Chủ Nhật, 31 tháng 12, 2023

Lễ Đức Ma-ri-a - Mẹ Thiên Chúa

 


Ngày 1 tháng 1

LỄ ĐỨC MA-RI-A - MẸ THIÊN CHÚA

Tin Mừng: Lc 2, 16-21.
“Các người chăn chiên gặp bà Ma-ri-a, ông Giu-se và Hài Nhi. Được đủ tám ngày, người ta đặt tên cho Hài Nhi là Giê-su”.

Anh chị em thân mến,
Hôm nay ngày đầu năm mới dương lịch, Giáo Hội long trọng mừng kính Đức Mẹ Ma-ri-a là Mẹ Thiên Chúa, và là ngày cầu xin cho hòa bình thế giới.
Công đồng Ê-phê-sô (năm 431) đã long trọng tuyên bố tín điều Đức Mẹ Ma-ri-a là Mẹ Thiên Chúa, để tôn vinh Thiên Chúa là Đấng đã chọn Đức Mẹ Ma-ri-a làm mẹ của Đấng cứu thế là Đức Chúa Giê-su, và đồng thời đề cao vai trò của Mẹ trong trong việc đồng công cứu chuộc loài người với Đức Chúa Giê-su.

1. Đức Chúa Giê-su- Thiên Chúa làm người.
Đức Chúa Giê-su là Ngôi Hai Thiên Chúa xuống thế làm người, sinh bởi cung lòng trinh nữ Ma-ri-a, do đó Ngài vừa là Thiên Chúa vừa là người như chúng ta, chính Ngài là Đấng Messia mà muôn dân trông đợi, là Đấng mà các tiên tri đã loan báo là Đấng sẽ đến để cứu nhân loại khỏi bóng đêm tội lỗi. Chính Ngài trong bản tính Thiên Chúa thì là Thiên Chúa, đồng bản tính với Chúa Cha và Chúa Thánh Thần, trong bản tính nhân loại Ngài là con của Đức Trinh nữ Ma-ri-a mà công đồng Nicea đã long trọng tuyên bố xác tín, và mỗi ngày chúa nhật hay lễ trọng, chúng ta đều tuyên xưng trong thánh lễ qua kinh tin kính.
Đức Đức Chúa Giê-su là Đấng mà thánh Gioan Tiền Hô đã nói: “Ngài đến sau tôi nhưng có trước tôi” (Ga 1, 30b), cũng có nghĩa là với bản tính loài người Đức Chúa Giê-su sinh sau thánh Gioan Tiền Hô, nhưng với bản tính Thiên Chúa thì Ngài đã có trước thánh Gioan Tiền Hô. Và như thánh Gioan tông đồ đã xác quyết: “Lúc khởi đầu đã có Ngôi Lời. Ngôi Lời vẫn hướng về Thiên Chúa , và Ngôi Lời là Thiên Chúa”.(Ga 1, 1) ngài đã xác tín Đức Chúa Giê-su là Ngôi Lời tức là Thiên Chúa.
Như vậy, với các chứng cớ xác thực trên thì Đức Chúa Giê-su là Thiên Chúa thật và là người thật, ngài thật sự là con của Đức Trinh nữ Ma-ri-a, do đó Đức Mẹ Ma-ri-a là mẹ của Đức Chúa Giê-su và cũng là Mẹ Thiên Chúa.

2. Đức Mẹ Maria – Mẹ Thiên Chúa
Không ai thấy được Thiên Chúa bao giờ, nhưng việc giáng sinh của Đức Chúa Giê-su là một hồng phúc cho nhân loại, vì qua Ngài mà nhân loại thấy được Thiên Chúa không thể thấy, qua Ngài chúng ta thấy được tình yêu trọn vẹn mà Thiên Chúa đã giành cho nhân loại chúng ta.
Đức Mẹ Ma-ri-a là mẹ thật của Đức Chúa Giê-su, cho nên Mẹ cũng là Mẹ Thiên Chúa, như lời tiên tri I-sai-a đã loan báo: “Này đây, Trinh Nữ sẽ thụ thai và sinh hạ con trai, người ta sẽ gọi tên con trẻ là Em-ma-nu-en, nghĩa là Thiên Chúa ở cùng chúng ta”. (Is 7, 14) Đấng Em-ma-nu-en ấy chính là Đức Chúa Giê-su, được Đức Ma-ri-a sinh hạ trong hang lừa máng cỏ tại Bê-lem. Chỉ có làm Mẹ Thiên Chúa, Đức Mẹ Maria mới ghi nhớ trong lòng những mầu nhiệm mà Thiên Chúa đã thực trên con người của Mẹ, và nhất là nơi những lời nói và việc làm của Đức Chúa Giê-su như lời thánh Lu-ca đã viết: “Còn bà Ma-ri-a thì hằng ghi nhớ mọi kỷ niệm ấy, và suy đi nghĩ lại trong lòng”. (Lc 2, 19)

3. Đức Mẹ Maria – Mẹ của chúng ta
Thánh Gioan tông đồ, người đã tận mắt chứng kiến cái chết của Đức Chúa Giê-su đã tường thuật lại: “Khi thấy thân mẫu và môn đệ mình thương mến đứng bên cạnh, Đức Giê-su nói với thân mẫu rằng: “Thưa Bà, đây là con cùa Bà”, rồi Người nói với môn đệ (thánh Gioan tông đồ): “Đây là mẹ của anh”. Kể từ giờ đó, người môn đệ rước bà về nhà mình. (Ga 19, 26-27)

Mỗi người trong chúng ta ai cũng có một người mẹ sinh ra mình, nhưng chúng ta lại càng diễm phúc hơn khi có một người mẹ trên trời hằng yêu thương chăm sóc chúng ta, đó là Đức Mẹ Ma-ri-a. Mẹ không những là mẹ mà còn là Đấng cầu bàu cho chúng ta rất có thần thế trước mặt Thiên Chúa. Do đó, chúng ta hãy luôn tin tưởng và phó thác cuộc sống của mình cho Mẹ, bởi vì ngay khi chúng ta còn là tội nhân thì Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta, huống hồ là Đức Mẹ Ma-ri-a, với tấm lòng người mẹ, nhất định Mẹ sẽ không bao giờ để con cái mình phải bơ vơ đau khổ ở đời này.
Anh chị em thân mến,
Mừng kính lễ Đức Mẹ Ma-ri-a – Mẹ Thiên Chúa là chúng ta trân trọng công việc đồng công cứu chuộc loài người nơi Mẹ, là chúng ta tôn vinh Mẹ là nữ tỳ khiêm hạ được Thiên Chúa tôn lên làm Mẹ của Ngài, là kho tàng mọi ân sủng của Thiên Chúa.
Mừng kính lễ Mẹ Thiên Chúa, chúng ta phải luôn học hỏi các gương lành của Mẹ, nhất là nhân đức Khiêm tốn và vâng phục, chính hai nhân đức này mà Thiên Chúa đã nhắc Mẹ lên tận trời cao, trên các thiên thần, và ưu ái đặt Mẹ làm Mẹ Thiên Chúa.
“Thánh Ma-ri-a Đức Mẹ Chúa Trời, cầu cho chúng con là kẻ có tội, khi này và trong giờ lâm tử. A-men.”
Xin Thiên Chúa chúc lành cho chúng ta.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
----------
http://www.vietcatholic.org
https://www.facebook.com/jmtaiby
http://nhantai.info

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


69.      LƯU ÔNG THÍCH RƯỢU

Ở địa phương nọ có Lưu Ông quý rượu như mạng sống.

Năm nọ, cùng với bạn bè ngồi thuyền qua sông, thuyền đang ở giữa giòng sông thì cuồng phong thổi đến, chiếc thuyền nhỏ bị thổi lắc qua lắc lại, những người trên thuyền đều kinh hãi không ngớt, chỉ có Lưu Ông tay ôm bầu rượu ngồi chắc chắn không nói một lời, và cũng không bày tỏ sợ hãi.

Sau khi gió lặng thuyền êm và thuyền nhỏ qua bên kia bờ, bạn bè hỏi Lưu Ông sao lại không sợ hãi, Lưu Ông trả lời:

-      “Sống chết là ở trong số mệnh, nếu bầu rượu đổ thì còn gì có thể tiêu sầu vừa ý chứ ?

                                           (Cổ kim tiếu sử)

 

Suy tư 69 :

Con người ta ai cũng có cái thích riêng của mình, nhưng không phải tất cả các cái thích đều tốt. Sóng to gió lớn, thuyền lắc lư muốn lật nhào mà không sợ, chỉ sợ bể mất bầu rượu, thì đúng là coi rượu hơn cả mạng sống của mình, cái thích này chắc chắn là không tốt.

Sống chết đúng là có số mệnh, nhưng số mệnh chết lúc nào thì ai mà biết được.

Người Ki-tô hữu tin rằng số mệnh sống chết ở trong tay Thiên Chúa, và giờ chết đến lúc nào thì đố ai mà biết được, cho nên họ tuy vui sống với mọi người nhưng vẫn chuẩn bị chờ ngày Thiên Chúa đến gọi; tuy họ vẫn sống và hăng say tham gia làm đẹp vũ trụ như bao người khác, nhưng họ vẫn luôn tích cực chuẩn bị cuộc sống mai sau trên thiên đàng với Thiên Chúa.

Coi rượu quý hơn mạng sống nhất định là người...có vấn đề, nhưng vì danh Thiên Chúa và vì đức tin của mình mà coi mạng sống nhẹ tựa hồng mao, đó là sự khôn ngoan của người Ki-tô hữu vậy.


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Thứ Bảy, 30 tháng 12, 2023

Lễ Thánh Gia Thất

 


LỄ THÁNH GIA THẤT


Tin mừng: Lc 2, 22-40.
"Con trẻ lớn lên, đầy khôn ngoan". (Lc 2, 22-40)

Học bài tu đức nơi gia đình Thánh Gia.

Anh chị em thân mến.
Hôm nay lễ Thánh Gia Thất, gia thất là nhà cửa, cũng có nghĩa là gia đình, Thánh Gia Thất là một gia đình thánh, trong đó có thánh cả Giu-se, Đức Mẹ Ma-ri-a và em bé Giê-su.
Một gia đình đúng nghĩa là một gia đình có cha mẹ và con cái, nếu một gia dình mà chỉ có hai vợ chồng thôi thì chưa đủ, nhưng phải có con cái, con trai hay con gái cũng như nhau.
Gia đình của Thánh Giu-se như thế nào, hình dáng ra sao, to nhỏ thế nào, chúng ta chưa ai thấy, nhưng có lẽ chúng ta thấy rõ ràng nhất gia đình của Thánh Gia trong ngày lễ hôm nay chính là hang đá, nhìn vào hang đá chúng ta thấy gì, thấy Hài Nhi nho nhỏ, có cha mẹ Ngài là thánh Giu-se và Đức Mẹ Ma-ri-a quỳ bên. Nếu chúng ta nhìn như thế mà thôi thì chưa đủ, nhưng cần phải dùng con mắt đức tin để thấy được cái bao la rộng lớn của ý nghĩa mầu nhiệm Giáng sinh trong gia đình thánh này.

1- Chúng ta nhìn thấy sự Khiêm Nhường trong gia đình thánh.
Nhìn vào hang đá chúng ta thấy gì ? Nhìn thấy sự khiêm nhường thẳm sâu của Con Thiên Chúa làm người, một vóc dáng nhỏ bé đang chịu đựng những cón gió lạnh như cắt để nhân loại được ấm tình thương, một thân xác trần truồng để nhân loại được dư thừa ân sủng của trời cao. Hài Nhi nho nhỏ ấy chính là Đấng tạo hoá đã trở nên tạo vật để cho nhân loại được thông phần vinh quang của Thiên Chúa.
Nhìn vào hang đá chúng ta thấy gì ? Nhìn thấy một bà mẹ trẻ đang say sưa ngắm con mình mới sinh hạ, Bà đã khiêm tốn nhận mình chỉ là nữ tì hèn mọn của Thiên Chúa, để rồi Thiên Chúa đã nhắc Bà lên cao trên tất cả mọi địa vị đó là Mẹ Thiên Chúa. Bà đang suy ngắm về Mầu Nhiệm Tình Yêu của Thiên Chúa đối với nhân loại, một Thiên Chúa đã chấp nhận kiếp người để con người trở nên con của Thiên Chúa.

Nhìn vào hang đá chúng ta thấy gì ? Thấy thánh cả Giu-se, một người công chính và trầm lặng, một người chồng rất mực khiêm cung khi nhận ra người bạn đời của mình mang thai là do ý định của Thiên Chúa, giờ đây đang cùng với Đức Mẹ Ma-ri-a chiêm ngắm và tự thâm tâm đang thờ lạy Ngôi Hai Thiên Chúa làm người đang ở trước mặt mình, là con của mình.
Bài học thứ nhất chúng ta học lấy nơi Thánh Gia Thất là sự khiêm nhường.

2- Chúng ta nhìn thấy sự Hy Sinh trong gia đình thánh.
Nhìn vào hang đá chúng ta thấy gì ? Thấy được tình yêu cao cả mà Thiên Chúa dành cho nhân loại, một tình yêu có sự hy sinh cao cả, hy sinh này chính là mỗi người trong gia đình thánh đã từ bỏ đi cái có của mình đang có, để thông phần vào sự không có của nhân loại. Hài Nhi bé nhỏ ấy chính là Thiên Chúa, Ngài đã khước từ vinh quang của Thiên Chúa để mặc lấy xác phàm nhân trở nên giống chúng ta mọi đáng, ngoại trừ tội lỗi, không ai hạ mình đến cùng cực như thế, không ai hy sinh cái thân phận cao quý của mình như thế, chỉ có Thiên Chúa, vì yêu mới làm được như vậy.
Người thứ hai từ bỏ cái mình đang có chính là sự ước nguyện đồng trinh trọn đời của Đức Mẹ Ma-ri-a, Mẹ đã nhìn thấy kế hoạch cứu chuộc nhân loại của Thiên Chúa sau khi nghe sứ thần giải thích, thì lập tức Mẹ từ bỏ cái tôi của mình để vâng theo thánh ý của Thiên Chúa, sự hy sinh này thật là cao quý, và chỉ có Thiên Chúa mới có thể trả công xứng đáng cho Mẹ. Hy sinh chính là điều kiện để tập tành sự khiêm nhường, không có hy sinh thì cũng không có khiêm nhường.
Người thứ ba đã từ bỏ cái tôi của mình là thánh cả Giu-se, ngài rất xấu hổ khi nghe tin người yêu chưa cưới của mình mang thai, không có sự nhục nhã và đau khổ nào cho người thanh niên khi mối tình đầu của mình bị phản bội, ngài phải bỏ đi để cho người bạn của mình được thong dong mà không mang tiếng... nhưng cuối cùng ngài đã từ bỏ cái tôi của mình để nhận Đức Mẹ Ma-ri-a làm vợ, sự vâng phục mau chóng này là quá trình của một tâm hồn biết phó thác cho Thiên Chúa trong mọi sự, và Thiên Chúa đã thưởng công cho thánh cả quyền thay mặt Ngài để dạy dỗ vị Thiên Chúa làm người, ngài đã trở nên mẫu gương cho chúng ta.
Bài học thứ hai mà chúng ta học được nơi Thánh Gia Thất chính là sự hi sinh.

3. Nhìn vào hang đá chúng ta nhìn thấy sự Yêu Thương của Thánh Gia Thất.
Tất cả mọi yêu thương chân chính đều xuất phát từ Thiên Chúa, mà Thiên Chúa thì không hiện ra để dạy chúng ta sống yêu thương nhau, nhưng nhìn vào hang đá chúng ta sẽ nhận ra tình yêu của Thiên Chúa sáng rõ như ban ngày.
Ngôi Hai Thiên Chúa làm người, hay nói cách khác Tình Yêu của Thiên Chúa đã giáng trần, giáng trần ngay trong một hoàn cảnh rất khó khăn, rất nghèo túng, để cho chúng ta thấy được rằng: Tình yêu phải bắt đầu từ nơi cùng cực, từ nơi những con người bị bỏ rơi, nơi những con người mà xã hội tránh né họ, vì đôi lúc coi họ như là gánh nặng của mọi người. Thiên Chúa Tình Yêu không giáng trần trong cung điện nguy nga đồ sộ, Thiên Chúa cũng không sinh ra trong những nhà phú hộ tiền bạc dư thừa, nhưng Tình Yêu hạ cố đến những nơi bần cùng của con người, vì chính những nơi đó đang cần một tình thương chân thật, thế thôi.
Thánh Gia Thất là nơi cội nguồn của tình thương, từ nơi cội nguồn này, người cha người chồng trong gia đình noi gương thánh cả Giu-se yêu thương con cái và chăm sóc gia đình cách khiêm tốn và mẫu mực. Thánh Gia Thất là nơi cội nguồn của tình thương, nơi cội người này, người mẹ người vợ trong gia đình học lấy sự khiêm hạ của Đức Mẹ Ma-ri-a, nuôi nấng và dạy dổ con cái nên người có ích cho xã hội. Thánh Gia Thất cũng là nơi xuất phát tình thương cho con cái, do đó, tất cả mọi người con hãy học lấy sự yêu thương nơi Hài Nhi bé nhỏ, yêu thương và kính trọng cha mẹ, vì các ngài đã thay mặt Thiên Chúa để sinh thành và dưỡng dục chúng ta, một người con có hiếu thì luôn luôn làm vui lòng cha mẹ mình.
Bài học thứ ba mà chúng ta học được nơi Thánh Gia Thất là sự Yêu Thương.
Anh chị em thân mến,
Lễ Thánh Gia Thất chính là một cách tôn vinh một gia đình thánh của nhân loại, là đề cao giá trị của gia đình, đề cao tình yêu chung thuỷ của chồng vợ, đề cao giáo huấn “nhất phu nhất phụ” của Giáo Hội, đề cao giá trị của sự sống và quyền được sống nơi các thai nhi, mà ngay nay, người ta nại ra rất nhiều lý do kinh tế, lý do hưởng lạc, lý do tránh trách nhiệm để khước từ quyền sống của con mình.
Lễ Thánh Gia Thất, chúng ta cầu xin Chúa ban cho mỗi thành viên trong gia đình, biết noi gương gia đình Thánh Gia để xây dựng một gia đình hạnh phúc, yêu thương và gương mẫu. Amen.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
------------
http://www.vietcatholic.org
https://www.facebook.com/jmtaiby
http://nhantai.info

Thứ Sáu, 29 tháng 12, 2023

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


68.      ĐÔNG PHA NÓI HAY

Sau khi Tô Đông Pha bị giáng chức đổi đi xa và làm phó sứ huấn luyện đoàn ở Đồng châu, mỗi ngày đều thức dậy lúc sớm, nhưng không cần phải kêu người đến hầu chuyện với ông, mà là đi ra ngoài nói chuyện với khách đến thăm.

Khi nói chuyện với người thì cũng không vạch là tìm sâu, bất cứ người nào cũng đều có thể nói chuyện. Lúc nói chuyện thì pha trò cười thoải mái, không có chuyện gì mà không nói, mỗi chuyện mỗi ý. Nếu gặp người không thể nói chuyện thì Đông Pha cũng phải miễn cưỡng nói vài câu kinh hồn quỷ ma.

Gặp lúc không có gì để nói thì Tô Đông Pha khuyến cáo:

-      “Anh phải tạm thời bịa ra một chuyện !”

                                           (Cổ kim tiếu sử)

 

Suy tư 68 :

Con người ta từ ở chức vụ cao mà bị giáng xuống chức vụ thấp hoặc bị cho về hưu non thì có hai thái độ: một là hận đời và hận mọi người, hai là dùng những lời trào phúng chề giễu để nói cho đỡ…tức tối, Tô Đông Pha thì lại khác người, ông ta không hận ai mà cũng chẳng dùng lời châm biếm để “chơi” ai cả, nhưng ông ta thích nói chuyện vui với mọi người để giải trí…

Dù là là linnh mục, dù là tu sĩ, dù là giáo dân hay là ông to bà lớn thì cũng đều có một cái sĩ diện trong người, cho nên khi bị giáng chức hoặc bị cho về hưu non thì lồng lộn tức tối hết chửi người này đến mắng người nọ, hết nói cấp trên ngu đến nói bề trên cà chớn, hết nói thằng cha ấy ngu con mẹ ấy lắm chuyện, và cuối cùng thì khi có dịp thì nói lời châm biếm để bôi xấu người khác. Những người này không có tinh thần Phúc Âm của Đức Chúa Giê-su…

Người có tinh thần Phúc Âm thì đều nhận ra được thánh ý Thiên Chúa trong mọi hoàn cảnh, người có đức tin mạnh thì biết đón nhận những thử thách vì đó là điều Thiên Chúa muốn nơi họ. Mà người có tinh thần Phúc Âm và đức tin thì không phải là người Ki-tô hữu sao ?

Thiên Chúa là Thiên Chúa tình yêu chứ không phải Thiên Chúa của sự dữ, nhưng vì để thanh luyện con người mà Thiên Chúa để cho sự dữ tấn công con người trong một thời gian, chứ sự dữ không thể trường tồn mãi mãi, cho nên ai bền đổ đến cùng thì sẽ được cứu là như vậy…


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Thứ Năm, 28 tháng 12, 2023

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


67.      “THỦY THẦN” BỊ NÉM XUỐNG NƯỚC

Lý Mộng Dương tự gọi là “Không Đồng Tử”.

Năm nọ đi qua sông nhìn thấy quan lại nọ trên thuyền đang cúng tế mời “thủy thần” bảo hộ bình an. Lý Mộng Dương cảm thấy tức cười, tức giận ra lệnh cho tùy tùng bó “thủy thần” lại, quăng dưới sông để khi ở trong nước thích hợp với “thần” hơn !

                                           (Cổ kim tiếu sử)

 

Suy tư 67 :

Thủy thần đương nhiên là phải ở dưới sông trong nước mới thích hợp, vì đó là giang san của thần nước.

Con người ta vì gặp quá nhiều tai ương khốn khổ trong cuộc sống, nên rất dễ dàng tin vào thần núi thần nước thần sông và tất cả những thứ dị đoan khác, và thế là đủ thứ dị đoan phát sinh trong đời sống….

Thần nước ở trong nước thì thích hợp hơn, cũng như người Ki-tô hữu ở trong tình yêu của Thiên Chúa vậy.

Tình yêu của Thiên Chúa thì rộng bao la hơn biển hơn trời, rất thích hợp với tình yêu rộng lớn nơi người Ki-tô hữu, trong biển trời tình yêu này họ sống bao dung với người khác, họ phục vụ và quan tâm người khác như Thiên Chúa đã yêu thương và quan tâm đến họ vậy. Trong biển trời tình yêu này người Ki-tô hữu trở nên những giòng nước mát làm mát lòng tha nhân bằng những hành vi khiêm tốn bà lời nói dịu dàng của mình…

Theo sự mê tín của tín ngưỡng dân gian thủy thần thì ở trong nước, và chỉ có tác oai tác quái trong nước, nhưng người Ki-tô hữu thì biết rằng, nước hay thủy thần đều do Thiên Chúa tạo dựng, cho nên dù ở trong hoàn cảnh nào cũng có thể vì tình yêu của Thiên Chúa mà phục vụ và giúp đỡ tha nhân.


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Thứ Tư, 27 tháng 12, 2023

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


66.      TỰ CHO LÀ TÀI HOA

Tỉnh Châu ở bắc Tề có một tộc lớn rất thế giá, trong tộc có một người nổi tiếng làm thơ, nhưng làm thơ thì khiến cho người ta cười mà ông ta thì lại tự cho là hết sẩy, ngay cả một vài người nổi tiếng cũng coi thường, cuối cùng làm thơ bị giảm sút.

Mỗi lần làm thơ, người bên cạnh cố ý nói thơ của ông ta làm rất hay, có tài nghệ, ông ta liền sung sướng bềnh bồng trong mơ nên giết trâu sát dê mời những người ấy đến ăn.

Vợ biết chồng hoang đường lơ mơ, nhiều lần vừa khóc vừa khuyên ông ta không nên làm như thế. Người ấy than thở nói :

-      “Tài hoa của mình mà ngay cả vợ con cũng không thể nào hình dung ra được, thì huống chi là người lạ chứ ?”

                                                (Cổ kim tiếu sử)

 

Suy tư 66 :

Tài hoa là báu vật mà Thiên Chúa ban cho mỗi người, nên xét cho cùng, mọi người trên mặt đất này ai cũng có tài hoa, bởi vì Thiên Chúa rất công bằng không ghét người này mà thương người kia, tắt một lời là Thiên Chúa không hề thiên vị ai.

Tài hoa ở thế gian như trăm hoa đua nở: có người biết vẽ, có người biết làm thơ viết văn, có người giỏi khoa học, có người là nghệ nhân, có người thông thiên văn đạt địa lý.v.v… và có rất nhiều tài hoa nơi những con người mà chúng ta không biết đến…

Người khiêm tốn có tài hoa thì biết tài của mình giỏi đến đâu nên biết dừng đúng lúc, người kiêu ngạo có tài hoa nhưng không biết tài của mình ngang cở nào, nên thường trở thành lố bịch và làm trò cười cho thiên hạ.

Có tài làm thơ nhưng bạ đâu làm đó thì ý thơ sẽ mất dần chất và lượng, có tài ăn nói nhưng nói không suy nghĩ thì trở thành kẻ lắm mồm lắm miệng…

Có một vài linh mục có tài giảng mà không cần soạn bài giảng, gặp đâu giảng đó mà không chuẩn bị, thì bài giảng sẽ thiếu đường thiếu muối, lặp đi lặp lại, làm cho giáo dân chán ngấy và bài giảng trở thành phản tác dụng khi giáo dân mới nghe ngài mở miệng là biết ngay đoạn kết của bài giảng…

Tài hoa là của Thiên Chúa ban cho mỗi người, nhưng con người phải tập luyện, trau dồi và phát triển, thì tài hoa mới phát sáng giúp cho người chung quanh được nhờ…


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Thứ Ba, 26 tháng 12, 2023

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


65.      ÉP THAI GIEO VẦN

Vợ của Tạ binh mã bị bức tường đổ đè chết, Dương Thiên Tích đến viếng, họ Tạ khóc và nói:

-      “Vợ tôi trong mình đang mang thai, hôm bị tường đổ đè không toàn thây, như vậy thì biết làm sao ?”

Dương Thiên Tích pha trò cười nói:

-      “Cái này dù không thành thây (thơ) [1], thì chỉ ép thai (gieo vận)[2] mà thôi”.

Tạ binh mã cười khổ mắng:

-      “Tôi đã quá thống khổ, ông lại nói giỡn sao !”

                                           (Cổ kim tiếu sử)

 

Suy tư 65 :

Một lời nói giỡn khi tinh thần phấn chấn thì có thể làm cho người khác vui vẻ và chấp nhận, nhưng một lời nói đùa khi gia đình người khác đang tang gia bối rối thì quả là lạc điệu và…trơ trẽn, nếu không nói là vô duyên.

“Không thành thai” mà đọc là không thành thơ, “ép thai” mà đọc thành gieo vần, thì đúng là đùa giỡn không đúng chỗ và có ác ý trơ trẽn nhất vậy.

Người Ki-tô hữu rất thấm nhuần lời của thánh Phaolô: khóc với người khóc, vui với người vui, cho nên họ không thể nói lời đùa giỡn với người có chuyện buồn, và cũng không nói chuyện buồn với người đang vui vẻ, vì như thế tình yêu và bác ái của người Công Giáo sẽ trở thành món hàng quảng cáo trên giấy tờ mà thôi.

Con người ta sống ở đời có quá nhiều đau khổ, cho nên rất cần nụ cười và những lời lẽ dí dỏm vui tươi của người bên cạnh…

Lời nói hay nhất khi người khác có chuyện buồn là lời an ủi, những lời này không những phát xuất từ Kinh Thánh mà còn phát xuất tự tâm hồn biết chia ngọt sẻ bùi với tha nhân của chúng ta, đó là công việc thực tế để giới thiệu khuôn mặt của Đức Chúa Giê-su cho người khác vậy.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 
(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

[1] đọc là “sư” nghĩa là thây ma, “” cũng đọc là “sư” nghĩa là thơ, đồng âm khác nghĩa.

[2] 壓孕 đọc là “ya yun” nghĩa là ép thai; 押韻 cũng đọc là “ya yun” nghĩa là gieo vần, đồng âm khác nghĩa.

Thứ Hai, 25 tháng 12, 2023

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 




64.      ĐÁ CÓ HỒNG TÂM

Võ Tắc Thiên thích sự tốt lành và thuận lợi, rất nhiều người tìm cách để thiết kế những đồ vật tượng trưng cho điềm lành để dâng hiến cho bà  khiến bà  vui vẻ, và để được thưởng công.

Một hôm, có một cư dân ở bên sông Lạc phát hiện một tảng đá trên mặt đá có màu đỏ, lập tức đem dâng cho nữ hoàng, nói :

-      “Tảng đá này có hồng tâm”.

Quan thị lang Lý Chiêu Đức nghe được lời gán ghép gượng gạo này bèn bác bỏ nói:

-      “Tảng đá này có hồng tâm 朱心[1], lẽ nào những tảng đá khác đều muốn tạo phản sao ?”

                                           (Cổ kim tiếu sử)


Suy tư 64 :

Chữ “hồng tâm” cũng có nghĩa là “lòng trung thành” hiểu theo chữ Tàu, nhưng nó sẽ trở thành nghĩa trung thành khi gán nó cho con người chứ không ai nói tảng đá có lòng trung thành cả, đúng là lòng dạ của người có…chữ nghĩa mà không có lòng nhân.

Các thánh tử đạo trong Giáo Hội đã có “hồng tâm” tức là lòng trung thành với Đức Chúa Giê-su và Giáo Hội của Ngài, các ngài đã lấy mạng sống của mình để chứng minh đức tin sắt son của mình…

Hồng tâm là một điểm màu đỏ trên tấm bia để tập bắn cung, phóng kiếm của người võ sĩ.

Mỗi người Ki-tô hữu là một tấm bia có điểm tâm đỏ chói là quả tim biết yêu thương, tấm bia này –người Ki-tô hữu- luôn là điểm để cho người đời nhắm bắn, là điểm để cho người đời đâm chém, bắt bớ và giết chết vì quả tim của họ luôn rực sáng tình yêu mà thế gian không có, và họ thà chết chứ không đánh mất lòng trung thành với giáo huấn của Đấng vừa là Thầy vùa là Thiên Chúa của họ -Đức Chúa Giê-su.

Mỗi người Ki-tô hữu có một hồng tâm và một lòng trung thành với Đức Chúa Giê-su, cho dù cám dỗ của ma quỷ và sự bách hại của con người, thì họ cũng vẫn luôn là “tảng đá có hồng tâm”, là “người Ki-tô hữu có lòng trung thành” vậy.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 
(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

[1] “Hồng tâm朱心” có hai nghĩa : một là đỏ thắm, hai là lòng trung thành...

Chủ Nhật, 24 tháng 12, 2023

Lễ Giáng Sinh (lễ ban ngày)

 


THÁNH LỄ BAN NGÀY


Tin Mừng: Ga 1, 1-18
“Ngôi Lời đã trở thành xác phàm, và cư ngụ giữa chúng ta.”

Anh chị em thân mến.
Thiên Chúa đã trở thành con người, có nghĩa là Thiên Chúa đã trở nên con người như chúng ta, Ngài đã trở thành anh em, chị em của chúng ta, ở giữa chúng ta mà chúng ta không nhận ra Ngài như lời của thánh Gioan Tông Đồ nói: “Người đã đến nhà mình, nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận”.
Chúng ta không nhận ra Ngài, bởi vì chúng ta cứ tưởng Ngài là một vị Thiên Chúa cao xa không với tới được; chúng ta không nhận ra Ngài ở giữa chúng ta, bởi vì chúng ta cứ mãi mê tìm kiếm Ngài trong những nhà thờ tráng lệ nguy nga đồ sộ vào những ngày chúa nhật hay lễ trọng; chúng ta không nhận ra Ngài, vì chúng ta cứ tưởng Ngài chỉ đến lại lần thứ hai của ngày tận thế mà thôi...
“Ngôi Lời đã trở thành xác phàm, và cư ngụ giữa chúng ta” . Ngài cư ngụ giữa chúng ta khi chúng ta dư sức nhận ra và đón tiếp Ngài nhưng chúng ta lại không đón tiếp Ngài, Ngài ở đó bơ vơ không nơi nương tựa vì những bất công chiếm đoạt đất đai ruộng vườn của họ bởi những ích lợi của tập đoàn này nhóm lợi ích nọ ; Ngài đang đứng đó, nơi các cửa hàng sang trọng có rất nhiều người giàu có đi vào đi ra mua sắm, trong đó có tôi, mà tôi không nhận ra Ngài, tôi chỉ thấy có rất nhiều người ăn xin nghèo nàn rách rưới đang ngữa tay xin bố thí mà thôi; Ngài đang đi đến với tôi, với anh và với chị, nhưng chúng ta đều xua đuổi Ngài, vì hôm qua tôi bận lu bù cho việc trang hoàng nhà thờ để đón Ngài nên không có thời giờ để đón tiếp Ngài, vì hôm qua anh và chị bận đi mua sắm quà giáng sinh để tặng người thân nên không có thời gian để chào đón Ngài...
Ngài đứng đó, ở giữa chúng ta, nhưng chúng ta không thèm để ý đến Ngài đang cần chúng ta bố thí cho vài đồng bạc lẻ để mua củ khoai ăn trong đêm Ngài giáng trần, nhưng chúng ta có thể bỏ tiền ra hằng trăm triệu đồng hoặc cả tỷ đồng bạc để làm hang đá xa hoa hoặc cây thông vô hồn; Ngài ở giữa chúng ta khi chúng ta mãi mê chuẩn bị làm cho Ngài những hang đá lộng lẫy tốn kém tiền bạc mà không nghĩ rằng, Ngài đang cần cơm ăn áo mặc hơn là những thứ ấy...
Nhân loại ngày càng văn minh, thì những hang lừa máng cỏ sẽ trở thành hiện đại và vui mắt, nhưng tâm hồn của con người thì càng xa Chúa hơn, bởi vì người ta thường hay gán cho Ngôi Lời đã trở thành xác phàm một hình hài bên ngoài sang trọng, mà quên mất rằng, Ngài đã trở nên xác phàm như chúng ta, Ngài cũng đang cần cơm ăn áo mặc, Ngài cũng đang cần có công ăn việc làm, Ngài cũng đang cần một xã hội công bằng hơn, Ngài chính là tất cả những ai có tâm hồn công chính, Ngài chính là tất cả những ai đang bị người anh em chị em mình áp bức, Ngài là những người đang lang thang đầu đường xó chợ để kiếm ăn... Ngài đã đến, nhưng chúng ta đã từ chối Ngài...
“Lạy Đức Chúa Giê-su, chúng con đang tưng bừng chào đón mừng kỷ niệm ngày Chúa giáng trần, trong nhà thờ, bên ngoài nhà thờ chúng con trang hoàng rất đẹp, nơi hang đá thì càng đẹp lộng lẫy hơn, ai cũng khen chúng con có tài trang hoàng hang đá, ai cũng khen chúng con có con mắt nghệ thuật... chúng con rất vui.
Nhưng thánh lễ đêm vừa kết thúc, ai nấy ra về vui đêm giáng sinh với người thân của họ, thì hang đá lộng lẫy chẳng còn ý nghĩa gì nữa cả, ngày mai người ta sẽ không còn háo hức đi lễ để coi hang đá nữa.
Và con nghe Chúa nói với con rằng: “Hang đá mà Ta ưa thích nhất chính là tâm hồn của mỗi người, tại sao con không dạy các tín hữu của con hãy đem tâm hồn của mình trở thành hang đá cho Ta sinh ra, bởi vì những hang đá ấy đã được thánh hiến trong bí tích Rửa Tội, nếu tâm hồn họ trở thành hang đá cho Ta sinh ra, thì gia đình họ cũng sẽ trở thành những hang đá rất dễ thương, rất đẹp đẽ, đó là điều mà Ta muốn nơi họ... ?”
Lạy Chúa, xin làm cho tâm hồn của mỗi người chúng con trở thành những hang đá sống động cho Chúa sinh ra và cư ngụ. Amen.
Xin Chúa chúc lành cho tất cả chúng ta.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
-----------
http://www.vietcatholic.org
https://www.facebook.com/jmtaiby
http://nhantai.info

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


63.      ÔNG BA PHẢI

Đông Hán tư mã Huy từ trước đến nay chưa bao giờ nói về chỗ kém của người nhà và đồng nghiệp, bất cứ việc gì cũng đều nói “tốt” cho họ.

Có người hỏi ông ta có bình an không, ông ta trả lời:

-      “Tốt”.

Có người báo với ông ta đứa con trai của họ bị bệnh mà chết, ông ta nói:

-      “Tốt lắm”.

Vợ trách ông ta:

-      “Người ta cho rằng ông là người quân tử có đạo đức, nên đem việc riêng nói với ông, tại sao ông nghe con trai họ chết mà lại nói tốt lắm hử ?”

Ông ta trả lời:

-      “Lời của bà nói cũng rất tốt”.

Bây giờ người ta hay nói “ông ba phải” cũng là do câu chuyện trên đây của ông tư mã Huy mà ra.

                                           (Cổ kim tiếu sử)

Suy tư 63 :

Vợ sẽ khổ và mệt trí vì có ông chồng “ba phải”, bởi vì người có tính “ba phải” thì không có lập trường chắc chắn và cũng không có một quyết định kịp thời, do đó mà khó bảo vệ được hạnh phúc gia đình cũng như trong việc dạy dỗ con cái…

Một giáo dân “ba phải” thì người ta không thấy được tinh thần của Phúc Âm, một tu sĩ “ba phải” thì người ta không thấy Đức Chúa Giê-su, một linh mục “ba phải” thì người ta sẽ không thấy tinh thần Phúc Âm cũng như không thấy Đức Chúa Giê-su ở nơi con người của các đấng bậc…

Có một việc duy nhất nên “ba phải” là: khi người ta chửi mắng, ghét ghen và vu khống mình thì nên “ba phải” nói : “Tốt, tốt lắm”.

Đó chính là cái “ba phải” dễ thương và có sức mạnh, khiến cho người khác nhìn thấy tinh thần Phúc Âm của Đức Chúa Giê-su nơi chúng ta vậy.


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)