Thứ Ba, 9 tháng 6, 2015

Lễ Mình và Máu Thánh Chúa Ki-tô



LỄ MÌNH MÁU THÁNH ĐỨC CHÚA GIÊ-SU

Tin mừng : Mc 14, 12-16.22-26
“Đây là Mình Thầy, đây là Máu Thầy.”

Anh chị em thân mến,
Hôm nay Giáo Hội long trọng mừng kính lễ Mình Máu thánh Đức Chúa Giê-su; hôm nay có nhiều nhà thờ trên thế giới rước kiệu Mình Thánh Chúa cách trọng thể để biểu dương tình yêu của Ngài đối với nhân loại, và nhất là đối với mỗi người trong chúng ta. Trong niềm vui của thánh lễ này, tôi xin được chia sẻ với anh chị em hai điểm sau đây:

1. Đức Chúa Giê-su là Bánh nuôi nhân loại.
Với cử chỉ rất thân tình và trang trọng, Đức Chúa Giê-su cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, rồi bẻ ra, trao cho các môn đệ và nói: “Anh em hãy cầm lấy mà ăn, đây là mình Thầy. Và Người cầm chén rượu, dâng lời tạ ơn, rồi trao cho các ông, và tất cả đều uống chén này. Người bảo các ông: đây là máu Thầy, máu Giao Ước, đổ ra vì muôn người...”[1], Ngài không nói đây là mình và máu của người khác, Ngài cũng không nói đây là bánh mì và rượu nho, nhưng nói: đây là mình Thầy và đây là máu Thầy, máu Giao Ước, mình Thầy là tấm bánh tinh tuyền, máu Thầy là máu Giao Ước được trao ban cho các môn đệ, và những ai tin vào Ngài để họ được sống và sống dồi dào.

Bánh được làm ra bởi lúa mì và trái nho được ép thành rượu không phải để cất vào tủ lạnh hay chạn bếp, nhưng để nuôi mình và chia sẻ với tha nhân, đó là ý nghĩa đích thực của bánh và rượu.

Đức Chúa Giê-su bị đóng đinh trên thập giá như hạt lúa mì bị nghiền nát trong cối xay, để rồi phó linh hồn trong tay Đức Chúa Cha, và trở nên Bánh Hằng Sống nuôi dưỡng linh hồn những người tin vào Ngài, đó là mầu nhiệm của tình yêu, là của lễ hiến tế để cứu độ muôn người đẹp lòng Chúa Cha nhất, và hy lễ này vẫn còn tiếp diễn mỗi giây mỗi phút trên trần gian qua thánh lễ Mi-sa, đễ bánh và rượu trên bàn thờ trở thành Mình Máu Thánh của Đức Chúa Giê-su dưỡng nuôi nhân loại cho đến ngày tận thế...

2. Mỗi người là bánh cho tha nhân.
Thánh giám mục I-nha-xi-ô thành An-ti-ô-khi-a trong thư gởi cho tín hữu Rô-ma, ngài viết rằng: “Tôi là hạt lúa mì của Thiên Chúa và sẽ được nanh thú nghiền tán để thành tấm bánh tinh tuyền của Đức Ki-tô”[2], và ngài đã chết dưới hàm răng của sư tử.

Ngày nay, chúng ta không bị hàm răng sư tử nghiền nát để trở nên tấm bánh tinh tuyền của Đức Chúa Ki-tô, nhưng chúng ta có thể trở nên tấm bánh hạnh phúc, thân thiện của anh em chị em chung quanh mình, đó là khi chúng ta chấp nhận hy sinh vì quyền lợi của tha nhân, chấp nhận lời phê bình ác ý của tha nhân, nở nụ cười thân thiện với người có thành kiến với mình.v.v...đó là lúc chúng ta trở nên tấm bánh cho tha nhân rồi vậy.

Anh chị em thân mến,
Đức Chúa Giê-su đã trao ban chính mình Ngài làm của ăn của uống để nuôi linh hồn của chúng ta, do đó chúng ta biết rằng, nhờ bí tích Thánh Thể này, mà chúng ta được trở nên đồng hình đồng dạng cách rõ ràng và mật thiết hơn với Đức Chúa Giê-su, khi chúng ta rước Mình Máu thánh của Ngài vào trong tâm hồn chúng ta.

Và nhờ bí tích Thánh Thể này mà chúng ta cũng biết rằng:
Thánh Thể làm cho Giáo Hội sống,
Thánh Thể làm cho Giáo Hội hiệp nhất,
Thánh Thể làm cho Giáo Hội yêu thương.
Thánh Thể làm cho Giáo Hội tồn tại và phát triển...

Xin Thiên Chúa chúc lành cho chúng ta.


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

[1] Mc 14, 22.
[2] Bài đọc 2 giờ Kinh Sách Phụng Vụ Giờ Kinh kính thánh I-nha-xi-ô An-ti-ô-khi-a tử đạo, ngày 17 tháng 10.