Thứ Bảy, 10 tháng 8, 2013

Chúa nhật 19 thường niên

CHÚA NHẬT 19 THƯỜNG NIÊN
 
 

Tin mừng : Lc 12, 35-40.

“Anh em cũng vậy, hãy sẵn sàng”.

Bạn thân mến,
“Hãy sẵn sàng” như là một mệnh lệnh của Đức Chúa Giê-su truyền cho chúng ta, “sẵn sàng” tức là đã chuẩn bị xong rồi và đang đợi giờ lên đường, giờ hành động… Tôi xin chia sẻ với bạn những cái sẵn sàng sau đây trong đời sống tâm linh cũng như trong cuộc sống đời thường của chúng ta:

“Sẵn sàng” là câu châm ngôn của các hướng đạo sinh. Mệnh lệnh “hãy sẵn sàng” của Đức Chúa Giê-su cũng là một châm ngôn của người Ki-tô hữu, nhưng với ý nghĩa khác hơn, đó là sẵn sàng để chờ đợi Thiên Chúa đến như người đầy tớ đợi chủ đi xa về, bất chợt vào ban đêm hay ban ngày.

Ngày mai đi du lịch thì hôm nay phải chuẩn bị sẵn sàng; ngày mai đón khách phương xa đến nhà thì hôm nay tất cả đã sẵn sàng để khách đến; ngày mai giờ xổ số độc đắc sắp đến thì hôm nay đợi chờ trong hy vọng…

Con người ta ai cũng sống trong đợi chờ, đợi chờ kỳ tích đến để đổi mới cuộc đời, đợi chờ tin vui đến để đời thêm vui…

Mọi người ai cũng chờ đợi, nhưng rất ít người chờ đợi tin vui trọng đại: Thiên Chúa đến kêu gọi chúng ta đi về nhà Ngài.

Hôm nay, trong bài Tin Mừng Đúc Chúa Giê-su lại nhắc nhở bạn và tôi hãy sẵn sàng để chờ đợi Ngài đến. Ngài đến bất chợt như kẻ trộm, nhưng không tàn khốc cho những người đã chuẩn bị sẵn sàng, bởi vì Ngài đã vì yêu thương mà báo trước cho bạn và tôi hãy tỉnh thức và sẵn sàng. Nhưng nó sẽ tàn khốc cho những ai nghe mà không tuân giữ lời Ngài nói, bởi vì “thật vô phúc cho đầy tớ nào khi chủ về mà vẫn còn mê ngủ”, mê ngủ tức là chưa chuẩn bị và không sẵn sàng…

Bạn thân mến,
Người biết chờ đợi là người có tâm hồn an vui tự tại bởi vì họ đã sẵn sàng.

Bạn và tôi thường cảm thấy hụt hẫng khi nghe tin người này mới hôm qua đây cùng uống cà phê với mình, người kia mới hôm nào đây đang bắt tay chào hỏi mình, giờ thì đã chết; và cũng có lúc chúng ta cảm thấy bồn chồn trong lòng khi tiễn đưa người bạn thân đến nơi an nghỉ cuối cùng. Bồn chồn hụt hẫng là vì tâm hồn chúng ta chưa chuẩn bị sẵn sàng, và cảm thấy bi ai trước sự ra đi của người anh em chị em.

Đức Chúa Giê-su ra lệnh cho chúng ta “hãy sẵn sàng” như vị tướng quân ra lệnh cho quân đội sẵn sàng lâm trận, trận chiến mà bạn và tôi phải đối đầu là trận địa cám dỗ của ma quỷ và của tội lỗi, trận chiến này tàn khốc hơn bất cứ trận chiến nào ở trần gian, bởi vì chỉ cần mê ngủ không tỉnh thức sẵn sàng thì chúng ta vĩnh viễn chết trầm luân trong hoả ngục, đó là cái giá phải trả nếu chúng ta không nghe lời Đức Chúa Giê-su dạy: hãy sẵn sàng…

Ân sủng và quyền năng của Đức Chúa Giê-su vẫn ở cùng bạn và tôi luôn mãi, chỉ cần chúng ta “sẵn sàng” trong tư thế của người Ki-tô hữu đó là tỉnh thức và cầu nguyện.

Xin Thiên Chúa chúc lành cho chúng ta.
 
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

Thứ Tư, 7 tháng 8, 2013

Không có cơ hội làm quan

KHÔNG CÓ CƠ HỘI LÀM QUAN
 
 

Triều đại nhà Châu có một người, một hôm, trên đường đi vì thương cảm mà rơi nước mắt. Có người hỏi ông ta tại sao mà khóc, ông ta nói:

-“Tôi rất thích làm chức quan nọ quan kia, nhưng chưa một lần được làm, năm nay tôi tuổi đã cao, lại cũng chẳng có cơ hội, cho nên tôi mới khóc”.

Người ấy lại hỏi:

-“Tại sao làm quan một lần mà không được chứ ?”

Ông ta đáp:

-“Lúc tôi còn thiếu niên thì tôi khổ công dùi mài kinh sử, đến khi thành tài, định cầu quan, nhưng không ngờ quân vương lại thích tín nhiệm những người lớn tuổi. Sau khi quân vương chết, quân vương kế vị lại thích tín nhiệm võ sĩ, tôi gắng sức nghiên cứu võ thuật, nhưng không ngờ khi võ công vừa học thành tựu thì quân vương lại chết, vua mới lên ngôi thì lại thích tín nhiệm người trẻ, mà tôi thì đã già, cho nên suốt đời không thể làm quan.
(Luận Hoành)

Suy tư:

     Người ta thường nói: “người tính không bằng trời tính” để nói lên cái khôn ngoan tính toán của con người không thể nào “qua mắt” được ông trời. Có người cả đời tính toán chuyện làm ăn, nhưng chỉ nhận lấy thất bại; có người làm chơi ăn thiệt; có người làm thiệt nhưng không được ăn gì cả.

     Cuộc sống của ngày hôm qua, hôm nay và ngày mai không giống nhau, ngày nào cũng có đủ thử thách và ơn lành cho ngày đó, chỉ cần chúng ta biết trông cậy vào Chúa và kiên trì trong công việc hay không mà thôi ? “Trời tính” lúc nào thì chúng ta không thấy, nhưng chúng ta có thể thấy được mọi biến cố và hoàn cành xảy ra trong cuộc sống của mỗi người, biến cố và hoàn cảnh, dù là biến cố vui mừng hay đau thương, hoặc là hoàn cảnh thất bại hay thành công, nếu chúng ta lấy đức tin mà cảm nghiệm thì đó chính là “Trời tính” cho ta rồi vậy.

     Trời đã tính cho tôi rất nhiều trong cuộc sống của tôi, nhưng có nhiều lúc tôi bỏ qua, không nhìn thấy việc mà “Trời tính” cho tôi. Tại sao vậy ?

     Thưa, tại vì tôi quá cậy vào tài năng sức riêng của mình mà không khiêm tốn nhận ra ý Chúa trong cuộc sống hoàn cảnh đã xảy ra cho tôi.
 
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
dịch và viết suy tư