Chủ Nhật, 28 tháng 7, 2013

Sơn tường thành

SƠN TƯỜNG THÀNH
 
 
 

Sau khi Tần Thủy Hoàng chết, con là Hồ Hợi lấy hiệu là Tần Nhị Thế.

Vì để cho kinh thành Hàm Dương có mỹ quan, ông ta bèn hạ lệnh sơn lại bức tường thành.

Ưu Chiên vỗ tay ngâm nga hát:

-“Tường thành sơn trét sáng sáng,

kẻ địch đến chẳng dám (trèo) lên;

Tường thành sơn dầu loang loáng,

địch nhân trèo (lên) dính cả trên !”

Nhưng lại cố ý làm bộ điệu khó khăn, nói:

“Chỉ là sơn quét quá nhiều,

cho nên không thể đẹp được,

cần phải để khô,

sơn mới không bị tróc.

Bệ hạ nên làm trước một cái nhà thật lớn để che toàn bộ bức tường rồi mới có thể sơn tiếp được”.

Tần Nhị Thế chỉ vẫy vẫy tay nói:

-“Thôi, thôi”.
(Sử ký)

 
Suy tư:

     Làm một cái nhà lớn rồi đem toàn bộ bức tường dài hàng trăm mét bỏ vào trong để bảo quản, thì ai mà làm được, trong lúc bức tường thì dài, lại chôn chặt dưới đất ?

     Cũng giống như chúng ta đi xưng tội mà giấu đi không xưng các tội trọng với linh mục, giấu trong lòng thì không ai biết cả, nhưng lương tâm áy náy và Thiên Chúa thì biết tỏng teo ta giấu tội, mà đã sợ tội rồi giấu đi thì đừng phạm tội có hay hơn không ? Bởi vì xưng tội mà giấu tội thì tội nặng lên gấp đôi.

     Ai có mắt thì xem và đọc, đọc thì hiểu, mà đã hiểu thì khi đi xưng tội không thèm giấu tội làm chi cho tội thêm nặng…
 
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
dịch và viết suy tư