Thứ Bảy, 8 tháng 2, 2025

Chúa nhật 5 thường niên

 



CHÚA NHẬT 5 THƯỜNG NIÊN

Tin mừng : Lc 5, 1-11
“Nhưng vâng lời Thầy, tôi sẽ thả lưới”.

Anh chị em thân mến,
“Vâng lời Thầy, tôi sẽ thả lưới” có thể nói đây là câu tuyên xưng đức tin đầu tiên của thánh Phê-rô khi ngài tin tưởng vào Đức Chúa Giê-su để mà thả lưới.
Vất vả suốt đêm mà chẳng bắt được con cá nào, quả thật rất dễ nổi quạu nếu có một ai đó đến thúc giục chúng ta tiếp tục thả lưới, mệt đứ người nhưng thánh Phê-rô cũng nghe lời của Đức Chúa Giê-su để mà thả lưới, kết quả thật không ngờ : cá quá nhiều đến nổi các ngài phải nhờ những thuyền chài bạn đến giúp đỡ...
Cuộc sống làm tông đồ của người Ki-tô hữu cũng giống như cuộc thả lưới của thánh Phê-rô đầy gian khổ nước mắt và có khi cũng đầy máu, nhưng nếu chúng ta bỏ cuộc, nếu chúng ta cứ ỷ lại vào sức riêng mình thì chúng ta cũng sẽ vất vả khi có nhiều người chống đối, khi có nhiều người coi thường đạo giáo của mình và thậm chí bắt bớ và sát hại mình...
“Vâng lời Thầy, con sẽ thả lưới” lưới của chúng ta không bằng dây cước hay bằng sợi ny lon, nhưng được dệt bằng những gương sáng mà chúng ta thực hiện cho tha nhân : phục vụ anh chị em, thăm viếng bệnh nhân, an ủi những người cô đơn... đó chính là những mắt lưới rất sít sao với Tin Mừng để bắt được các loại cá giữa bể trần gian này.
Mệt lắm, nhưng vâng lời Đức Chúa Giê-su dạy chúng ta không nản lòng bỏ cuộc, bởi vì chính Đấng đã trở thành ngư phủ đầu tiên đầy quyền lực và tình yêu đang thúc giục chúng ta tiếp tục thả lưới trong đau khổ và trong thất bại, bởi vì khi chúng ta thực hiện thánh ý Chúa qua hoàn cảnh của cuộc sống thì sự thành công bắt đầu khai hoa rồi vậy.
Anh chị em thân mến,
Tôi đề nghị với anh chị em như thế này: mỗi ngày trước khi bước ra khỏi nhà để đi làm việc, đi đến trường học hay đi chợ, đi shooping thì chúng ta hãy nói với Chúa như thế này : “Vâng lời Chúa, con sẽ thả lưới” có nghĩa là ngày hôm nay chúng ta sẽ vì Chúa mà phục vụ tha nhân, ăn nói nhỏ nhẹ với người mình không thích, giúp đỡ những người thiếu thốn hoặc làm tất cả những gì phù hợp với đức ái cho mọi người, đó chính là cách thả lưới bắt cá của chúng ta, và nơi chúng ta thả lưới không phải là sông ngòi, nhưng là nơi công sở, nơi trường học, nơi chợ búa, nơi siêu thị và ngay trong gia đình của chúng ta.v.v...
Nếu mỗi người chúng ta làm được như thế thì chắc chắn –với ơn Chúa giúp- chúng ta sẽ bắt được nhiều “cá người” về cho Chúa vậy.
Xin Chúa chúc lành cho tất cả chúng ta.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
-----------
http://www.vietcatholic.net
https://www.facebook.com/jmtaiby
http://www.nhantai.info

Thứ Sáu, 7 tháng 2, 2025

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


6.          KỸ NỮ GIỎI BIỆN MINH

Xóm bình khang ở Kim Long có một kỹ nữ tên là Mã Tương Lan, lúc còn trẻ rất có giá, có một ông hiếu liêm nghe danh thì đến thăm, nhưng cô ta không muốn đi ra để gặp.

Qua hơn mười năm sau, nhan sắc phai tàn, mà ông hiếu liêm nọ nay đã là tiến sĩ làm chức Nam Kinh ngự sứ.

Mã Tương Lan vì liên lụy mà bị áp tải vào quan phủ để hỏi cung, ngự sứ nhìn bà ta nói:

-         “Dung mạo của bà vốn là như thế, mấy năm trước chỉ là hư danh mà thôi chăng ?”

Mã Tương Lan nói:

-         “Chính là bởi vì cái hư danh mấy năm trước ấy, cho nên mới gây ra tai họa ngày hôm nay”.

Ngự sứ suy nghĩ rồi nói:

-         “Coi, kỹ nữ này có thể nói ra những lời ấy, quả nhiên là danh bất hư truyền”.

Nói xong bèn tha cho bà ta.

(Tuyết Đào Hài Sử)

 

Suy tư 6:

        Kỹ nữ dù có danh tiếng thì cũng là hư danh mà thôi, vì kỹ nữ vốn là như thế, và thời xưa hay thời nay ngừơi ta đều nhìn người kỹ nữ bằng cặp mắt không mấy thân thiện...

        Dù người ta nhìn kỹ nữ không mấy thân thiện thì kỹ nữ vẫn càng ngày càng hiện đại hóa mình cho “bắt” mắt người khác: có những người mẫu làm kỹ nữ, có những học sinh trung học làm kỹ nữ, có những sinh viên làm kỹ nữ, có những thiếu phụ giàu có làm kỹ nữ, có những minh tinh màn bạc làm kỹ nữ, và còn có rất nhiều kỹ nữ trong những mốt hiện đại mà không ai ngờ được khi bị báo chí phanh phui...

        Nhưng dù thế nào chăng nữa, kỹ nữ cũng là những con người có một tâm hồn như mọi người khác và một linh hồn được Đức Chúa Giê-su cứu chuộc bằng giá máu của Ngài đổ ra, những tâm hồn kỹ nữ này vẫn hằng ước mong sống thánh thiện như những người khác, nhưng hoàn cảnh và những cám dỗ níu kéo không làm cho họ vươn lên được, chúng ta phải cầu nguyện và giúp họ đứng lên bằng những quan tâm thành thật, bằng những lời nói thân tình...

        Danh tiếng chỉ là hão huyền, thực chất mới là đáng nói.

        Ki-tô hữu là một danh từ rất có thực chất trên người Ki-tô hữu, thực chất này được biểu hiện qua lời nói và hành động đầy bác ái với tất cả mọi người như Đức Chúa Giê-su đã làm, dù họ là kỹ nữ Ma-ri-a Ma-đa-lê-na hay người phụ nữ ngoại tình, hoặc là người đạo đức, vì Đức Chúa Giê-su đã chết để cứu họ cũng như đã cứu chúng ta...


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Thứ Năm, 6 tháng 2, 2025

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


5.          NGỐC CHỬI MỈNH

Có một người không biết quả trám là quả gì, bèn hỏi người khác:

-      “Đây là gì ?”

Người nọ cười nói:

-      “A ngốc”[1].

Người ấy bèn mua quả trám để ăn, về nhà nói với vợ:

-      “Hôm nay tôi ăn “a ngốc”, mùi vị rất ngon”.

Vợ kêu anh ta lấy ra coi, anh ta bèn há miệng ra trước mặt vợ và thở ra, nói:

-      “Bà ngửi ngửi mà coi, còn có mùi ngốc đấy nhé !”

(Tuyết Đào Hài Sử)

 

Suy tư 5 :

        Người ngốc mà không biết mình ngốc thì thật là tội nghiệp, nhưng người biết mình kiêu ngạo mà không sống khiêm tốn thì càng tội nghiệp hơn !

        Ai cũng dễ dàng thông cảm và giúp đỡ những người ngốc, vì ai cũng có một tâm hồn biết xúc cảm trước những nghịch cảnh của cuộc đời, chỉ có những người kiêu ngạo tự thỏa mãn mình qua những phồn vinh giả tạo, thì mới là người không biết xúc động trước những đau khổ của người khác, cho nên ngay cả người kiêu ngạo cũng không muốn chơi thân với người kiêu ngạo, huống gì là người khác...

        Đem cái hiểu biết của mình ra để chế nhạo người ngốc thì có thể nói là một tội ác, là tội phung phá ân sủng của Thiên Chúa đã ban cho chúng ta để chúng ta giúp đỡ và an ủi người khác, chứ không phải để chúng ta nhạo báng anh em mình khi họ có trí óc kém thông minh hơn chúng ta.

        Người ngốc cũng như người kiêu ngạo cả hai đều không biết mình là ai, chúng ta cầu nguyện cho người kiêu ngạo và cầu cho những người ngốc có người biết thông cảm và phục vụ họ...

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 
(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

[1] Câu này dùng để chửi người.

Thứ Tư, 5 tháng 2, 2025

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


4.          MỘT CHỮ CƯỜI

Người Kim Long (Nam Kinh) là Trần Kim, khi đi du ngoạn bên ngoài thì vô tình đi vào vùng cấm của quan triều đình, bị thái giám trưởng bắt lại và đem qua các phố xá để thị oai quần chúng. Ông ta bèn quỳ xuống khẩn cầu:

-      “Tiểu nhân là Trần Kim, xin công công tha thứ”.

Ông thái giám ấy thường nghe tên của Trần Kim liền nói:

-         “Nghe nói ông hay chọc người khác cười, nếu nói một chữ tức cười thì ta mới tha cho”.

Trần Kim buột miệng nói:

-      “Địch “”.

Thái giám hỏi:

-      “Là ý gì ?”

Trả lời:

-         “Tha cũng do công công mà không tha cũng là do công công”[1].

Thái giám cười lớn liền tha cho ông ta.

(Tuyết Đào Hải Sử)

 

Suy tư 4:

        Chỉ một chữ thôi mà được khen và được tha tội, đó là do sự thông minh của Trần Kim và do cái thích được người khác nịnh của quan thái giám, bởi vì con người ta ai cũng thích người khác tâng bốc mình...

        Người Ki-tô hữu được học rất nhiều chữ và nhiều điều về Thiên Chúa, về Giáo Hội, về cách sống làm người cũng như về cách sống yêu thương với mọi người, nhưng vẫn chưa làm cho người khác nhận ra được Thiên Chúa trong vũ trụ và trong cuộc sống của họ, bởi vì tuy học nhiều điều về giáo lý nhưng có những người Ki-tô hữu chưa sống những điều mình đã học, chưa phát huy cái thông minh của con cái sự sáng mà Thiên Chúa ban cho để làm sáng danh Ngài trong cuộc sống.

        Thiên Chúa chỉ phán một lời thì liền có mọi sự vì Ngài là Đấng tạo dựng, người Ki-tô hữu nói một câu thì được mọi người tin tưởng và yêu mến, bởi vì lời họ nói việc họ làm rất phù hợp với tinh thần của Tin Mừng, và vì cuộc sống của họ luôn là gương mẫu cho nhiều người noi theo...

        Ước mong được như vậy !


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)  


[1] Chữ này có hai ý: “Tha người và đánh rắm”.

Thứ Ba, 4 tháng 2, 2025

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


3.          MUA MŨ QUAN

Trương Nhị là một người lao động khổ cực, đã từng vận chuyển vải vóc của quan địa phương lên kinh thành cho quan bộ hộ.

Theo quan lệ, hể áp giải vận chuyển đều là dùng những người làm tạp dịch, Trương Nhị là người như thế, nhưng các quan viên của bộ hộ nhìn thấy anh ta đội mũ đen của tạp dịch thì chỉ trích:

-         “Bản thân ông là quan áp tải, sao lại không đội mũ quan, mau đội mũ quan lại đây gặp, bằng không thì bị đánh đấy !”

Trương Nhị vội vàng đi mua cái mũ cánh chuồn, cười nói:

-         “Bản thân mình trong lòng không cầu quan phú quý, sao đem phú quý đến bức người chứ ?”

Có người nghe được thì cười mãi không thôi.

(Tuyết Đào Hài Sử)

 

Suy tư 3:

        Có những người không thích lái xe hơi nhưng rồi vẫn có xe để lái đi làm việc; có những người không thích nhận nhiệm vụ lớn lao nhưng rồi lại được cấp trên giao cho trọng trách lớn; lại có những người sống xuề xòa sao cũng được thì lại có đầy đủ hơn người khác...

        Ma quỷ là loài quỷ quyệt thường đem những cái mà con người ta hứa từ bỏ để cám dỗ họ, và con người thường rơi vào cạm bẩy của ma quỷ bởi những cái mà mình không thích, tức là những điều mà chúng ta hứa từ bỏ hoặc những cái mà chúng ta không thích.

Các linh mục và các tu sĩ nam nữ là những người đã hứa từ bỏ danh vọng, xác thịt và tiền tài của thế gian (ba lời khấn vâng lời, khó nghèo và khiết tịnh), thì ma quỷ lại dùng ba điều ấy để cám dỗ họ, và có những người trong số họ đã ngã gục trước những điều mà mình đã hứa từ bỏ; những người Ki-tô hữu hứa từ bỏ ma quỷ và những cám dỗ của chúng nó, thì lại bị cám dỗ mất đức tin, sống hưởng thụ và từ từ chối bỏ Thiên Chúa trong cuộc sống của mình...

Khấn hứa từ bỏ thôi thì chưa đủ, nhưng cần phải có quyết tâm và chuyên cần cầu nguyện với chủ đích nhắm vào những lời mình đã khấn hứa, đó là sự khôn ngoan của Thánh Thần ban cho những người đã thề hứa từ bỏ những gì là của ma quỷ, nhưng mấy ai hiểu được chứ...


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)  

Thứ Hai, 3 tháng 2, 2025

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


2.          GIẢI PHÓNG RẬN

Thời nhà Tống có Vương Kinh công (Vương An Thạch) vẻ bên ngoài thì rất luộm thuộm.

Một hôm lúc lên triều thì có con rận bò lung tung nơi bộ râu của ông ta, hoàng đế Thần Tông nhìn thấy mấy lần, đồng liêu cũng nhìn thấy.

Sau khi thoái trào, Vương Kinh công hỏi đồng liêu:

-      Tại sao hôm nay hoàng thượng nhìn tôi nhiều lần vậy ?

Đồng liêu nói lý do cho ông ta nghe, Kinh công vội vàng bắt rận, đồng liêu vội can, nói:

-         “Đừng giết chết nó, tốt nhất là nói mấy lời hay để khen thưởng nó”.

Kinh công hỏi:

-      “Thế nào là lời hay ?”

Một tú tài nói:

-         “Đây là con rận đã nhiều lần du ngoạn nơi bộ râu của thừa tướng, lại còn bị hoàng thượng nhìn thấy. Nếu muốn nói lên những kỳ lạ mà nó đã gặp thì sao có thể giết nó chứ ? Phương pháp giải quyết hay nhất là giải phóng cho nó”.

Kinh công nghe xong thì cười ha ha.

(Tuyết Đào Hài Sử)

 

Suy tư 2 :

        Hình như con người ta khi đói và khi ăn ở dơ dáy thì thường có rận trong mình thì phải, bởi vì con rận thì thích sinh sôi nảy nở nơi những người không thích tắm và sống không sạch sẽ.

        Những người sống buông tuồng, những người coi thường đạo đức luân lý thì cũng đồng nghĩa với sự dơ dáy của tâm hồn, những con rận cám dỗ của ma quỷ rất thích sống nơi những người này, bởi vì ở đây không có hàng rào đạo đức lương tâm để ngăn cản nó, không có ân sủng của các bí tích để tắm rửa linh hồn họ và xua đuổi những con rận cám dỗ ra khỏi tâm hồn của họ...

        Làm quan mà sống luộm thuộm thì mất tư cách của mình và làm mất giá trị chức quan nơi mình.

Người Ki-tô hữu mà sống buông tuồng, vô đạo đức, vô luân lý thì không những làm cho bản thân của mình mất giá trị, mà còn làm cho khuôn mặt Giáo Hội bị người khác nhìn cách méo mó, và tệ hại nhất là chính họ đã làm nhục Đức Chúa Giê-su khi họ sống không đúng tinh thần Tin Mừng mà Ngài đã dạy.

        Sống tiết độ vui tươi và đừng bao giờ khen ngợi tội lỗi cũng như đừng thỏa hiệp với cám dỗ, bởi vì nếp sống buông tuồng là hoàn cảnh rất tốt để những con rận là  cám dỗ của ma quỷ và thế gian chúng ta phạm tội và lìa xa Thiên Chúa...


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Chủ Nhật, 2 tháng 2, 2025

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện (tập 13)

 


1.          CẢM NGHĨ TRƯỚC MỘT CÂU THƠ

Có một người địa vị cao quý và có tiếng tăm, thường mâu thuẫn và khổ não với vợ lớn, vợ nhỏ, con cái cháu chắt trong gia đình.

Một hôm, có một nhà thơ đi thăm ông ta, đúng lúc trong gia đình ấy có lục đục, ông ta cố ý lựa mấy đề tài nói chuyện để che lấp mâu thuẫn trong gia đình, bèn chỉ một bức tranh vẽ con chim ngói và chim khách đang treo trên tường trong phòng khách, nói với thi nhân:

-         “Ông giỏi về ngâm thơ, xin mời lấy bức họa này làm chủ, và ngâm cho lão phu một bài thơ được chứ ?”

Khách bèn nói:

-         “Chim ngói một tiếng à, chim khách một tiếng à, chim ngói hô mưa gió, chim khách hô trời quang; lão phu khó mà làm chủ, mưa không được mà trời cũng không quang”.

Ha ha, tài mắng của thi nhân cũng có thể cho là rất mau lẹ vậy !

(Tuyết Đào Hài Sử)

 

Suy tư 1:

        Có những gia đình mà cha mẹ và con cái, vợ chồng thường hay lục đục với nhau, nhưng ngay cả hàng xóm cũng không biết, bởi vì họ muốn giữ sĩ diện cho gia đình; có những gia đình vợ chồng chỉ mới nói to tiếng vài câu thì cả làng xóm đều biết, bởi vì cả vợ lẫn chồng không ai biết nhường nhịn ai, nên đi phân  bua cho mọi người biết là mình đúng, còn vợ (chồng) thì sai...

        “Đóng cửa dạy nhau” là ở đó, mỗi người biết nhịn nhau chút xíu thì có thể giữ danh dự và sĩ diện cho nhau, còn hơn là ăn thua đủ để rồi nhìn mặt nhau không sửa.

        Người Ki-tô hữu cũng là một con người như mọi người, nên cũng có những lúc vợ chồng to tiếng với nhau, nhưng không phải vì thế mà họ đi phân bua với người khác, trái lại họ đem những điều bất hòa này nói cho Thiên Chúa nghe, và phó thác trong tình yêu của Ngài, sau đó họ cùng làm hòa với nhau và rút ra được một kinh nghiệm là biết nhường nhịn nhau, bởi đó là đức ái tạo nên hạnh phúc trong gia đình.

        Vợ chồng to tiếng với nhau hoặc cha mẹ lớn tiếng với con cái chưa phải là chuyện tồi tệ, nhưng chuyện tồi tệ nhất là đem khuyết điểm của chồng (vợ) đi nói cho người khác nghe, hoặc cha mẹ đem chuyện con cái đi mách với hàng xóm, đó chính là đầu dây mối nhợ của sự mâu thuẫn và bất hạnh trong gia đình vậy...


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)