49. CÔ DÂU VẤN AN
Nhà nọ có
con trai tuổi đã lớn, cha mẹ không muốn con lập gia đình.
Con trai
buồn phiền than thở, cố ý nói với cha mẹ:
-
“Ngủ một mình chân
lạnh chịu không nổi”.
Người cha bèn dạy con trai dùng lửa nung nóng cục đá và ủ vào trong chăn
cho ấm chân và nói:
-
“Làm như thế thì
cũng giống như lấy vợ ấy mà”.
Con trai chỉ biết nghe mà thôi.
Nửa đêm,
cục đá nguội dần, đứa con ôm cục đá đi qua đập cửa phòng ngủ của cha mẹ “phang”
một tiếng, cha mẹ tỉnh dậy vội vàng hỏi tiếng động gì vậy ?
Con trai
nói:
-
“Mở cửa mở cửa
mau, cô dâu lại vấn an đây nè !”
(Quảng
Tiếu phủ)
Suy tư 49:
Cục đá sưởi
ấm xong thì vẫn là cục đá chứ không thể làm cô dâu được, nhưng cô dâu thì dù
không sưởi ấm thì vẫn là cô dâu, đó là sự thật trăm phần trăm.
Có người
ôm một cục vàng một đống bạc rồi la lên đây là thiên đàng rồi đắm mình ăn chơi
hưởng thụ trong tửu sắc cờ bạc; có người nhậu nhẹt trong khách sạn năm sao với kỹ
nữ rồi la lên đây quả là thiên đàng hạnh phúc...
Thiên đàng
dù không thấy nhưng nó là một thực tại có thật, bạc vàng của cải dù có nhiều
nhưng không phải là thiên đàng đem lại hạnh phúc cho nhân loại, bằng chứng là ở
đâu có nhiều tài nguyên là ở đó có chiến tranh chết chóc...
Đống vàng
đống bạc không phải là thiên đàng nhưng có thể giúp chúng ta tìm được thiên
đàng, nếu chúng ta biết cách xử dụng nó như ý muốn của Thiên Chúa, đó là giúp đỡ
và chia sẻ với người nghèo vậy...
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)