Thứ Bảy, 10 tháng 9, 2022

Chúa nhật 24 thường niên

 


CHÚA NHẬT 24 THƯỜNG NIÊN

 

Tin mừng : Lc 15, 1-32

“Trên trời ai nấy sẽ vui mừng, vì một người tội lỗi ăn năn sám hối.”

 

Anh chị em thân mến,

Thành kiến của con người đã làm cho bạn và tôi xa cách người anh em chị em của mình, và qua những hành động ấy, mà chúng ta cũng từ từ xa cách Thiên Chúa trong cuộc sống đời thường của mình.

Đức Chúa Giê-su đến để cứu và chữa lành, nên Ngài đã đồng bàn ăn cơm với những người nghèo và những người mà các kinh sư và biệt phái cho là tội lỗi, nhưng đối với Ngài thì họ chính là những người rất cần được xót thương.

Trước hết, người cần được xót thương là bạn và tôi, bởi vì tuy chúng ta là người Ki-tô hữu nhưng lòng dạ thì mẫu mã chẳng khác chi các kinh sư và biệt phái đã khiển trách Đức Chúa Giê-su, vì Ngài đã cùng ăn cùng uống với những người thu thuế, khi đã chỉ trích như thế thì tất nhiên là họ cũng coi khinh những người thu thuế và đĩ điếm.

Chúng ta là những người cần được Đức Chúa Giê-su chữa lành và xót thương, vì chúng ta cũng đã nhiều lần khinh dễ và lên án những người anh em chị em bất hạnh, khi họ vì không có gì ăn nên đã lấy cắp một củ khoai của người bán hàng trong chợ; khi bạn và tôi lên án một lỗi nho nhỏ của anh chị em, là vì để che giấu những việc xấu xa của chúng ta đã làm còn hơn anh em gấp nhiều lần mà bạn và tôi đã phạm nhưng không ai biết…

Chúng ta đã lên tiếng trách cứ phê phán người anh em đã ngồi ăn với những người ma cô đĩ điếm bên lề đường, nhưng chúng ta lại ngồi với gái hạng sang trong nhà hàng máy lạnh kín đáo; họ là những người có khi vì bác ái mà đồng hành với những người được coi là tội lỗi, nhưng chúng ta cùng ăn với gái hạng sang là vì để thỏa mãn dục vọng của mình. Đức Chúa Giês-u đã không ngần ngại đi tìm kiếm cứu chữa những tâm hồn đau thương thất vọng, để những con người tội lỗi ấy trở thành những con người mới. Nhưng chính bạn và tôi lại xa lánh họ, cho nên chúng ta cần được Thiên Chúa xót thương hơn những người ấy, vì bạn và tôi đã như những người biệt phái trách cứ Đức Chúa Giê-su …

Hạnh phúc cho những người được Đức Chúa Giê-su chữa lành, vì chính họ đã được tình yêu thần thánh chạm đến.

Con chiên lạc đã trở nên giá trị sau khi được Đức Chúa Giê-su tìm thấy và vác trên vai trở về nhà. Chính điều này đã làm cho người Pha-ri-siêu và các kinh sư bực mình hơn nữa, bởi vì chính họ là những người tự cho mình là thánh thiện trỗi vượt trên mọi người, nên họ đã chướng tai gai mắt khi Đức Chúa Giê-su đứng về phía những người bị xã hội bỏ rơi.

Một con chiên lạc và một đồng bạc bị mất là hình ảnh của người anh chị em hôm qua, hôm nay và ngày mai mà tôi đang sỉ vả khinh chê và lên án là phường tội lỗi; khi lên án người anh em chị em là người tội lỗi, là chúng ta đã làm quan tòa tiếm quyền của Thiên Chúa để luận tội tha nhân mà không biết rằng, chính mình cũng đã có nhiều lần sa ngã và có khi sa ngã còn tệ hại hơn họ nhiều.

Anh chị em thân mến,

Ma quỷ sẽ cười vui thắng lợi khi chúng ta phê phán anh em chị em của mình, bởi vì đó chính là một trong những động cơ thúc đẩy anh em chị em xa dần Thiên Chúa và xa cộng đoàn giáo xứ của họ.

Không ai là không có tội, không ai là không sa ngã chí ít là một lần trong cuộc sống, không ai là không có tâm hồn hối hận sau khi sa ngã phạm tội, nhưng chính chúng ta là những người Ki-tô hữu có trách nhiệm một phần trong việc sa ngã của họ, đó là khi chúng ta sống không đúng với lời của Đức Chúa Giê-su dạy, do đó mà chúng ta phải có bổn phận –trong tình liên đới- đi tìm và giúp đỡ những anh chị em đang bị xã hội tục hóa, mà sống như không có Thiên Chúa trong cuộc đời của họ, nhất là những người đang bị xã hội lên án…

Đức Chúa Giê-su đã đến thế gian để tìm kiếm và cứu chữa những người tội lỗi, trong đó có cả chúng ta, cho nên khi được chữa lành thì chúng ta lại có bổn phận đi tìm và dẫn dắt những anh chị em bất hạnh, những người bị đối xử bất công, bị xã hội quên lãng và đang xa dần Thiên Chúa là tình yêu, mời họ trở về với Thiên Chúa là Cha rất yêu thương họ…

Xin Thiên Chúa chúc lành cho chúng ta.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

---------------

http://www.vietcatholic.org 

http://facebook.com/jmtaiby 

http://nhantai.info 

Thứ Sáu, 9 tháng 9, 2022

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


13. BÙA TRỪ MUỖI

        Có một đạo sĩ nọ nói mình có thể vẽ bùa để trừ muỗi. Có người liền đem tiền đi mời ông ta làm bùa và kết quả là muỗi vẫn không bị giết.

        Người ấy bèn chất vấn đạo sĩ, đạo sĩ hỏi:

-     “Anh đem bùa dán ở chỗ nào ?”

Trả lời:

-     “Dán ở trên tường”.

Đạo sĩ liền trách:

-        “Tôi nói mà không linh sao, anh phải đem bùa dán trên cái mùng mới có hiệu quả chứ !”

                                                                (Giải Uẩn thiên)

 

Suy tư 13:

        Có những người Ki-tô hữu coi nước thánh (để trong nhà thờ) như là “nước bùa” đuổi ma quỷ, cho nên họ đến nhà thờ làm đủ mọi thứ dấu thánh giá, họ lấy nước thánh bôi lên miệng, lên mắt, lên chỗ đau trong thân thể để được khỏi bệnh, nhưng bệnh vẫn cứ không hết, đau vẫn cứ đau, thế là họ chửi toáng cả lên...

        Nước thánh là một loại nước đã được linh mục làm phép nhân danh Thiên Chúa Ba Ngôi, cho nên nó rất có hiệu nghiệm để đuổi trừ ma quỷ và những ác thần của nó, nhưng phải sử dụng nó với một đức tin tinh tuyền, tinh tuyền có nghĩa là với lòng khiêm tốn và tin tưởng vào quyền năng của Thiên Chúa, chứ không phải dùng nó như là...bùa phép dị đoan.

        Phải xức nó ở trong tâm hồn chứ không phải trên chỗ đau, phải xức nó trên lời nói và việc làm phù hợp với tinh thần của Phúc Âm của mình, chứ không phải làm qua loa dấu thánh giá như...pháp sư vẽ bùa.

        Ma quỷ rất sợ nước thánh, nhưng nó cũng coi thường những người sử dụng nước thánh như kiểu vẽ bùa, tức là làm Dấu Thánh Giá cách chiếu lệ.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 


Thứ Năm, 8 tháng 9, 2022

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


12. NHÀ SƯ VÀ CHIM GIỐNG NHAU

Đông Pha và Phật ấn lão tăng trò chuyện vui vẻ.

        Đông Pha nói đùa:

-        “Người xưa thường lấy nhà sư đối với chim (điểu), chẳng hạn như :

“Chim trên cây bên hồ, dưới trăng sư gõ cửa”

“Khi nghe chim gõ mộc, cứ ngỡ sư gõ cửa.”

Phật ấn lão tăng cười hiền hòa, nói:

-        “Hôm nay lão tăng đối với tướng công, nhưng tướng công lại vì chim hè.”                     (Giải Uẩn thiên)     

 

Suy tư 12:

        Kiểu nói đùa của Tô Đông Pha là có căn cứ, bởi vì thực tế là như thế, nhưng đây chỉ là cách ví von cười vui mà thôi, làm sao bằng chuyện của chúng ta giống với Đức Chúa Giê-su được chứ:

Giống nhau là vì ngôn hành của chúng ta hoàn toàn giống Đức Chúa Giê-su là yêu thương.

Giống nhau là vì chúng ta diễn tả lại cuộc sống của Đức Chúa Giê-su ngay trong cuộc sống tại trần gian này là phục vụ.

Giống nhau là vì Đức Chúa Giê-su đang ở trong chúng ta và chúng ta ở trong Ngài qua bí tích Thánh Thể.

        Và cái quan trọng cốt yếu để cho mọi người nhận thấy chúng ta –những người Ki-tô hữu- nên giống Đức Chúa Giê-su là luôn chúc lành và cầu nguyện cho người bắt bớ và ghét ghen mình.

        “Lạy Chúa, Chúa đã trở nên người như chúng con, chia sẻ thân phận yếu đuối như chúng con, là để chúng con cũng được chia sẻ và thông phần vinh quang của Chúa trong thân phận làm con người. Mà vinh quang của Chúa chính là khiêm tốn, là yêu thương là bác ái... Không có những vinh quang này, thì chúng con chỉ là những cái mả tô vôi mà thôi.

        Lạy Chúa, xin ban cho chúng con được trở nên đồng hình đồng dạng với Chúa: nói như Chúa, yêu thương như Chúa, hành động như Chúa, để chúng con trở nên những chứng nhân cho Chúa trong cuộc sống của chúng con. Amen”

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Thứ Tư, 7 tháng 9, 2022

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


11. THƠ NHÀ SƯ VỊNH CÁI Ô

        Ở Ngô Hạ có một nhà sư nọ giỏi về làm thơ.

        Một hôm, không tội mà bị liên lụy đến việc tố tụng, vì quan huyện tin nghe lời gièm pha của kẻ tiểu nhân nên nhà sư liên tiếp bị hàm oan, nhà sư bèn nói rõ rằng mình thường ngày không hề dính líu đến những chuyện khác, chỉ thích làm thơ.

        Quan huyện bèn chỉ một cái ô ở trong phòng khách và ra lệnh cho nhà sư ngâm vịnh, nhà sư buộc miệng ngâm:

-        “Vạn xương gom lại thu một cán, dấu tích dài đến cận chư hầu, nhè nhẹ mở ra đi trước ngựa, thật là một cái chỉ có trời mà không mặt trời”.

                                                                (Giải Uẩn thiên)

 

Suy tư 11:

        Bị hàm oan là chuyện thường xảy ra trong một thế giới coi vật chất là số một, bởi vì ai cũng muốn mình được mà không muốn mình mất nên tố tụng vu khống cho nhau trước cửa quan, thậm chí có những người Ki-tô hữu tố tụng anh em chị em mình trước toà án vì quyền lợi cá nhân.

        Bị hàm oan cũng đồng nghĩa với việc bị bắt tù đày vì sự công chính, mà Thiên Chúa thì sẽ không bao giờ bỏ rơi những kẻ bị hàm oan, Ngài vẫn luôn ở với họ, cùng chia sẻ với họ về những đau khổ và ban cho họ những ơn cần thiết để họ đủ sức chịu đựng sự hàm oan, mà ơn quan trọng nhất chính là ơn khôn ngoan.

Nhà sư khôn ngoan chỉ trong một bài thơ ngắn mà đã lột tả hết cái tham của ông quan, mà ông quan không làm gì được ông ta.

        Các thánh tử đạo bị hàm oan, các người công chính bị hàm oan, và các ngài đã dùng sự khôn ngoan của Chúa để làm bẻ mặt các quan quyền ở đời này.

        Chúng ta cũng được Chúa ban cho sự khôn ngoan của Ngài, khôn ngoan để chọn lựa cách sống đẹp lòng Ngài dù hoàn cảnh bất lợi cho cuộc sống, khôn ngoan để ứng xử với mọi biến cố xảy ra không phù hợp với đức tin của mình, khôn ngoan để biết đem linh hồn đặt trên mọi vinh hoa phú quý của thế gian...

        Đó chính là khôn ngoan của người bị hàm oan vì tin vào Thiên Chúa vậy ! Mà ở đời này người bị hàm oan nhiều nhất, bị bách hại nhiều nhất không phải là người Ki-tô hữu hay sao ?

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Thứ Ba, 6 tháng 9, 2022

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 



10. KHÔNG THẤY HAI TẤC        

Nước Ngô bị nước lụt ngập cả thành, quan dân hoảng loạn cả lên.

        Đột nhiên nhìn thấy một pháp sư đi đến nói mình có thể làm cho nước rút lui, rồi người ta thấy pháp sư chân bước thất tinh bộ, miệng niệm bùa chú, một chặp sau hô lớn tiếng hô:

-     “Lui gấp !

Người giữ thành đến báo cáo nói:

-     “Một tấc cũng không thấy lui ạ !”

        Một lúc sau, pháp sư lại làm như lần trước, hô lớn:

-     “Lui gấp !”

        Người giữ thành lại báo cáo:

-     “Lại một tấc cũng không thấy lui ạ !”

Quan huyện cười nói:

-        “Đó không phải là pháp sư, mà là một tên thợ may ăn cướp, cặp mắt nó nhìn không thấy hai tấc”.

                                                                (Giải Uẩn thiên)

 

Suy tư 10:

        Người bịp bợm là người xảo trá, ma giáo, chuyên lừa bịp người khác để làm lợi cho mình, tóm lại họ là người không có lòng thật thà.

        Có giáo dân lừa cả cha sở để “móc túi” của ngài, vì ngài quá thương người và đơn sơ khi có người đến năn nỉ xin ngài giúp đỡ với nhiều lý do giả tạo thật lâm li bi đát.

        Có nhiều hạng lừa bịp :

        Có người vì túng tiền uống rượu chích choác nên lừa bịp, có người vì ham tiền của nên lừa bịp, có người vì ham đua đòi nhưng không có tiên nên lừa bịp, có người vì mắc nợ qúa nhiều nên lừa bịp, lại có người túng tiền đi hát ka ra ôkê cà phê ôm mà lừa bịp.v.v...

        Người bịp bợm thì cặp mắt họ không những là không nhìn thấy “hai tấc” là hậu quả gần, mà còn phát ra một nét gian xảo ai nhìn cũng biết và ghê rợn, bởi vì ánh mắt là cửa sổ của tâm hồn, mà ánh mắt gian xảo thì biểu lộ một tâm hồn không lương thiện không thật thà vậy.

        Người Ki-tô hữu không vì tư lợi cho mình mà hại người, không vì một chút vật chất chóng qua mà lừa bịp người khác để rồi đánh mất lương tâm thật thà của mình trong cuộc sống.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Thứ Hai, 5 tháng 9, 2022

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


9. CHÂM CẠN HÁT THẤP

        Có một thầy châm cứu nọ, bởi vì châm kim quá sâu nên bệnh nhân bị chết, chủ nhà nổi giận bắt cả gia đình phải khiêng quan tài đi chôn, và trên đường đi phải ca ai điếu để nhục mạ thầy châm cứu.

        Thầy châm cứu nói với vợ:

-        “Bà hát thấp thấp kẻo mà tôi bị nhục khó coi.”

        Bà vợ nổi khùng lên nói:

-        “Đã muốn hát thấp thấp sao lúc ấy không châm kim cạn cạn chút xíu !”

                                                                (Giải Uẩn thiên)

 

Suy tư 9:

        Rủi ro nghề nghiệp là chuyện thường xảy ra cho con người, bởi vì ở đời ai mà học được chữ ngờ.

        Bị cám dỗ là chuyện thường xuyên xảy ra cho con người, đặc biệt là Ki-tô hữu, nhưng chống trả lại với cơn cám dỗ thì không phải là chuyện thường xuyên của con người, bởi vì thế giới đã chứng minh điều ấy cho chúng ta thấy: nếu ai cũng chống trả với những cám dỗ tham vọng của mình thì thế giới sẽ có hòa bình, nếu ai cũng chống trả lại với những cơn cám dỗ, thì cuộc sống của mỗi người sẽ hạnh phúc hơn...

        Người Ki-tô hữu luôn ý thức mình là một con người mỏng dòn yếu đuối, cho nên họ càng ra sức cậy trông vào ơn Chúa hơn nữa bằng lời cầu nguyện và bằng các việc lành thánh thiện khác.

Nhưng cũng có những Ki-tô hữu không cậy vào ơn Chúa, mà chỉ cậy vào sức của mình, cho nên họ thường té ngã trong tội và cứ loay hoay oán trời trách người, mà không chịu cúi đầu hối hận ăn năn.

Và bởi vì còn có nhiều người không chịu chống trả với cám dỗ nên gia đình chưa có hòa thuận hạnh phúc, xã hội chưa có bình yêu và thế giới chưa có hòa bình.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)