Thứ Bảy, 13 tháng 9, 2014

Lễ suy tôn Thánh Giá


LỄ SUY TÔN THÁNH GIÁ

Tin Mừng : Ga 3, 13-17
“Con Người sẽ phải được giương cao”

Anh chị em thân mến,
Hôm nay Giáo Hội hân hoan mừng kính lễ suy tôn Thánh Giá của Đức Chúa Giê-su.

Nói hân hoan vì chính Đức Chúa Giê-su đã dùng cây Thánh Giá để cứu chuộc nhân loại chúng ta khỏi ách tội lỗi của ma quỷ, hân hoan vì cây Thánh Giá chính là cây trường sinh đem lại sự sống đời đời cho chúng ta

Thánh Giá chính là nguồn ơn cứu độ cho nhân loại, đó chính là niềm tin và là biểu tượng thánh của người Công Giáo chúng ta, ở đâu có Thánh Giá là ở đó có bằng an và sức mạnh thần thiêng.
Đức Chúa Giê-su không chết dưới lưỡi gươm của quân lính để cứu chuộc nhân loại, Đức Chúa Giê-su cũng không chết vì chén thuốc độc để chúng ta được sống, nhưng Ngài đã chết bằng cách chịu đóng đinh trên cây thánh giá để cứu chuộc nhân loại, do đó Thánh Giá là biểu tượng cho sự giao hoà giữa trời và đất, và là sự nối kết tình huynh đệ giữa con người với nhau, mà tâm điểm phát xuất chính là Chúa Kitô.

Phải qua thánh giá mới đến vinh quang, cũng như phải qua đò mới đến được bến bờ bên kia, nhưng người qua đò thì không còn nhớ đến con đò đưa mình qua sông, bởi vì con đò không còn ích gì cho họ nữa, nhưng cây Thánh Giá không những Thiên Chúa dùng để cứu chuộc chúng ta, mà còn đi với chúng ta cho đến hết cuộc sống ở trần gian :
- Thánh Giá nơi bí tích Rửa Tội đã làm cho chúng ta trở thành những người được cứu độ, đó là Thánh Giá của niềm tin.
- Thánh Giá nơi bí tích Thêm Sức làm cho chúng ta trở thành những chứng nhân của Chúa trong cuộc sống của mình, đó là Thánh Giá của tình yêu.
- Thánh Giá nơi bí tích Xức Dầu Thánh làm cho chúgn ta được bình an, đó là Thánh Giá của hi vọng.

Vinh quang và chiến thắng không ở nơi cảnh thanh bình giả tạo nhưng ở nơi chiến trường, mà chiến trường của chúng ta –những người Ki-tô hữu- chính là bổn phận hàng ngày của mình; chiến trường của chúng ta cũng ở trong những khó khăn của cuộc sống, khi chúng ta chu toàn bổn phận chính là lúc chúng ta đem cây Thánh Giá của Chúa cắm vào nơi ươn hèn của tội lỗi, khi chúng ta vui vẻ cậy nhờ ơn Chúa để đi qua những khó khăn của cuộc sống, là chúng ta đã đem vinh quang của cây Thánh Giá dựng lên cao để cho mọi người biết rằng: sức mạnh và vinh quang của chúng ta chính là cây Thánh Giá.

Anh chi em thân mến,
Ngày hôm nay Thánh Giá không còn là biểu tượng của đau khổ nữa, nhưng là của chiến thắng và vinh quang, bởi vì tất cả những đau khổ đưa nhân loại chúng ta đến chỗ chết chóc huỷ diệt, thì đã được Đức Chúa Giê-su –Đấng Cứu Chuộc trần gian- đã gánh lấy cho chúng ta, để giờ đây mỗi người trong chúng ta tiếp tục giương cao ngọn cờ chiến thắng là cây Thánh Giá ngay trong cuộc sống đầy đau khổ và hạnh phúc của mình ở trần gian này.


Xin Thiên Chúa chúc lành cho chúng ta.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

Chúa nhật 24 thường niên



CHÚA NHẬT 24 THƯỜNG NIÊN

Tin mừng: Mc 8, 27-35.
Thầy là Đấng Ki-tô, Con Người phải chịu nhiều đau khổ”.

Anh chị em thân mến,
Tin Mừng hôm nay, chúng ta đã nghe rất nhiều lần và có khi thuộc lòng mẫu đối thoại giữa Đức Chúa Giê-su và các môn đệ của Ngài, mẫu đối thoại có hai câu hỏi của Đức Chúa Giê-su:
1. Người ta nói Thầy là ai ? Và anh em bảo Thầy là ai ?
Hai câu hỏi thật bất ngờ với các tông đồ.

1.   Người ta bảo Thầy là ai ?
Thời của Đức Chúa Giê-su: đám đông dân chúng bảo Ngài là vị đại tiên tri, vì Đức Chúa Giê-su giảng dạy như Đấng có quyền uy; lại có người bảo Ngài là Đấng nhân danh Thiên Chúa mà đến, vì Ngài làm rất nhiều phép lạ thi ân giáng phúc cho dân chúng; những người Biệt Phái và Pha-ri-siêu thì cứ cho Đức  Chúa Giê-su là ăn nói lộng ngôn phạm thượng đến Thiên Chúa, và đem long thù hằn Ngài, cho nên luôn tìm cách để “chơi” Ngài, và cuối cùng thì vu vạ cáo gian và xin tổng trấn Phi-la-tô giết hại Ngài…

Thời nay, bên cạnh những người biết và tin vào Đức Chúa Giê-su, thì vẫn còn có nhiều người chưa biết Đức Chúa Giê-su là ai; có nơi người ta đá đảo Hội Thánh của Ngài, có nơi người ta bách hại những người tin vào Ngài, và có những nơi người ta cuồng nhiệt sát hại những ai tin vào Đức Chúa Giê-su là Con Thiên Chúa, là Đấng cứu độ trần gian…

Thời của Đức Chúa Giê-su cũng như thời của chúng ta ngày nay –thế kỷ 21- có người coi Ngài là vị cứu tinh nhân loại, có người coi Ngài là tên tội phạm bị đóng đinh trên thập giá, và vẫn còn có nhiều người tìm cách bách hại những ai mang danh Ki-tô hữu.

2.   Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai ?
Các môn đệ của Đức Chúa Giê-su thật bất ngờ khi Ngài hỏi các ông về mình, và chắc chắn các ông rất lúng túng vì không ngờ Thầy mình lại hỏi câu ấy, bởi vì các ông đi theo Đức Chúa Giê-su, nhưng có lẽ hình như chưa bao giờ để ý đến Ngài là ai ! Nhưng thánh Phê-rô đã mau mắn tuyên xưng thay cho các tong đồ: “Thầy là Đấng Ki-tô”.

Có một ngày đẹp trời nào đó, Đức Chúa Giê-su cũng sẽ hỏi cá nhân tôi: “Còn con, con bảo Thầy là ai ? Nếu con bảo Thầy là cứu chúa của con, là Thiên Chúa của con, sao con vẫn sống như người chưa biết Thầy, sao con vẫn sống kiêu căng, ích kỷ, ghét ghen với tha nhân ? Sao con vẫn cứ lấy Thầy ra làm khiêng mộc để con biện hộ cho việc làm không tốt đẹp của con ???- Thì tôi phải trả lời ra sao !

Và cũng sẽ có một ngày Đức Chúa Giê-su cũng sẽ hỏi những người trong cộng đoàn của các anh chị: “Còn các con, các con bảo Thầy là ai ? Nếu các con bảo Thầy là Đường là Sự Thật và là Sự Sống nên các con từ bỏ mọi sự để theo Thầy, nhưng sao các con vẫn còn chia bè chia phái để đấm đá khai trừ nhau, sao các con vẫn cứ nói xấu nhau trong cộng đoàn, sao các con vẫn cứ muốn làm lớn để đạp bỏ anh em chị em trong cộng đoàn ? Các con tự nguyện sống trong cộng đoàn để nên thánh, nhưng sao các con vẫn cứ coi anh em như kẻ thù giống ma quỷ... ? Thì các anh chị sẽ trả lời ra sao với Ngài !

Anh chị em thân mến,
Nơi người nghèo khó, Đức Chúa Giê-su hỏi chúng ta: các con bảo Thầy là ai ?
Nơi người bất hạnh, Đức Chúa Giê-su hỏi chúng ta: các con bảo Thầy là ai ?
Nơi những trẻ em nghèo nàn đói khổ, Đức Chúa Giê-su hỏi chúng ta: các con bảo Thầy là ai ?
Nơi người giàu có bất lương, nơi người ỷ quyền ỷ thế hiếp đáp dân nghèo, Đức Chúa Giê-su hỏi chúng ta: các con bảo Thầy là ai...?

Chúng ta đều biết Đức Chúa Giê-su là ai rồi, nhưng có lẽ chúng ta chỉ biết Ngài trong nhà thờ, biết Ngài  hiện diện trong bí tích Thánh Thể mà thôi, và có lẽ chúng ta chưa biết Ngài đang hiện giữa chúng ta, nơi những người anh em chị em bất hạnh chung quanh mình...!


Xin Thiên Chúa chúc lành cho chúng ta.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

Thứ Năm, 11 tháng 9, 2014

Tiện lợi cho giáo dân


TIỆN LỢI CHO GIÁO DÂN
Cha sở mới đến, ngài thấy rõ những bất tiện cho giáo dân khi cử hành thánh lễ hôn phối hoặc lễ an táng lúc năm giờ sáng, nên trong ngày lễ chúa nhật, ngài tuyên bố:
-         “Từ nay, ngoài thánh lễ ngày thường buổi sáng sớm cho bà con, thì nếu có thánh lễ theo nhu cầu như lễ hôn phối hoặc lễ đám tang, thì tôi sẽ dâng thêm một thánh lễ vào chín hoặc mười giờ sáng để tiện lợi cho mọi người.”
Giáo dân rất vui, và có người hỏi cha:
-      “Cha không mệt sao ?”

-      “Tôi mệt nhưng tiện lợi cho giáo dân là vui rồi.”

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

Hợp thành một đôi


HỢP THÀNH MỘT ĐÔI
Một hôm, Vương An Thạch đố chữ với Vương Cát Bồ:
-         “Trái bảy phải bảy, hoành sơn ngã mới ra.” Vương Cát Bồ lập tức hiểu ra, trái bảy phải bảy chính là chữ “nữ” ﹝女﹞; bỏ chữ núi nằm ngang là chữ “chổi”﹝帚﹞, hai chữ viết hợp lại là thành chữ “phụ”﹝婦﹞.
Ông ta không trực tiếp trả lời câu đố, mà là lấy câu đố phá câu đố, nói:
-         “Một trên một dưới, xuân thiếu ba ngày, câu đố của anh và câu đố của tôi, hợp lại thành một đôi !”.
Vương An Thạch luôn miệng khen hay.
[Một trên một dưới là hai﹝二﹞, xuân﹝春﹞ thiếu ba ngày là chữ “nhân” ﹝人﹞, viết chung lại thành chữ “phu”﹝夫﹞, lấy “phu” ﹝夫﹞đối “phụ”﹝婦﹞ không phải là một đôi hay sao ?]
                                     (Thuẩn Trai Nhàn Hiền)

Suy tư:
     Ở đời có rất nhiều cái đối xứng, nhưng cái xứng đôi mà người ta hay nói chính là “xứng đôi vợ chồng”. Xứng đôi vợ chồng có khi là trai tài gái sắc, có khi là môn đăng hộ đối, và cũng có khi là ma cô đỉ điếm, gà mả mèo đồng.v.v...
     Các bạn thanh niên nam nữ ngày nay cũng thường thích tìm được người “xứng đôi vừa lứa” với mình, cho nên họ tìm cho được người tài giỏi để xứng với sắc đẹp của mình, họ tìm cho được người có tiền của để xứng với gia đình mình, họ tìm cho được người có địa vị trong xã hội để cho xứng với tài học của mình. Tất cả những mục tiêu “xứng đôi” tìm kiếm ấy của các bạn thanh niên nam nữ đều tốt, nhưng hình như có một loại “xứng đôi” rất căn bản mà nếu không tìm được nó thì mọi “xứng đôi sắc đẹp”, “xứng đôi tiền của”, “xứng đôi địa vị” đều bị chênh lệch không còn tồn tại trong hạnh phúc của gia đình.
     Cái “xứng đôi” ấy là: cả hai người cùng một tôn giáo, cùng một tôn giáo tức là cùng một niềm tin vào Thiên Chúa của mình, đó chính là cái “xứng đôi” quan trọng nhất mà các bạn trẻ phải tìm kiếm nếu muốn gia đình hạnh phúc lâu dài.
     Nếu các bạn không “xứng đôi” trong cùng một đức tin, tức là cùng một tôn giáo, thì các bạn sẽ không tìm thấy cái “xứng đôi” nào cả trong đời sống gia đình. Các bạn là những người thông minh nên tôi chỉ nói ngắn gọn, và các bạn suy nghĩ thêm, này nhé :
-    Khi các bạn cùng nhau từ dưới cửa nhà thờ đi lên làm phép hôn phối, thì người ta đều nói: thật là xứng đôi vừa lứa.
-    Khi các bạn cùng nhau đi dâng thánh lễ, thì người ta cũng nói: thật là một đôi vợ chồng trẻ đạo đức, thật xứng đôi vừa lứa.
-    Khi các bạn có con cái, và khi các bạn và con cái cùng nhau đi dự lễ, thì người ta đều trầm trồ khen: thật là một gia đình hạnh phúc xứng đôi vừa lứa.
-    Khi vợ (chồng) bạn bị bệnh, bạn không quản ngại nắng mưa để chăm sóc cho chồng (vợ) và con cái, thì người ta cũng sẽ nói: thật là một người (vợ) chồng phúc hậu, một xứng đôi hiếm có.
Nếu các bạn không cùng một tôn giáo, không cùng một đức tin, thì sẽ không có ai khen ngợi các bạn là một cặp “xứng đôi” như thế đâu, bởi vì tất cả mọi xứng đôi khác của thế gian đều không đặt trên nền tảng của xứng đôi này.
     Và khi các bạn nhắm mắt lìa đời, các bạn sẽ được thánh Phê-rô và các thiên thần ca ngợi khi các bạn bước vào thiên đàng: thật là một đôi bạn xứng đôi biết cùng nhau thờ phượng Thiên Chúa và yêu thương anh em chị em...

     Không phải chuyện đùa đâu nhé !

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 
dịch và viết suy tư 

Lời giải đố giống nhau

      

LỜI GIẢI ĐỐ GIỐNG NHAU
Vương An Thạch đố bạn là Vương Cát Bồ:
-         “Cái gì ban ngày thì tròn, viết thì vuông, đông thì ngắn, hè thì dài ?”
Vương Cát Bồ lấy câu đố giải câu đố, nói:
-         “Ở đông hải có một con cá, không có đầu cũng không có đuôi, sống lưng càng không có, chính là câu đố của anh”.
Vương An Thạch cười ha ha.
Số là câu đố của hai người đưa ra có câu giải đáp chung là “mặt trời”﹝日﹞.
                                      (Thuẩn Trai Nhàn Hiền)

Suy tư:
     Có một số giáo dân có lẽ vì lười hoặc là vì không thích ông cha sở của mình không mấy “sốt sắng” khi dâng lễ, nên đã không đi dâng thánh lễ ngày chúa nhật, mà chỉ ở nhà dâng lễ qua đài phát thanh Chân Lý Á Châu, họ nói: “Đạo trong lòng, đến nhà thờ dự lễ mà cứ nghe ông cha sở khi giảng thì chửi xéo người này, nói móc họng kẻ nọ mà thêm lo ra thì đi lễ có ích gì chứ, thà ở nhà nghe cha giảng trên đài radio hay hơn, lễ ở đâu cũng giống nhau cả...”
     Có một số linh mục có lẽ vì lười hoặc là vì bận lu bù công việc, hoặc là vì nghĩ rằng giáo dân không biết gì về kinh thánh, nên mỗi lần giảng là mỗi lần “bổn cũ soạn lại” nói cho giáo dân nghe, mà không có một chút tâm tình là mình đã cảm nghiệm được lời mình đang nói, các ngài nghĩ rằng: đã là Lời Chúa thì hôm qua cũng như hôm nay, năm ngoái cũng như năm nay, tất cả đều là Lời Chúa.
     Vì giáo dân nghĩ rằng, thánh lễ trong radio và thánh lễ mỗi ngày nơi nhà thờ của giáo xứ đều giống nhau, nên không lạ gì họ không thiết tha với công việc của nhà thờ, bởi vì họ nghĩ thánh lễ nào cũng như nhau, nên không lạ gì cuộc sống của họ không phản ảnh lại tinh thần Phúc Âm.
     Vì có một số linh mục nghĩ rằng, Lời Chúa hôm qua và hôm nay, năm ngoái cũng như năm nay đều là Lời Chúa, nên không cần soạn bài giảng, không cần chuẩn bị món ăn tinh thần cho giáo hữu, nên không lạ gì có rất nhiều giáo hữu bỏ đi lễ ở các nhà thờ khác, vì họ không tìm thấy thức ăn ngon nơi cha sở của nhà thờ mình. Bởi vì có một số linh mục nghĩ rằng giáo dân chỉ cần biết Chúa, siêng đi lễ là được rồi, soạn bài giảng hay không cũng giống nhau mà thôi, soạn gì cho mệt, nên không lạ gì khi giáo dân thấy một số linh mục ấy sau khi dâng lễ xong thì “mất tích” không thấy ở nhà xứ...

     Có một câu giải đáp giống nhau nhất chính là: hôm nay chúng ta sống như thế nào, thì ngày sau chúng ta sẽ giống như thế .

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 
dịch và viết suy tư 

Nhà giàu kéo rể


NHÀ GIÀU KÉO RỂ
Có một gia đình rất sang trọng, trong nhà có một người con gái đã lớn xấu ơi là xấu, xấu không ai bì kịp, chưa lập gia đình, liền trương bảng chọn rể, nếu có chàng trai nào đến coi bảng thì lập tức tiến vào thành thân.
Có một chàng trai hình dáng phong độ rất muốn cưới vợ đến coi bảng thì được nhà phú hộ vừa ý ngay, liền ra lệnh cho bọn đầy tớ trong nhà xum xoe vây quanh mời vào trong phủ, chàng trai nầy coi bộ rất phấn khởi.
Mấy phút sau, có một bà mặc áo kim tuyến màu tím rất sang trọng từ trong phòng khách bước ra nói:
-         “Con gái nhà tôi không đến nỗi tệ, nguyện kết duyên cùng người quân tử, nếu ngài bằng lòng thì vinh hoa phú quý tận hưởng không hết”.
Chàng trai khách sáo cúi đầu tạ lễ, nói:
-         “Tôi, người thấp hèn lại có thể gửi thân nơi nhà hiền quý của bà thì rất là vinh hạnh. Nhưng chuyện con gái nhà bà nguyện kết duyên cùng tôi, thì nên để tôi trở về nhà thương lựơng với vợ rồi mới quyết định được ạ !”
Người nghe được cười ầm lên bỏ đi.
                                     (Thuẩn Trai Nhàn Hiền)

Suy tư:
     Con gái mà quá xấu thì quả là khó mà lấy chồng, bởi vì, xét cho cùng thì ai cũng thích cái đẹp, tuy rằng không đẹp khuynh nước khuynh thành như Tây Thi, không đẹp sắc sảo như Điêu Thuyền, nhưng ít nữa cũng dễ coi một chút. Đành rằng mấy cánh đàn ông con trai hiểu rất rõ “cái nết đánh chết cái đẹp” nhưng họ luôn chọn vợ nơi những cô gái “dễ coi” một chút, nói theo tướng học thì con gái mà quá xấu thì tâm hồn cũng không tốt lắm; nói theo tâm lý học con gái quá xấu thì thích chưng diện để người ta chú ý, quá chưng diện thì bày tỏ một tâm hồn không mấy thiện lương...
     Con gái thời nay (phần nhiều) rất ít biết “tam tòng tứ đức” là gì, nên tự do luyến ái, từ do yêu đương mà không cần nghĩ đến hậu quả về sau, cho nên bệnh viện phụ sản Từ Dũ mỗi ngày có ít là năm mươi ca phá thai tuổi từ hai mươi tuổi trở xuống; con gái thời nay càng không biết “phu tử tòng tử” là cái chi chi, cho nên nhẫn tâm giết chồng để theo trai, cho nên chồng nhắm mắt mồ chưa xanh cỏ đã lã lơi ong bướm với người đàn ông khác.
     Thiên Chúa rất công bằng và rất mực nhân từ Ngài không để một loài thụ tạo nào phải thiệt thòi, nhất là con người được tạo dựng giống hình ảnh Ngài, những người dung mạo không đẹp thì Ngài ban tặng cho cái quý hơn đó là tâm hồn thiện lương mà chúng ta gọi là cái nết, có khi lại là duyên ngầm, chỉ có điều là chúng ta –những cô gái- có nhận ra được ân huệ mà Thiên Chúa đã ban cho mình không mà thôi.

     Sắc đẹp rồi cũng qua đi, chỉ còn lại cái tâm, tức là tính nết dịu dàng lương thiện của mình là đáng giá hơn sắc đẹp bội phần mà thôi.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 
dịch và viết suy tư