hảo)

 

Suy tư 21:

        Nghèo mà nhìn nhận mình nghèo đó là người khiêm tốn và có can đãm; nghèo nhưng không dám nhìn nhận mình nghèo là người kiêu ngạo, lại còn khoe khoang láo khoét nữa là người nhát hèn.

        Người biết nhìn ra cái yếu kém của mình để sống khiêm tốn và học hỏi thêm, đó là người có một tâm hồn lành mạnh và biết vươn lên trong đời sống hoàn thiện; trái lại người chỉ thấy cái hay cái giỏi của mình mà thôi nên họ thường khó chịu khi người khác trổi vượt hơn mình, họ là những người có tâm hồn bệnh hoạn, vì có bệnh trong tâm hồn nên họ thường hay sợ hãi và giận dữ cách vô cớ với góp ý choi mình…

        Con cái không có cơm ăn, không có giường để ngủ, mà ông bố thì vẫn cứ khoe khoang để giữ cái thể diện của mình, thì đúng là người bất nhân với con cái của mình vậy !

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 
(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

[1] Xe của hoàng đế và hoàng hậu.

Thứ Hai, 23 tháng 6, 2025

Lễ sinh nhật thánh Gioan Tẩy Giả

 




LỄ SINH NHẬT THÁNH GIOAN TẨY GIẢ

 

Lời Chúa: Lc 1, 57-66. 80

“Tên cháu là Gio-an”

 

Anh chị em thân mến,

Hôm nay Giáo Hội long trọng mừng lễ sinh nhật thánh Gioan Tẩy Giả, một con người đặc biệt mà Đức Chúa Giê-su đã nói: “Trong số phàm nhân đã lọt lòng mẹ, chưa từng có ai cao trọng hơn ông Gioan Tẩy Giả” (Mt 11, 11a). Cao trọng, không phải vì ông Gioan làm nhiều điều vĩ đại, nhưng là vì ông là người được vinh dự làm kẻ dọn đường cho Đấng Mê-si-a đến. Trong tâm tình ấy, tôi xin chia sẻ với anh chị em hai điểm nổi bật của thánh Gioan Tẩy Giả:

1.      Cương trực và công chính.

Trước bạo quyền của vua Hê-rô-đê, thánh Gioan Tẩy Giả đã không sợ, và dám nói lên sự thật với vua Hê-rô-đê: “Ngài không được phép lấy vợ của anh ngài” (Mc 6, 18), và cái giá phải trả chính là bị nhà vua chém đầu.

Thánh Gioan Tẩy Giả không vì nhu nhược an phận để được mọi người tâng bốc khen ngợi, nhưng chính ngài đã nói lên sự thật với vua Hê-rô-đê, vì việc của ông làm là trái với luân thường đạo lý; ngài cũng không vì bạo lực mà khuất phục, nhưng lời dạy của ngài làm cho nhà vua vừa kinh sợ vừa thán phục.

Trước bạo quyền trần thế, thánh Gioan Tẩy Giả thà chấp nhận cái chết hơn là dửng dưng để cho sự ác thống trị, ngài thà như cây cao vươn thẳng đứng giữa trời cao và bị gió đánh gãy, hơn là làm một một con người chỉ biết lòn cúi để được an phận.

2.      Khiêm tốn tự hạ.

Khi nhìn thấy Đức Chúa Giê-su, thì thánh Gioan Tẩy Giả đã không ngần ngại giới thiệu cho hai môn đệ của mình: “Đây là Chiên Thiên Chúa, đây Đấng xóa tội trần gian”, lời giới thiệu này nói lên một tấm lòng khiêm tốn, ngài không vì sĩ diện để khoe khoang mình và hạ bệ người khác; ngài cũng không vì danh vọng hão huyền mà không nhìn thấy Đấng cứu độ đang đến là Đức Chúa Giê-su, cho nên ngài thà đành “mất” hai môn đệ của mình để họ đi theo làm môn đệ của Đấng là ánh sáng trần gian là Đức Chúa Giê-su, hơn là đi theo ngài chỉ là ánh sáng của con đom đóm trong đêm mà thôi.

Khiêm tốn và tự hạ là đặc tính của người thuộc về Thiên Chúa, và nhìn nhận giá trị đích thực của người khác mà không câu nệ tị hiềm.

 

Thánh Gioan Tẩy Giả đã nói với dân chúng về Đức Chúa Giê-su rằng: “Có người đến sau tôi, nhưng trổi hơn tôi, vì có trước tôi”, câu nói đầy khiêm tốn tự hạ này đã đưa ngài lên tận trời cao với lời xác nhận của chính miệng Đấng Cứu Thế: “Trong số phàm nhân đã lọt lòng mẹ, chưa từng có ai cao trọng hơn ông Gioan Tẩy Giả” (Mt 11, 11). Khiêm tốn là sức mạnh và là vũ khí của người Ki-tô hữu để chiến thắng ma quỷ và thế gian kiêu ngạo, sự khiêm tốn đã làm cho thánh Gioan Tẩy Giả trở nên mạnh mẻ không sợ hãi trước bạo quyền của vua Hê-rô-đê; sự khiêm tốn cũng đã làm cho ngài trở nên danh giá trước mặt Thiên Chúa và loài người.

Anh chị em thân mến,

Cuộc đời của thánh Gioan Tẩy Giả như cây cổ thụ trước phong ba bão táp đầy quyền lực của vua  Hê-rô-đê, thà bị gãy chứ không chịu khuất phục, thà bị chém đầu vì công bằng chính nghĩa chứ không đầu hàng trước bạo lực bất công.

Chúng ta cầu xin Chúa ban cho chúng ta có tinh thần của thánh Gioan Tẩy Giả là biết can đảm trước mọi thử thách khó khăn xảy đến cho mình, và biết khiêm nhường định hướng cho cuộc sống với tất cả ân sủng của Chúa ban cho, và nhất là biết luôn trở nên những chứng nhân cho Tin Mừng trong cuộc sống hôm nay.

Xin Thiên Chúa chúc lành cho chúng ta.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

----------

http://www.vietcatholic.net 

https://www.facebook.com/jmtaiby 

http://www.nhantai.info 

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


20.          CÓ TIỀN THÌ LINH NGHIỆM

Có một người đi đến chùa để xin xăm coi việc kiết hung họa phúc của mình ra sao, nên yêu cầu đạo sĩ phán đoán cặn kẽ cho mình.

Đạo sĩ nói:

-         “Trước hết nên cúng tiền nhang đèn thì lời của bồ tát mới linh, nhưng nếu không có tiền nhang đèn thì lời bồ tát nói cũng không linh nghiệm !”

(Tiếu Đắc Hảo)

 

Suy tư 20:

        Lời của bồ tát không linh không phải vì bồ tát đòi tiền nhang đèn, nhưng vì đạo sĩ đã làm cho lời nói của bồ tát không linh bằng kiểu buôn thần bán thánh của mình.

        Lời cầu nguyện của các giáo hữu không phải là không được Thiên Chúa nhậm lời, nhưng chính vì các giáo hữu đem tiền đi xin lễ bằng an, cầu hồn, tạ ơn, mà giống như đi mua thánh lễ vậy. Tất cả mọi thứ trên trần gian đều có thể -cách này hay cách khác- dùng tiền mua được, nhưng tuyệt đối không thể dùng tiền để mua thánh lễ, bởi vì thánh lễ là vô giá, là sự hy sinh vừa vĩ đại vừa cao cả của Đức Chúa Giê-su trên thánh giá để chuộc tội cho nhân loại.

-         Lời cầu nguyện không linh không phải vì Thiên Chúa đòi tiền nhang đèn, nhưng là vì chúng ta không thành tâm thiện chí.

-         Lời cầu nguyện không linh không phải là Thiên Chúa không nhậm lời, nhưng là vì chúng ta so sánh giá trị thánh lễ bằng vật chất.

-         Lời cầu nguyện không linh không phải là chúng ta ít đọc kinh, nhưng là vì chúng ta đọc kinh quá nhiều mà không suy tư, không thực hành kinh mình đọc.

-         Lời cầu nguyện không linh không phải là chúng ta xin lễ ít tiền, nhưng là vì chúng ta xin lễ quá nhiều tiền với một tâm hồn đầy kiêu ngạo…

Tiền nhang đèn thì luôn phải có vì đó là sự công bằng, nhưng lấy “tiền nhang đèn” ra để gán cho lời phán của bồ tát thì tội nặng hơn, vì đó là tội buôn thần bán thánh vậy.

Cũng vậy, đi xin lễ với một phong bì dày cộm đưa cho linh mục, nhưng tâm hồn đầy ắp kiêu ngạo và nguội lạnh thì chắc chắn không được Chúa nhận lới; linh mục so đo, ưu tiên và tổ chức thánh lễ long trọng với phong bì dày cộm, mà bỏ qua và coi thường thánh lễ của những giáo hữu nghèo, thì chắc chắn Chúa sẽ không vui và sẽ tính sổ với các ngài trong ngày phán xét vậy…


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Chủ Nhật, 22 tháng 6, 2025

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


19.          LÃO PHÚ ÔNG BUỒN PHIỀN

Có một ông lão phú quý song toàn, con cháu đầy nhà.

Khi mừng sinh nhật lần thứ một trăm, khách đến chúc thọ chật nhà, nhưng lão phú ông không thấy vui vẻ, mọi người hỏi ông ta:

-         “Ông là người gặp rất nhiều may mắn, lại còn buồn phiền cái gì nữa chứ ?”

Phú ông nói:

-         “Ta cái gì cũng không buồn không lo, chỉ lo là lúc ta mừng sinh nhật thứ hai trăm, khách đến chúc thọ tăng thêm mấy trăm mấy ngàn nữa, ta làm sao mà nhớ cho hết chứ ?”

(Tiếu Đắc Hảo)

 

Suy tư 19:

Một trăm tuổi là thọ lắm rồi, con người ta tuổi càng cao thì trí nhớ chắc chắn là phải sút kém, đời sống con người như hoa như cỏ sáng nở chiều tàn, biết sống đến ngày mai không mà lo chuyện không nhớ hết tên hết mặt những người mừng sinh nhật thứ hai trăm của mình !

        Có những người khi sung sướng thì không nhớ đến ai cả, nhưng khi gặp khó khăn hoạn nạn thì lại nhớ đến người này người nọ để nhờ giúp đỡ; có người rất thông minh và nhớ dai, nhưng lại không nhớ đến những người đã từng giúp đỡ và cùng chia sẻ niềm vui nổi buồn với mình, người ta gọi họ là những người chỉ biết làm bạn khi giàu có mà thôi…

Người Ki-tô hữu nếu có sống thọ một trăm tuổi thì cái nên nhớ nhất, mà phải nhớ hằng ngày từng giây từng phút, đó là nhớ đến sự phán xét của Thiên Chúa, nhớ đến thiên đàng và hỏa ngục để ăn năn sám hối tội lỗi của mình, ngoài cái nên nhớ đó ra thì tất cả đều không đáng để nhớ.

Đó là cái nên nhớ của người Ki-tô hữu khi mừng thượng thọ lục tuần, thất tuần và bát tuần vậy !


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)