Thứ Bảy, 5 tháng 11, 2022

Chúa nhật 32 thường niên



 CHÚA NHẬT 32 THƯỜNG NIÊN


Tin mừng : Lc 20, 27-38
“Đức Chúa không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng là Thiên Chúa của kẻ sống.”

Anh chị em thân mến,
Trong bài Tin Mừng hôm nay Đức Chúa Giê-su đã mạc khải cho chúng ta một điều là Thiên Chúa mà chúng ta tôn thờ không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng là Thiên Chúa của kẻ sống. Đó là một mạc khải vui mừng và hy vọng cho nhân loại và cho chúng ta –những người Ki-tô hữu- tin vào sự sống đời sau.

Thiên Chúa là sự sống
Thiên Chúa của kẻ sống, cũng có nghĩa Ngài là chủ sự sống của mọi loài tạo vật, chính Ngài đã tạo dựng và đem sự sống vào trần gian với tất cả sự cao quý của nó. Từ một cõi hoang vu hỗn độn, Thiên Chúa đã làm cho trái đất trở nên tốt lành bởi những mầm sống của thảo mộc, của thú vật và của con người.
Những người thuộc nhóm Xa-đốc đã không tin có sự sống lại nên đã đến hỏi Đức Chúa Giê-su , và Ngài đã trả lời rất minh bạch cho họ nghe rồi Ngài kết luận: đối với Thiên Chúa tất cả đều đang sống.
Một cánh rừng xanh tươi tốt đẹp đang bị cày phá vì ích kỷ của con người, một bông hoa đang nở chưa đến lúc tàn thì bị con người thô bạo ngắt đi đem về thưởng thức một mình, một sự sống đang hình thành trong bụng mẹ đã bị chính mẹ và ba nó giết đi vì muốn sống ích kỷ hưởng thụ.v.v… cây cỏ cũng có sự sống của loài cây cỏ, thú vật cũng có sự sống của loài thú vật, con người cũng có sự sống của con người, tất cả sự sống này đều được Thiên Chúa ban cho, nhất là con người, để chia sẻ tình yêu và vinh quang của Thiên Chúa đang thực hiện giữa loài người trong vũ trụ này.
Con người ta vì một lý do duy nhất là ích kỷ và hưởng thụ, nên đã phá rừng làm hại môi trường, và trong một ngày –trên thế giới- đã giết hàng trăm ngàn thai nhi đang còn trong bụng mẹ, con số này nhiều hơn cả chiến tranh hạt nhân bùng nổ…
Thiên Chúa là nguồn gốc của sự sống, nên tất cả những gì được xuất phát từ văn hoá sự chết đều trở thành kẻ đối đầu với Thiên Chúa, văn hoá sự chết là hưởng thụ ích kỷ, là cổ võ phá thai, là sống vô luân và loan truyền cuộc sống này cho mọi người. Họ quên mất rằng Thiên Chúa là chủ sự sống và mỗi con người trên thế gian này đều có bổn phận góp tay với Ngài để bảo vệ sự sống, dù sự sống này đang tiến triển để hình thành con người hoặc chưa hình thành đang còn trong bụng mẹ nó…

Đức Chúa Giê-su, Đấng tái sinh con người
Sự chết đã nhập vào thế gian do tội lỗi, đó là lời dạy của thánh Phao-lô tông đồ, và như thế chúng ta có thể khẳng định rằng, ma quỷ là những kẻ đã gieo rắc văn hoá sự chết vào trong thế gian với những đam mê dục vọng và thích lối sống hưởng thụ ích kỷ.
Đức Chúa Giê-su –Đấng Thiên Chúa làm người- đã rành mạch tuyên bố: “Con cái đời này cưới vợ lấy chồng, chứ những ai được xét là đáng hưởng phúc đời sau và sống lại từ cõi chết, thì không cưới vợ cũng chẳng lấy chồng. Quả thật, họ không chết nữa…” . Được sống đời sau là ai, đó là những người đã được Máu Con Chiên là Đức Chúa Giê-su rửa sạch, là những người tin vào Đức Chúa Giê-su là Đấng cừu độ, là những người biết trân trọng và biết loan truyền văn hoá sự sống của Thiên Chúa cho tha nhân, bởi vì Thiên Chúa thì làm cho sống còn ma quỷ thì làm cho chết, và ai thuộc về Đức Chúa Giê-su thì sẽ được sống đời đời, đó là chân lý và là nền tảng của văn hoá sự sống.

Anh chị em thân mến,
Có hôm qua, hôm nay và ngày mai;
có năm ngoái, năm nay và sang năm;
có quá khứ, hiện tại và tương lai;
thì đương nhiên cũng có đời trước, đời nay và đời sau .
Đời sau là sự sống lại với Thiên Chúa để sống đời đời, hoặc là để chết đời đời trong hoả ngục với ma quỷ.
Xin Thiên Chúa chúc lành cho chúng ta.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
-----------
http://www.vietcatholic.org
https://www.facebook.com/jmtaiby
http://nhantai.info

Thứ Sáu, 4 tháng 11, 2022

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


52. NGƯỜI NHÀ QUÊ COI KỊCH

        Có một đoàn kịch về nhà quê diễn tuồng “Đàn tỳ bà ký”, nhập vai biễu diễn tình tiết Quan Vũ giết Điêu Thuyền.

        Người nhà quê vừa coi vừa khóc, nói:

-         “Thật là một con dâu hiếu thuận, một đời khổ cực, đến cuối thì lại bị tên man Hán mặc đỏ giết chết !”

                                                (Chuyện tiếu thời thượng)

 

Suy tư 52:

        Có người thích coi hài kịch, có người thích coi bi kịch, mỗi người đều có sở thích riêng của mình.

        Hài kịch hay bi kịch thì cũng chỉ là những “pha” giả tạo được mô phỏng theo hoàn cảnh cuộc sống thật của con người, thế mà cũng có người rơi nước mắt khi coi một tuồng đầy tính lâm ly ai oán hận thù ghét thương, như thế cũng đủ chứng minh cho thấy rằng, con người ta ai cũng có một quả tim biết rung động xót xa trước những hoàn cảnh bất hạnh của mình cũng như của người khác.

        Có người khi coi diễn tuồng thì khóc, nhưng khi nhìn thấy người anh em bất hạnh đói ăn nằm bên vệ đường thì lại dửng dưng chẳng chút động lòng từ tâm; có người khóc sụt sùi trước tượng đài Đức Mẹ vì hoàn cảnh không may của gia đình mình, nhưng lại nguyền rủa cảnh bất hạnh của người hàng xóm...

        Bi kịch lớn nhất của ngừơi Ki-tô hữu không phải là việc Đức Chúa Giê-su chịu chết trên thập giá, nhưng chính là họ thờ ơ trước những đau khổ của tha nhân; hài kịch khó coi nhất của người Ki-tô hữu chính là họ tô vẽ hình thiên thần bác ái đậm đà trước ngực, nhưng lại vẽ hình con quỷ ghét ghen to bự chảng khó coi ở sau lưng.

        Bi kịch và hài kịch là ở sàn diễn trong tâm hồn mà mỗi người chúng ta đều là diễn viên vậy, hay hoặc không hay là do Thiên Chúa làm đạo diễn hay ma quỷ làm đạo diễn ?

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Thứ Năm, 3 tháng 11, 2022

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


51. MÔN KHÁCH CƯỜI CHỦ

        Ngu Tập lúc thi không đậu công danh thì đến làm thực khách môn hạ của Hứa Hoành.

        Họ Ngu có việc riêng, nên thường đi khỏi học quán của Hứa Hoành mà không báo cáo, Hứa Hoành nhiều lần đi quan sát nhưng đều không thấy Ngu Tập, bèn viết một lá thư ghi mấy lời:

-         “Đêm đêm xuất du, biết không thể can Ngu công”.

        Ngu Tập bèn viết lại một trang giấy ứng đối :

-      “Luôn luôn hạng ưu, sao lại sợ phiền Hứa tử?”

                                                (Chuyện tiếu thời thượng)

 

Suy tư 51:

        Ngày xưa cũng như ngày nay, chữ tín rất là quan trọng, người quân tử mà mất đi chữ tín thì coi như tiêu đời.

        Người Ki-tô hữu ngày xa xưa cũng như ngày nay, đức tin là quan trọng số một, đánh mất đức tin thì coi như đi đời nhà ma.

        Người quân tử sống chết cũng vì chữ tín, nhưng chữ tín của người đời cũng có những lúc làm cho người quân tử chết cách dại dột, bởi vì có người khi vui lỡ hứa một câu dại dột, hứa mà không suy nghĩ, và vì sợ mất mặt nên thực hiện lời mình hứa, kết quả là có người vô tội chết oan như vua Hê-rô-đê giết thánh Gioan Tẩy Giả vậy; lại có người vì uống rượu ngà ngà nên hứa đại, và khi hết say thì cảm thấy mình không thực hành lời hứa thì không có chữ tín, nên tự tử..v.v...tất cả các loại chữ tín này đều không hợp cách, nghĩa là không làm cho chúng ta được thêm trọng vọng, trái lại để tiếng ngu cho đời bàn tán, chê bai...

        Người Ki-tô hữu sống đức tin giữa xã hội thì không phải như thế, họ lấy đức tin làm ngọn đèn soi đường để họ biết nhận ra thánh ý Chúa trong cuộc sống, trong hoàn cảnh xấu xa hay tốt đẹp, họ biết dùng đức tin như một la bàn cho đời sống tín ngưỡng của họ, la bàn mất là họ sẽ lạc đường, do đó mà họ luôn nghe lòi Đức Chúa Giê-su dạy bảo: là luôn cầu xin cho mình được thêm đức tin vững mạnh để sống theo đường lối của Chúa đã dạy trong Tin Mừng...

Chữ tín và đức tin thì không giống nhau, cho nên đừng dại dột mà nói: tôi thà mất đức tin hơn là mất chữ tín với tha nhân.

Mất chữ tín là mất bạn bè ở đời tạm này, nhưng mất đức tin là mất luôn cả Thiên Chúa đời này và đời sau

Thiên Chúa hằng sống và bạn bè hay chết thì chúng ta chọn ai !

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Thứ Ba, 1 tháng 11, 2022

Lễ Các Đẳng Linh Hồn

 




LỄ CÁC ĐẲNGLINH HỒN

(Ngày 2 tháng 11)

 

Bạn thân mến,

Giáo lý công giáo dạy chúng ta rằng: có thiên đàng để thưởng người lành, có hoả ngục để phạt kẻ dữ, và có luyện ngục để thanh tẩy các linh hồn còn vướng mắc các tội nhẹ chưa đền hết.

Các linh hồn trong luyện ngục tự mình không thể làm gì được để được Chúa tha các hình phạt trong luyện ngục, ở đó họ chỉ trông mong có một điều là hình phạt mau qua để chóng được hưởng nhan thánh Chúa, do đó họ rất cần đến lời cầu nguyện của chúng ta, cần đến những việc lành phúc đức và những hi sinh của chúng ta là những người đang còn sống ở thế gian.

Tin tưởng vào lòng thương xót của Thiên Chúa, Giáo Hội đã dành trọn tháng Mười Một trong năm để cầu nguyện cho các linh hồn trong luyện ngục, một tháng với biết bao nhiêu là việc lành mà chúng ta làm, với biết bao nhiêu là thánh lễ mà chúng ta tham dự cách sốt sắng, với biết bao hy sinh mà chúng ta đã thực hiện, thì chắc chắn có rất nhiều linh hồn trong luyện ngục được thoát khỏi hình phạt luyện ngục mà về thiên đàng hưởng hạnh phúc với Thiên Chúa.

Tín điều các thánh thông công của Giáo Hội làm cho chúng ta thấy được rõ nhất trong tháng này, nhờ bí tích Rửa Tội, chúng ta được hiệp thông với các thánh khải hoàn trên trời, chúng ta góp phần giải thoát các linh hồn đang đau khổ trong luyện ngục bằng các lời kinh nguyện và việc lành của chúng ta, và nhờ bí tích Rửa Tội mà chúng ta –những tín hữu chiến đấu ở trần gian- được hiệp nhất với nhau trong tình yêu của Đức Chúa Giê-su.

Bạn thân mến,

Ai trong chúng ta cũng đều có người thân qua đời, nếu họ đã được hưởng hạnh phúc thiên đàng, thì họ sẽ cầu bàu cho chúng ta trước toà Thiên Chúa, nếu họ đang bị giam cầm trong luyện ngục thì họ đang rất cần đến lời cầu nguyện và những hy sinh của chúng ta, mỗi thánh lễ, mỗi lời nguyện, mỗi việc lành của chúng ta làm, thì như những giọt nước mát mẻ làm dịu bớt những đau khổ và thâu ngắn thời gian đền tội của họ trong luyện ngục.

Tháng Mười Một cũng là tháng báo hiếu của con cái đối với ông bà cha mẹ đã qua đời. Xin lễ cầu nguyện, lần chuổi Mân Côi, làm việc lành phúc đức.v.v... là những cách báo hiếu của chúng ta đối với các ngài vậy.

Chúng con cậy vì danh Chúa nhân từ cho các linh hồn được lên chốn nghỉ ngôi, hằng xem thấy mặt Đức Chúa Trời sáng láng vui vẻ vô cùng- Amen.

        Xin Chúa chúc lành cho tất cả chúng ta.

 Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

----------

http://www.vietcatholic.org 

https://www.facebook.com/jmtaiby 

http://nhantai.info 

Thứ Hai, 31 tháng 10, 2022

Lễ các thánh nam nữ

 


LỄ CÁC THÁNH NAM NỮ

(Ngày 1.11)

 

Tin mừng : Mt 5, 1-12.

“Anh em hãy vui mừng hớn hở, vì phần thưởng dành cho anh em ở trên trời thật lớn lao”.

 

Bạn thân mến,

Hôm nay Giáo Hội hân hoan mừng lễ kính các thánh nam nữ trên thiên đàng, qua thánh lễ này chúng ta càng thấu hiểu hơn nữa về mầu nhiệm các thánh thông công của Giáo Hội, và khi suy niệm đến mầu nhiệm thông công này, chúng ta càng đặt niềm tin tưởng của mình vào Thiên Chúa và Hội Thánh hơn.

Các thánh là những con người như chúng ta, không ai có thể nên thánh nếu không đi qua cuộc sống làm người với những khổ đau hy sinh; không đi qua đau khổ hy sinh thì không thể trở thành một thánh nhân, bởi vì chính Đấng cứu chuộc nhân loại là Đức Chúa Giê-su Ki-tô đã bị đánh đòn, bị đóng đinh vào thập giá, và cuối cùng chết trên thập giá, hy sinh để chuộc tội cho nhân loại, tức là Ngài đã đi qua đau khổ và dùng đau khổ để cứu chuộc nhân loại tội lỗi.

Các thánh nam nữ là những con người như chúng ta, khi còn sống ở thế gian các ngài cũng có những tham sân si, cũng có kiêu căng, có giận hờn, có ghét ghen, có tham lam, có những tội lỗi mà chúng ta đã phạm hôm nay. Nhưng các ngài đã biết cậy vào ơn của Chúa và biết quyết tâm đứng lên cố gắng làm lại cuộc đời mình, biết chiến đấu với những cám dỗ, để rồi hôm nay các ngài được hưởng phúc với Thiên Chúa, với Đức Mẹ Ma-ri-a và các thiên thần trên thiên đàng.

Các thánh nam nữ là những người như chúng ta, có vị đã từng làm vua, có vị đã từng làm quan, làm bác sĩ, làm kỹ sư, làm thấy giáo, làm nô lệ, có vị làm giáo hoàng, có vị làm giám mục, làm linh mục, phó tế, có các vị là nam nữ tu sĩ.v.v... nghĩa là các ngài có đủ mọi thành phần giai cấp trong xã hội, có những đời sống và hoàn cảnh khác nhau, nhưng các ngài đã có một mục đích để sống, đó chính là phải trở nên thánh, phải trở thành những bạn hữu của Thiên Chúa trong chính bổn phận hằng ngày của mình.

Các thánh nam nữ là những người như chúng ta, nhưng các ngài đã biết thực hiện “hiến chương Nước Trời” tức là “Tám Mối Phúc thật” ngay tại trần gian này :

Các ngài giàu có nhưng đã sống tinh thần khó nghèo vì Nước Trời.

Các ngài bị người khác vu oan giá họa nhưng vẫn hiền lành với họ.

Các ngài đã chia vui với người vui và buồn với người buồn, nên được Thiên Chúa an ủi ngay khi còn ở đời này.

Các ngài mong muốn được trở nên người công chính giữa một xã hội đầy mưu mô xảo trá, nên được Thiên Chúa cho thỏa lòng.

Các ngài biết thương xót người, tức là biết động lòng trước cảnh thương tâm của người khác, nên được Thiên Chúa xót thương.

Các ngài sống trong danh vọng, sống giữa bụi trần với những đam mê của nó, nhưng vẫn giữ được tâm hồn trong sạch, nên các ngài được nhìn thấy Thiên Chúa.

Các ngài đi đến đâu là đem bình an của Thiên Chúa đến nơi đó, các ngài được gọi là những người biết kiến tạo hoà bình, nên các ngài được gọi là con Thiên Chúa.

Các ngài bị bắt bớ, bị đánh đập, bị tra tấn, bị tù đày vì các ngài sống và tin vào Đức Chúa Giê-su, Đấng sẽ ban Nước Trời cho những kẻ tin vào Ngài, nên các ngài đã được Nước Trời làm của mình sau khi từ giã cõi đời tạm này...

        Bạn thân mến,

Các thánh nam nữ đều là những con người như chúng ta, các ngài đã trở nên những vị thánh thì chúng ta cũng có thể trở nên thánh như các ngài, bởi vì nên thánh là đòi hỏi của Phúc Âm và là mục đích sống ở đời của chúng ta –những người Ki-tô hữu.

Xin Đức Mẹ Ma-ri-a và các thánh nam nữ trên thiên đàng cầu bàu cho chúng ta, là những người đang trên đường đi về quê trời, được noi gương của các ngài biết quyết tâm đổi mới cuộc sống của mình, biết đứng dậy khi ngã xuống trong tội, biết phục vụ và tha thứ cho nhau trong tình yêu của Thiên Chúa.

 

Xin Thiên Chúa chúc lành cho chúng ta.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

------------

http://www.vietcatholic.org 

https://www.facebook.com/jmtaiby 

http://nhantai.info 

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


50. ĂN NHẦM CÁ NGÂM MUỐI

        Ngày xưa ở Lâm Xuyên có một thầy giáo đi dạy học ở ngoài biện quán, mỗi ngày chủ nhà đều dùng mắn cá để ông ta ăn cơm, thầy giáo ăn đến phát ngán nên nổi nóng nói:

-         “Các người không thể quá quắc như thế, nên cũng nên có mùi vị (đổi món) để ăn chứ.”

        Học trò nghe không rõ ràng, về nhà liền nói với mẹ:

-         “Thầy giáo nói lần sau có thể cho thầy ăn cá ngâm muối.”

        Bà mẹ nói:

-         “Cá ngâm muối người hay bị tê mới dùng, sao thầy lại ăn chứ ?”

        Đứa con nói:

-      “Thầy đã muốn như thế thì cứ cho thầy ăn.”

Thế là bà mẹ bèn đem cá ngâm muối đến, thầy giáo rất là phấn khởi, lại đem nó làm thức ăn ngon trong ngày, kết quả lưỡi vừa tê vừa cay rất là khó ăn, hoảng quá bèn nhổ cỏ tranh dùng sức nạo cái lưỡi, muốn nạo sạch chất tê.

Học trò len lén đến quan sát thầy giáo, về nhà phấn khởi nói với mẹ:

-         “Thầy giáo nói cá ngâm muối ăn rất ngon, quả thật như thế, nếu thầy giáo không dùng tay kéo cái lưỡi lại, e rằng ngay cả cuống lưỡi cũng bị nuốt mất tiêu.”

                                                (Chuyện tiếu thời thượng)

 

Suy tư 50:

        Thời nay có những thầy cô giáo rất tận tâm giáo dục học trò dù cho đời có đen bạc, dù cho học trò có du côn du đảng đánh thầy cô giáo.

        Thời nay cũng có thầy cô giáo chỉ biết dạy theo trình độ “tiền nặng tiền nhẹ” của học trò để dạy hoặc chăm sóc học trò, lại còn làm khó dễ học trò khi lên lớp để bắt học trò phải đi học thêm ở lớp mình dạy thêm, học trò nào không ghi tên học là coi như...đội sổ, dù trò ấy có là học sinh giỏi.

        Con người ta ai cũng có một lương tâm để phân biệt cái nên làm và cái không nên làm, nhưng lương tâm của một thầy cô giáo thì phải hơn hẳn lương tâm của những người bình thường khác, bởi vì thầy cô giáo có một trách nhiệm lớn lao trên thế hệ của những con người tương lai của tổ quốc, của Giáo Hội. Cái hơn hẳn của các thầy cô giáo chính là luôn làm đúng với lương tâm trách nhiệm và nghề nghiệp của mình, dù có gặp hoàn cảnh khó khăn trong cuộc sống, bởi vì lương tâm thì chỉ có một, mà nếu thầy cô giáo đã đánh mất lương tâm thì khó mà tìm lại được khi đám học trò đã mất niềm tin nơi chính các thầy cô giáo của họ.

        Thầy cô giáo chính là những người thay mặt Chúa để truyền đạt kiến thức, đạo đức và nhân bản làm người cho học trò của mình vậy !

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)