Thứ Bảy, 28 tháng 12, 2024

Lễ Thánh Gia (C)

 



LỄ THÁNH GIA

Tin mừng : Lc 2, 41-52
“Cha mẹ Đức Giê-su tìm thấy con đang ngồi giữa các bậc thầy.”

Bạn thân mến,
Mỗi năm đến dịp lễ Thánh Gia là chúng ta lại có cơ hội cùng nhau chiêm ngắm, học hỏi các nhân đức của thánh cả Giu-se, Đức Mẹ Ma-ri-a và hài nhi Giê-su, đây cũng là dịp để chúng ta kiểm thảo lại đời sống gia đình của chúng ta coi có phù hợp với Tin Mừng mà Đức Chúa Giê-su đã dạy hay không ?
Chúa dạy chúng ta phải tôn trọng mạng sống của con người :
Đức Mẹ Maria đã vui mừng hân hoan hát lên bài ca tạ ơn Chúa: “Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa...” Mẹ hát khúc ca tạ ơn này khi đến thăm viếng bà chị họ là bà Ê-li-sa-bét sau khi đã cưu mang Đức Chúa Giê-su như lời sứ thần truyền tin, Mẹ vui mừng vì ơn cứu độ đã đến, Mẹ vui mừng vì Thiên Chúa đã đoái hoài đến Mẹ, và quan trọng hơn, Mẹ vui mừng vì hài nhi mà Mẹ cưu mang trong mình chính là Đấng cứu độ mà muôn dân trông đợi, và đã được các tiên tri loan báo từ trước, Ngài chính là căn nguyên của sự sống.
Nhìn vào hang đá chúng ta thấy hài nhi Giê-su nho nhỏ dễ thương, bạn và tôi liền nghĩ ngay đến các em nhỏ trong mọi gia đình của chúng ta và của những gia đình khác, dễ thương đẹp đẽ như các thiên thần, đó chính là một sứ điệp mà Thiên Chúa muốn nói với chúng ta: Hãy trân trọng và bảo vệ các thai nhi đang còn trong bụng mẹ, các thai nhi ấy cũng là con người, cũng có sự sống, sự sống này bởi Thiên Chúa ban cho và chỉ mình Ngài mới có quyền quyết định.
Ngày nay có rất nhiều người mẹ giết chết con mình khi nó còn trong bụng mình, có rất nhiều tổ chức vận động cho việc phá thai, tức là tổ chức việc giết người ngay còn trong bụng mẹ, tất cả những thai nhi ấy đều có quyền sống và có quyền làm người, vậy mà nó lại bị chính cha mẹ của nó giết chết khi còn trong dạ, tất cả cũng chỉ vì những cha mẹ này ích kỉ, muốn có một cuộc sống hưởng thụ khoái cảm nhục dục và sự vô trách nhiệm của xã hội.
Chúa dạy chúng ta phải biết vâng lời cha mẹ:
Vâng lời hơn dâng của lễ, đó là một câu nói bao gồm sự đạo đức của người Ki-tô hữu. Vâng lời này được bắt đầu từ Con Thiên Chúa làm người –Đức Chúa Giê-su Ki-tô- chính Ngài đã vâng lời Chúa Cha xuống thế để cứu chuộc nhân loại, thánh Phao-lô tông đồ đã kinh ngạc và xác tín sâu xa về sự vâng phục của Đức Chúa Giê-su như sau:
“Đức Giêsu Kitô
vốn dĩ là Thiên Chúa
mà không nghĩ phải nhất quyết duy trì
địa vị ngang hàng với Thiên Chúa,
nhưng đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang
mặc lấy thân nô lệ,
trở nên giống phàm nhân
sống như người trần thế...”
Nhìn vào hang đá chúng ta thấy hài nhi Giê-su đang nằm trần trụi trong máng lừa, bạn và tôi liền nghĩ ngay đến sự cùng cực của người bất hạnh, chúng ta thương tâm cho Đức Chúa Giê-su vì Ngài đã sinh ra trong cảnh nghèo hèn, nhưng cái quan trọng hơn hết mà bạn và tôi phải nghĩ ngay đến, đó là sự vâng phục và khiêm nhường của Ngài:
- Đức Chúa Giê-su là Thiên Chúa nhưng vì vậng lời mà Ngài trở nên giống chúng ta, ngoại trừ tội lỗi.
- Đức Chúa Giê-su là Thiên Chúa nhưng vì vâng phục mà Ngài đã sinh ra trong hang lừa máng cỏ.
- Đức Chúa Giê-su là Thiên Chúa nhưng vì khiêm nhường nên Ngài đã trở nên con cái của loài người...
Ngài dạy chúng ta một bài học sâu xa của sự vâng lời cha mẹ trong gia đình, các bậc là những người thay mặt Thiên Chúa để sinh thành dưỡng nuôi chúng ta, chúng ta vâng lời cha mẹ là vâng lời Thiên Chúa, chúng ta phục vụ chăm sóc cha mẹ là phục vụ chăm sóc Thiên Chúa, ai nói kính mến Thiên Chúa mà không kính mến cha mẹ mình, thì dứt khoát là người bất hiếu với Thiên Chúa, bởi vì cha mẹ là đấng sinh dưỡng chúng ta mà chúng ta không yêu mến thì sao lại nói yêu mến Thiên Chúa được...
Bạn thân mến,
Nhìn vào hang đá bạn và tôi còn học được rất nhiều bài học cho đời sống làm người, cho niềm tin tôn giáo của chính mình, nhưng cái mà xã hội hôm nay cần đến chúng ta, đó là: bảo vệ mạng sống của con người và nhất là bảo vệ mạng sống của các thai nhi, hai là chúng ta phải nhìn thấy Thiên Chúa đang hiện diện trong gia đình của mình qua việc con cái biết vâng lời thào hiếu với cha mẹ.
Gợi ý :
1. Có lúc nào anh chị em can đảm cản trở những người có ý định hoặc hành động phá thai ?
2. Anh chị em có cầu nguyện cho những người hoặc tổ chức tự do phá thai, để họ nhận ra các thai nhi cũng có quyền sống và cần bảo vệ ?
Xin Thiên Chúa chúc lành cho tất cả chúng ta.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
------------
http://www.vietcatholic.net
https://www.facebook.com/jmtaiby
http://www.nhantai.info

Thứ Sáu, 27 tháng 12, 2024

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


69.          NHƯ ĐỒNG HÀNH

Có một nghệ nhân rất giỏi về môn khắc con dấu đi dạo đến chợ lúc chợ còn đang họp, nhìn thấy trong đám ngao du có ông thầy lang sửa móng chân, bèn kêu ông ta sửa móng chân cho mình.

Ông thầy lang đang giơ cao con dao, người khắc con dấu liền móc trong túi ra bao tiền nhỏ lòi ra con dao dùng để khắc con dấu, ông thầy lang sửa móng chân thấy như thế thì lườm ông ấy một cái và giận dữ bỏ đi.

Người qua đường hỏi nguyên do, thầy lang nói:

-      “Người ấy cùng đồng hành với tôi, kêu tôi sửa móng chân nhưng lại cố ý chọc ghẹo tôi nữa”.

(Thời Hưng tiếu thoại)

 

Suy tư 69 :

        Có tật giật mình, đó là câu nói dành cho những người thường hay dùng cái khôn vặt để lừa người khác, và cũng là câu nói để chỉ trích những người hay làm những chuyện mờ ám...Con dao trong túi lòi ra là vô ý chứ không cố ý, nhưng ông thợ sửa chân lại sợ hải bỏ đi lại còn nói dối là bạn đồng hành, đó là có tật giật mình vậy.

        Người có tâm hồn lươn lẹo thì cuộc sống không yên lành, bởi vì cứ sợ người khác biết được cái lươn lẹo dối gian của mình; người sống không lương thiện thì tâm hồn cứ lo sợ, sợ không biết lúc nào mình bể mánh vào tù, sợ không biết lúc nào thì bị chúng chửi; người có tâm hồn mưu mô thì cuộc sống cứ luôn bị dằn vặt bởi những mưu mô quỷ quyệt của mình...

        Chỉ có những ai sống làm người chân chính thì mới không giật mình, dù cho sét đánh bên tai thì họ vẫn cứ điềm nhiên, bởi vì Thiên Chúa luôn che chở và bênh vực những người thật thà chân chính...


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Thứ Năm, 26 tháng 12, 2024

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


68.          MAU ĐI QUA HẺM NHỎ

Có một chủ nợ đi đòi nợ, đi đã nhiều lần mà không thấy con nợ đâu cả nên nổi trận lôi đình, ra lệnh cho đầy tớ đến nhà con nợ và đợi ở đó, nếu thấy con nợ thì lập tức khiêng về cho chủ nợ.

Đầy tớ tuân lệnh đi phía trước, lúc đầy tớ trói con nợ và khiêng qua đầu phố, thì con nợ lớn tiếng nói:

-         “Mau đi qua con hẻm nhỏ kia, nếu bị người khác cướp cáng, thì mọi việc không can gì đến chuyện của tôi đấy nhé !”

  (Thời Hưng tiếu thoại)

 

Suy tư 68:

        Thời nay có nhiều kiểu đòi nợ theo kiểu giang hồ: thuê những tên ma cô, băng nhóm đòi nợ mướn họ đi đòi nợ, nếu không trả là a lê hấp đập phá tan tành và còn hăm dọa đến tính mạng của con nợ, đó là phường gian ác và đáng nguyền rủa.

        Đã cho người khác vay nợ tức là bày tỏ một tấm lòng bác ái, lòng bác ái này còn kéo dài mãi trong lòng con nợ sau khi họ đã trả hết nợ, đó là tình cảm và là sự biết ơn của họ. Nhưng nếu cho người khác vay nợ mà đi đòi nợ như đòi mạng và như quân ăn cướp thì không ai thấy lòng bác ái của mình đâu cả, họ chỉ thấy ông chủ nợ là một kẻ đại gian ác làm giàu trên sự nghèo khổ của người khác mà thôi.

        Người Ki-tô hữu biết rất rõ rằng: khi giúp đỡ cho người nghèo có vốn làm ăn thì họ thay mặt Thiên Chúa giúp đỡ người nghèo, cho nên họ không thuê ma cô, băng đảng đòi nợ đi đòi nợ giống như quân ăn cướp, nhưng họ luôn thăm hỏi và chờ đợi cho đến khi người cần giúp đỡ có tiền hoàn trả lại, đó chính là lòng bác ái đích thực vậy.

        Trên đời mọi người đều mắc nợ nhau, cho nên đừng lấy cái tâm ác để đối xử với tha nhân, nhưng lấy lòng khoan nhân để kéo tình thương ân sủng của Thiên Chúa xuống trên họ và trên chúng ta, bởi vì tất cả chúng ta đều mắc nợ với nhau, nhưng hãy là nợ ân tình, bởi vì chúng ta đều là những con nợ rất cần đến tình thương của chủ nợ là Thiên Chúa.


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Thứ Tư, 25 tháng 12, 2024

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


67.          THỢ MAY CẦN THƯỚC

Có một thợ may đi cầu (đại tiện), đem cái thước may giắt trong tường, đi cầu xong thì quên mất cái thước, sau đó có một người Mãn Châu cũng đi cầu đem cung tên móc vào cái thước trên tường.

Một lúc sau, người thợ may đến lấy cái thước, nhìn thấy có người Mãn Châu thì đứng nhìn rất lâu, phân vân do dự không dám đi vào lấy cái thước ra.

Người Mãn Châu hét lớn nói:

-      “Thằng man di làm gì đó ?”

Người thợ may trả lời:

-      “Tôi cần cái thước ( )”.

Người Mãn Châu giận dữ nói:

-         “Tao đi cầu chưa xong, mà mày đã muốn phá 拆  [1] bỏ !”

(Thời Hưng tiếu thoại)

 

Suy tư 67 :

        Cuộc sống có rất nhiều điều cần phải tế nhị, tế nhị trong cách ăn uống, tế nhị trong cách đối xử, tế nhị trong lời nói.v.v...nếu không có sự tế nhị khi đối xử với nhau, thì tất cả mọi người đều cảm thấy người khác đối xử không tốt với mình...

Nhưng quá tế nhị lại là chuyện khác, có người quá tế nhị mà không dám nói thật những hiểu biết của mình mà cứ nói vòng vo tam quốc, có người tế nhị quá khiến cho người khác hiểu lầm là bất tài, có người tế nhị quá làm cho đại sự hư chuyện.

Người Ki-tô hữu căn cứ vào đức ái để hành xử cách tế nhị mà không làm phiền lòng người khác, đó là sự khôn ngoan của Đức Chúa Thánh Thần ban cho qua những kinh nghiệm trong cuộc sống của mình, bởi vì sự tế nhị đúng mức sẽ tăng lên giá trị nơi con người của mình mà không làm cho người khác hiểu lầm là khách sáo...

Anh thợ may không tế nhị khi đứng nhìn người Mãn Châu đi đại tiện, lại càng không tế nhị khi nói đến chuyện lấy cây thước khi người khác đang giải tỏa “bầu tâm sự”.

Người tế nhị là người biết đặt hoàn cảnh của mình vào trong hoàn cảnh của người khác vậy !

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 
(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

[1] đọc là “chi” nghĩa là cái thước, đọc là “chai” nghĩa là phá bỏ, người Mãn Châu nghe không chuẩn, nên chữ thành chữ .

Thứ Ba, 24 tháng 12, 2024

Lễ Giáng Sinh (C)

 


LỄ GIÁNG SINH

(Thánh lễ ban ngày)

Tin mừng : Ga 1, 1-18
“Ngôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta”.

Bạn thân mến,
Hôm nay đúng là ngày lễ Giáng Sinh, ngày đại lễ của toàn thể dân Thiên Chúa trên khắp địa cầu, ngày mở ra một kỷ nguyên mới cho nhân loại bằng việc Con Thiên Chúa giáng trần, Ngài là ánh sáng chiếu soi đêm tối, là vầng thái dương xuất hiện xua tan bóng đêm của ác thần tội lỗi đang thống trị địa cầu.
Đức Chúa Giê-su là ánh sáng của chân lý,
Ánh sáng này đã bừng lên trở thành dấu lạ soi dẫn ba nhà hiền sĩ đi tìm chân lý bởi trời xuống.
Đức Chúa Giê-su là ánh sáng của người thiện tâm,
Ánh sáng này đã làm cho tiên tri Si-mê-on thao thức chờ đợi trước khi trở về cùng tổ tiên, ánh sáng này cũng đã làm cho bà tiên tri An-na cất giọng ngợi ca Hài Nhi cho hết thảy mọi ngư
Đức Chúa Giê-su là sáng sáng của người nghèo,
Ánh sáng này đã rực lên giữa bóng đêm lạnh lẽo của miền Bê-lem với các mục đồng, ánh sáng này đã chiếu soi tận tâm hồn của họ, khiến họ vui mừng hân hoan đi xem sự lạ mới xảy ra, và họ đã tin và bái lạy ánh sáng của Thiên Chúa là Hài Nhi đang nằm trần truồng lạnh rét trong hang đá.
Đức Chúa Giê-su là ánh sáng của Tình Yêu,
Vì yêu mà Ngài đã giáng trần,
vì yêu mà Ngài đã trở nên thấp hèn rốt hết trong con cái loài người,
vì yêu mà Ngài đã chịu chết trên thánh giá,
vì yêu mà ngài đã nhẫn nại với những tội lỗi của nhân loại,
vì yêu mà Ngài đã trở nên ánh sáng cho mọi tình yêu ở trần gian. Do đó ai không được ánh sáng tình yêu của Ngài chiếu dọi, thì không biết yêu thương và không biết dâng hiến phục vụ, ai không có ánh sáng tình yêu của Ngài soi sáng thì tình yêu của họ chỉ là một tình yêu giả dối, hưởng thụ và giai cấp mà thôi...
Thiên Chúa đã trở nên người phàm và ở giữa thế gian, ở giữa bạn và tôi, nhưng Ngài vẫn là ánh sáng, để hướng dẫn và soi sáng cho những tâm hồn biết đi tìm ánh sáng chân thật, để thay đổi cuộc sống trì trệ của mình, thay đổi tư tưởng hận thù ghét ghen của mình, thay đổi những cuồng vọng đam mê của mình...
Bạn thân mến,
Mừng đại lễ Chúa giáng sinh là mừng ngày chúng ta được giải thoát khỏi ách thống trị của ma quỷ, là ngày mà Thiên Chúa trao sứ mạng cho bạn và tôi, và cho tất cả những người Ki-tô hữu khác, hãy trở nên ánh sáng cho mọi người, hãy phản ánh lại ánh sáng chân thật của Ngài cho tha nhân bằng chính việc làm bác ái, yêu thương và phục vụ anh chị em đồng loại như Ngài đã làm, và như thế, chúng ta đã loan báo cho mọi người biết rằng: Thiên Chúa đang cư ngụ giữa chúng ta, Ngài chính là anh, là chị, là em, là bạn, là tôi và Ngài chính là tất cả những ai đang hết lòng phục vụ anh chị em chung quanh mình...
Xin Chúa chúc lành cho tất cả chúng ta.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
-----------
http://www.vietcatholic.net
https://www.facebook.com/jmtaiby
http://www.nhantai.info

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện



 66.          DÂN CHÚNG CHỬI THẦY THUỐC

Có một thầy thuốc khi chữa bệnh thì làm chết một trẻ em của gia đình nọ, cha mẹ em bé rất phẫn nộ, bèn sai mấy đứa nhỏ trong nhà đến nhà thầy thuốc chửi mắng, nhưng một lúc sau mấy đứa nhỏ đều trở về.

Chủ nhà tức giận chửi:

-      “Kêu tụi mày đi chửi nó, sao lại trở về ?”

Mấy đứa nhỏ trả lời:

-         “Người đến chửi ông ta quá nhiều, tụi tui không sao chen vô được để chửi !”

(Thời Hưng tiếu thoại)

 

Suy tư 66:

        Bác sĩ chữa bệnh mà để bệnh nhân chết là một sự rủi ro, bởi vì không một bác sĩ nào cố ý để cho bệnh nhân chết, nếu có chăng nữa là vì ông bác sĩ ấy đã không còn có lương tâm và tay nghề non kém...

        Thời nay có rất nhiều bác sĩ có lương tâm tận tụy với bệnh nhân, đó là những bác sĩ “phổ thông” làm việc theo lương tâm của nghề nghiệp, nhưng có một loại bác sĩ không những làm việc theo lương tâm nghề nghiệp mà thôi, nhưng còn là làm việc vì chính các bác sĩ ấy nhìn thấy Đức Chúa Giê-su đang đau khổ nơi người bệnh, và họ đang tận tụy chữa trị, cứu sống hình ảnh Đức Chúa Giê-su đang đau khổ nơi bệnh nhân ấy.

        Thời nay có rất nhiều bác sĩ không có lương tâm nghề nghiệp, họ hành nghề trước hết là vì tiền và sau đó là vì danh vọng. Bởi vì tiền nên họ chữa qua loa với bệnh nhân nghèo và từ chối những bệnh nhân không có tiền, bởi vì danh vọng nên họ coi mạng sống của người nghèo như những “củ khoai” bị thiu thối chữa làm gì thêm mất tiếng tăm của mình...

        Thời nay có nhiều bác sĩ đi mua bằng bác sĩ rồi hành nghề bác sĩ, thế là họ tiếp tay cho tội ác làm hại mạng sống bệnh nhân, và làm giàu trên mạng sống của người khác, họ là những sứ giả của thần chết.

        Người Ki-tô hữu không chửi mắng kiện cáo bác sĩ, bởi vì họ tin rằng sự sống và sự chết đều ở trong tay Thiên Chúa, nhưng họ luôn cầu nguyện cho các bác sĩ chữa bệnh với tâm hồn của Đức Chúa Giê-su, đó là thương xót và không bao giờ từ chối bệnh nhân, dù bệnh nhân ấy mạng sống đã đến hồi chung kết...


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Lễ Vọng Giáng Sinh (C)

 


LỄ GIÁNG SINH

(Lễ vọng)

Tin Mừng : Lc 2, 1-14
“Hôm nay, Đấng Cứu Độ đã sinh ra cho anh em”
Bạn thân mến,
Hôm nay, toàn thể nhân loại vui mừng hân hoan mừng lễ giáng sinh của Đức Chúa Giê-su Ki-tô –vị cứu tinh nhân loại- ngày nhân loại đợi chờ đã đến, Ngài đã đến trong hang đá Bê-lem nghèo nàn, với những con người nghèo nàn chất phác là các mục đồng chăn chiên...
Hôm nay, tất cả mọi dân nước trên địa cầu cất tiếng hoan ca mừng ngày Con Thiên Chúa giáng trần, với những cung điệu vang vang vui tai và thánh thiện...
Hôm nay, trên mọi nẻo đường trong thành phố nhộn nhịp hơn mọi khi, người người tuôn đến nơi những thánh đường để hát mừng Con Thiên Chúa làm người, với tất cả tâm tình hân hoan, hạnh phúc trong tâm hồn...
Hôm nay, trong thành phố có những con đường không ánh điện, không nhạc mừng, không hoan ca, bởi vì nơi đó còn có rất nhiều người bất hạnh đang co ro trong cái rét của mùa đông của trời đất, mùa đông của xã hội và mùa đông của tâm hồn...
Hôm nay, bên cạnh những mâm cỗ thịnh soạn được chuẩn bị cho ngày Chúa giáng sinh trong gia đình, thì bên ngoài đường vẫn còn có những Hài Nhi Giê-su nho nhỏ đang đứng nhìn người qua lại, bụng đói meo và hy vọng nơi lòng bố thí của mọi người đang tuôn đến nhà thờ...
Bạn thân mến,
Lời của các thiên thần loan báo cho các mục đồng mà chúng ta vừa đang nghe trong bài Tin mừng hôm nay: “Hôm nay, Đấng Cứu Độ đã sinh ra cho anh em” vẫn mãi mãi là điệp khúc nhắc nhở chúng ta rằng: Đấng Cứu Độ đã đến, đang đứng ngoài cửa nhà co ro vì lạnh đang chờ chúng ta mời vào nhà, cùng chia vui với niềm vui chung của nhân loại trong đêm huyền nhiệm này.
Đấng Cứu Thế đã sinh ra để chúng ta cùng đến chiêm ngưỡng và phục vụ Ngài, Ngài đang hóa thân làm em bé mồ côi đang nằm bên hiên nhà bên vệ đường, Ngài đang hóa thân làm người hành khất, âm thầm trong đêm tối trở về căn nhà vắng lặng vì không đủ tiền để trả tiền điện, Ngài đến rồi, đang đứng đó bên cổng nhà thờ, bên gốc cây tủi nhục, nơi xó chợ hôi tanh...
Bạn thân mến.
Nhìn vào hang đá, chúng ta thấy nổi bật lên những ánh đèn điện chớp nháy vui mắt đẹp đẽ, những cây thông thật và giả với muôn vẻ màu sắc của dây kim tuyến lấp lánh, lòng chúng ta rộn lên niềm vui ngày Chúa giáng trần. Nhưng niềm vui ấy sẽ dâng đầy nếu đêm nay chúng ta tự nguyện trở thành một thiên thần, đem vật chất và tinh thần đến phân phát cho những Giê-su Hài Nhi mồ côi, những Ma-ri-a và Giu-se nghèo khổ bên cạnh chúng ta...
Xin Chúa Hài Nhi ban muôn phúc lành cho chúng ta trong đêm thánh này...Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
------------
http://www.vietcatholic.net
https://www.facebook.com/jmtaiby
http://www.nhantai.info

Thứ Hai, 23 tháng 12, 2024

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


65.          NHỔ LÔNG LÀM NGƯỜI

Có một con khỉ đi bái kiến diêm vương xin lên dương gian đầu thai làm con người, diêm vương nói:

-         “Mày muốn làm thân thể như con người thì cần phải nhổ hết lông mới được.”

Nói xong liền kêu quỷ dạ xoa nhổ lông.

Quỷ dạ xoa vừa xuống tay nhổ thì con khỉ liên tục kêu đau, diêm vương nói:

-         “Mày một sợi lông cũng không nhổ được mà cũng đòi làm người sao ?”

(Thời Hưng tiếu thoại)

 

Suy tư 65:

        Ở đời, có những người muốn giàu có nhưng không muốn đổ mồ hôi làm việc; có những người muốn được người khác mến thương mình, nhưng mình lại không muốn yêu mến người khác; có những người muốn hoàn lương nhưng lại không muốn bỏ những bạn bè xấu...

        Có những người Ki-tô hữu muốn làm thánh nhưng lại không sống kính Chúa yêu người; có một vài Ki-tô hữu muốn người khác cộng tác với mình để làm việc Chúa và Hội Thánh, nhưng lại hay nói xấu anh em và những người cộng tác; có những người chê bai người khác sống khoe khoang kiêu ngạo, nhưng lại muốn cha sở đọc tên của mình giữa nhà thờ cho mọi người nghe biết, vì mình đã ủng hộ tiền để xây dựng nhà thờ.v.v...

        Con khỉ muốn làm con người nhưng lại không muốn nhổ sạch lông trên mình, bởi vì nó là con khỉ.

        Muốn trở nên bạn bè với mọi người thì phải khiêm tốn và sống hòa đồng; muốn trở nên người Ki-tô hữu tốt thì phải sống và thực hành lời Đức Chúa Giê-su và giáo huấn của Giáo Hội, và muốn trở nên vị thánh thì không những phải sống Lời Chúa, mà còn phải nhổ sạch kiêu ngạo và những lông lá tự ái, ghét ghen, nói xấu, tham lam trên con người của chúng ta, bởi vì chúng ta đã được mời gọi để nên thánh.


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Chủ Nhật, 22 tháng 12, 2024

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện



 64.          QUAN ÂM NGÀN MẮT

Nam Tống là Hiếu Tôn có lần dùng tay chơi banh, vô tình đánh trúng con ngựa bị thương một con mắt.

Nhà Kim sai sứ đến để chúc mừng sinh nhật của ông ta, lễ vật là một tượng phật quan âm ngàn mắt bằng ngọc trắng, bên trong có hàm ý đùa giỡn.

Hoàng đế Hiếu Tôn ra lệnh cho mời sứ giả của nước Kim vào nhà khách chùa Kinh Sơn của triều đình để nghỉ ngơi, khi đến trước cổng chùa, hòa thượng chủ trì nói:

-         “Khi một tay động thì ngàn tay động, khi một mắt nhìn thì ngàn mắt nhìn; may mắn được thái bình vô sự, cần gì phải làm nhiều như thế”[1].

Sứ giả nước Kim bất giác thẹn đỏ mặt.

(Chử Ký Thất)

 

Suy tư 64:

        Tượng Phật ngàn tay ngàn mắt là chỉ sự thần thông biến hóa thông suốt trời đất của đức Phật mà những thiện nam tín nữ đã tin, niềm tin này đã làm cho người phật giáo ăn ngay ở lành, nếu không thì sẽ bị trầm luân trong bể khổ đầu thai làm kiếp súc sinh thì càng khổ hơn.

        Người Ki-tô hữu không có tượng Thiên Chúa ngàn mắt ngàn tay, nhưng có một Thiên Chúa duy nhất thông suốt mọi sự vì Ngài là Đấng tạo dựng trời đất, vì Ngài là Đấng yêu thương, là Đấng mà nhân loại phải tôn thờ...

         Tượng phật ngàn mắt ngàn tay thì có thật, nhưng Phật ngàn tay ngàn mắt thì không có vì đó là sản phẩm tưởng tượng của những người tin Phật, nhưng Thiên Chúa của người Ki-tô hữu là Đấng vô hình không phải là sản phẩm do con người tưởng tượng, nhưng là do Đức Chúa Giê-su mạc khải cho chúng ta biết và dạy chúng ta phải gọi Ngài là “Cha chúng con ở trên trời”, đó là một hạnh phúc lớn lao cho chúng ta –những người Ki-tô hữu.

        “Tôi tin kính một Thiên Chúa là Cha toàn năng, Đấng tạo thành trời đất muôn vật hữu hình và vô hình...”[2], do đó mà tôi phải ăn ở như thế nào để mọi người nhận ra Thiên Chúa của tôi là có thật, khi mà trào lưu loại bỏ Thiên Chúa ra khỏi cuộc sống của con người và vạn vật, nơi những người t cho mình là không cần Thiên Chúa mà vẫn cứ tồn tại !!

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 
(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

[1] Ý nghĩa của câu này là : “Cần gì phải làm nhiều tay nhiều mắt thế !”

[2] Kinh Tin Kính trong thánh lễ.