LỄ ĐỨC CHÚA TRỜI BA NGÔI
LỄ ĐỨC CHÚA TRỜI BA NGÔI
51. LŨ CHUỘT THAM ĂN
Con chuột thích ăn vụng lúa gạo vào nửa đêm.
Người đất Việt (bây giờ là vùng đất tỉnh Triết
Giang-Trung Quốc) đem lúa gạo cất vào trong vại để mặc cho chuột ăn mà vẫn phớt
lờ, con chuột bèn đi kêu tất cả đồng bọn lại ăn trộm lúa gạo.
Sau đó, người Việt đem lúa gạo ở trong vại cất đi và đổ
nước đầy vại rồi rắc đường gạo lên trên, màng đường phủ đầy mặt nước, lũ chuột
hoàn toàn không hay biết, vẫn còn cho rằng đó là lúa gạo nên nhảy vô vại ăn vụng,
kết quả là tất cả đều bị chết chìm.
(Dã
sử)
Suy
tư 51:
Bóng đêm là đồng loã của tội lỗi, bóng đêm
cũng là đồng loã cho việc trộm cắp, và bóng đêm cũng là cạm bẩy cho người tốt
cũng như người xấu.
Con người ta thường hay bắt chước nhau trong cách ăn mặc,
nên gọi là mốt thịnh hành; người ta cũng thường hay bắt chước nhau sống hưởng
thụ, nên gọi là nhàn cư; nhưng rất ít người bắt chước gương lành mà các thánh
nam nữ đã sống như Chúa dạy.
Người bắt chước nhau làm điều xấu như: gian dâm, nói xấu
người khác, kiêu ngạo, giết người.v.v... thì trước sau gì cũng chết phần linh hồn,
bởi vì họ chỉ thấy cái hưởng thụ sung sướng vật chất phần xác trước mắt, cũng
như lũ chuột đã chết chìm cả đám vì chỉ thấy đường ngọt bên trên mà không thấy
phần chết nguy hiểm bên dưới, và bởi vì lũ chuột bắt chước nhau ăn trộm, tức là
làm điều xấu...
Những người Ki-tô hữu có một thói quen bắt chước rất tốt
lành, đó là họ bắt chước nhau đi dâng thánh lễ ngày chủ nhật, họ bắt chước nhau
tham dự các bí tích Thánh Thể và Hoà Giải, và từ những bắt chước thánh thiện
trong nhà thờ này, họ lại bắt chước nhau làm việc thiện, hoạt động tông đồ, bắt
chước nhau làm gương tốt cho giới trẻ, cho thiếu nhi ngoài xã hội. Những bắt
chước này sẽ làm cho họ được hạnh phúc ở đời này cũng như ở đời sau.
Bắt chước nhau và rủ nhau làm việc lành và bắt chước
nhau rủ nhau làm sự dữ, tôi thích chọn loại nào ?
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)
50. NGƯỜI NƯỚC TRỊNH QUÝ CÁ
Nước Trịnh có một người rất thích cá, hắn ta dọn ra ba
cái bồn nước ở trong sân, nếu bắt được cá thì thả vào trong để nuôi.
Một vài con cá vì vừa mới bắt ở dưới sông lên nên có
con bụng thì hướng lên, có con thì tắt hơi, có con thì bị thương tích nên người
ấy bèn bắt tất cả cá bỏ vào trong bồn nước coi ra sao, nói:
- “Mấy
con cá này không phải bị thương sao ?”
Qua một lúc sau lại lấy cơm và cám cho nó ăn, tiếp
theo lại bắt cá ra coi nó đã ăn hết chưa, có người nhìn thấy như vậy thì khuyên
hắn ta đừng làm như vậy, hắn nói:
- “Tôi
quý cá, tôi quý cá !”
(Dã
sử)
Suy
tư 50:
Có người thích nuôi cá vì cá có nhiều loại
coi rất đẹp mắt nhưng không quý cá, có thì nuôi không có thì thôi chứ không bận
tâm; có người quý cá nhưng không biết cách nuôi cá, cho nên quý cũng như không,
cuối cùng cũng làm cho cá chết.
Có người thích làm linh mục vì thấy linh
mục được nhiều người kính trọng và được ăn trên ngồi trước chứ không yêu quý chức
vụ linh mục, cho nên khi đã đạt được “chức” linh mục rồi thì cá tính cố hữu như
kiêu ngạo, ăn nói cộc cằn thô lỗ, hách dịch bấy lâu nay bị dồn nén để ”qua
sông” nay lại vùng lên trong cuộc sống của họ, khiến cho họ trở nên độc tài độc
đoán trong cách cư xử với giáo dân cũng như với người khác...
Người yêu quý chức vụ linh mục là người
biết mỗi ngày một chút tập luyện nhân đức, đổi mới cá tính cho giống với thiên
chức linh mục của Chúa, họ quý chức thánh mà họ đã lãnh nhận, nhưng cũng có lúc
họ bị ngã, bị té nhào rồi bị giáo dân, bè bạn, người thân trách móc buồn rầu,
nhưng họ biết can đảm vùng đứng lên, đi tới và bám chặt vào ân sủng của Chúa, bởi
vì họ yêu quý chức linh mục mà Chúa đã vì yêu thương mà trao ban cho họ.
Người thích làm linh mục vì để ăn trên
ngồi trước, vì để được mọi người kêu bằng cha, thì cũng giống như người kia quý
cá vậy, hể có ai góp ý về đời sống linh mục của mình thì mặt mày đỏ tía và la
to lên: “Tôi là linh mục, tôi là linh mục chứ không phải là người đời !?”
Tạ ơn Chúa vì số lượng linh mục loại này rất ít.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)
49. GÀ NƯỚC THỤC BUỒN BỰC
Ở Đồn Trạch có người nọ nuôi một con gà nước Thục lông
cánh rất đẹp, một hôm có một con diều hâu bay trên không, gà nước Thục vội vã
dùng cánh bao che cho lũ gà con vì chỉ sợ bị diều hâu tha mất.
Sau khi diều hâu bay đi không lâu thì bay lại một con
quạ, con quạ này bay lên bay xuống với gà con và cùng ăn mồi với bầy gà con, gà
nước Thục nhìn nó rất là thuần lương, bèn coi nó như là đồng bạn của mình.
Nhưng, con quạ lợi dụng lúc gà nước Thục không để ý liền
tha một con gà con bay đi. Gà nước Thục ngước mắt nhìn trời, rất là buồn bực.
(Dã
sử)
Suy
tư 49:
Con người ta chắc chắn là không ai dám cầm
dao chém người nên khó mà có thể phạm tội giết người; con người ta bình thường
thì không thể phạm tội hiếp dâm, bởi vì ai cũng có lý trí suy xét nên cũng khó
mà phạm tội ấy. Không dám phạm hai tội ấy là bởi vì nó quá nặng, hậu quả quá ư
là đáng sợ...
Nhưng trên thế gian vẫn có người phạm tội
giết người, vẫn có người phạm tội hiếp dâm.
Người ta phạm hai tội trên là vì người
ta coi thường những tội nhỏ, tội “không đáng kể”. Người ta cho rằng giận hờn có
gì đâu mà tội nặng, nói xấu người khác có gì là tội, uống một vài ly rượu có gì
là ghê gớm, thế là người ta cứ sa đà trong những cái “không đáng kể” ấy, lâu dần
trở thành thói quen: thói quen nói xấu người khác, thói quen gặp nhau là nhậu
nhẹt, thói quen chửi tục, thói quen giận hờn... những thói quen này sẽ đưa
chúng ta đến tù tội trong ngục và án phạt trong hoả ngục mà chúng ta không hay.
Con diều hâu (tội trọng) là loài thích
ăn gà con, nên gà mẹ thấy là đề phòng ngay, con quạ (tội nhẹ) nó khôn hơn, cứ
sà xuống chơi đùa với đám gà con (thói quen) làm cho gà mẹ thích thú không đề
phòng, thế là khi có cơ hội là tha ngay gà con đi...nhậu (phạm tội trọng).
Ma quỷ là loài đại ma giáo, khôn lanh
hơn chúng ta tưởng nghĩ, vì thế chúng ta nên cầu nguyện và đề phòng bằng cách đừng
dễ dãi với những thói quen xấu của mình, để rồi buồn bực khốn nạn trong tội trọng.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)