Thứ Sáu, 18 tháng 4, 2025

Thứ Bảy Vọng Phục Sinh

 


THỨ BẢY TUẦN THÁNH


Bạn thân mến,
Hôm qua chúng ta long trọng cử hành nghi thức Suy tôn Thánh Giá, tưởng nhớ và kỷ niệm Đức Chúa Giê-su chịu chết trên Thánh Giá vì tội lỗi của nhân loại và của chúng ta. Hôm nay chúng ta cũng rất long trọng cử hành thánh lễ vọng Phục Sinh mừng Đức Chúa Ki-tô sống lại vinh hiển, trong niềm vui ấy, tôi xin chia sẻ với anh chị em mấy cảm nhận sau :
1. Ánh sáng Phục Sinh là Khiêm tốn phục vụ.
Với nghi thức làm phép lửa mới mà chúng ta vừa cử hành, với nến phục sinh mà chúng ta rước vào nhà thờ và đặt bên cạnh giảng đài gần bàn thờ làm cho chúng ta xác tín sâu xa rằng Đức Chúa Giê-su Ki-tô là ánh sáng trong đêm tối, là nguồn ân sủng và là sự sống của chúng ta.
Ánh sáng Phục Sinh đã bừng sáng trong đêm tối tội lỗi của hai ngàn năm trước, vẫn đang chiếu rọi cho chúng ta trong ngày hôm nay, đó chính là Đức Chúa Ki-tô. Ngày hôm qua chúng ta than khóc vì tội lỗi của mình mà Ngài đã chết, ngày hôm nay chúng ta vui mừng vì Ngài đã sống lại, đó là niềm hy vọng duy nhất cho chúng ta là những người đang đi trong đêm tối của tội lỗi trần gian.
Khiêm tốn chính là ánh sáng và là hành vi nổi bật nhất, mà chính Đức Chúa Ki-tô đã dùng để cứu chuộc nhân loại đã sa ngã vì tội kiêu ngạo, nó cũng là ánh sáng của chúng ta chiếu rọi qua người khác, khi chúng ta khiêm tốn phục vụ tha nhân trong tinh thần yêu thương.
Mọi người có thể nhìn thấy tài cao học rộng của chúng ta nhưng ít người nhìn thấy Đức Chúa Ki-tô Phục Sinh đang sống trong chúng ta, bởi vì học thức và tri thức không phải là ánh sáng, nó cũng không phải là đường dẫn chúng ta đi đến sự sống đời đời, nhưng khiêm tốn thật mới chính là ánh sáng nơi chúng ta, nó phản ảnh lại khuôn mặt phục sinh sáng chói của Đức Chúa Ki-tô nơi tất cả hành vi ngôn từ của chúng ta.
2. Ánh sáng phục sinh là sự đổi mới.
Trong đêm tối chúng ta không thể làm gì được vì đêm tối cũng đồng nghĩa với sự chết, cũng vậy, sống trong tội chúng ta cũng không thể làm gì được để linh hồn chúng ta được đổi mới, do đó đêm tối cần có ánh sáng và tội lỗi cần có ân sủng của Thiên Chúa.
Ánh sáng phục sinh đã đến đó chính là Đức Chúa Giê-su, Ngài đến để đổi mới những gì mà chúng ta đã làm trong bóng tối như gian dâm, là kiêu ngạo, là hận thù, là ghét ghen và vu khống.v.v... Ánh sáng đến chiếu sáng những nơi tăm tối, đổi mới tâm hồn chúng ta từ cũ qua mới, từ kiêu ngạo trở thành khiêm tốn, từ gian dâm đầy dục vọng trở thành trong sáng và hồn nhiên, từ ghét ghen hận thù trở thành yêu thương và tha thứ, từ lãnh đạm với Tin Mừng đến nhiệt tình và phục vụ Chúa trong tha nhân...
Ánh sáng phục sinh đã đến không phải chỉ đổi mới chúng ta đêm hôm nay mà thôi, nhưng suốt mọi ngày trong cuộc sống của chúng ta, nó luôn chiếu dọi thôi thúc và đổi mới tâm hồn chúng ta, nếu chúng ta biết luôn trân trọng gìn giữ ánh sáng này cho khỏi bị cuồng phong của thế gian là những quyến rũ đam mê thổi tắt.
Bạn thân mến,
Đêm hôm nay trên tay của bạn của tôi và của mỗi người Ki-tô hữu tham dự thánh lễ đều cầm cây nến nho nhỏ, biểu tượng đức tin của anh chị em được cháy sáng nhờ tin vào Đức Chúa Ki-tô Phục sinh, cây nến nhỏ này sẽ cháy hết nhưng đức tin của chúng ta sẽ luôn trưởng thành và càng trưởng thành hơn trong hi sinh và thử thách, bởi vì trong thử thách, đức tin của chúng ta càng cháy sáng và toả sáng chiếu dọi cho mọi người thấy Tin Mừng Phục Sinh mà chúng ta đang tin và đang sống.
Xin Đức Chúa Kitô Phục Sinh chúc lành cho chúng ta.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
---------
http://www.vietcatholic.net
https://www.facebook.com/jmtaiby
http://www.nhantai.info

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


66.          CHỐI LEO LẺO (2)

Có một phú ông thuê nhiều nông dân để thu hoạch thời vụ, khi trời nắng thì đánh trống làm hiệu để công nhân nghỉ việc ăn cơm.

Ông ta kêu người đem cái trống bỏ dưới cây táo, không ngờ quả táo rừng rơi xuống trúng trên mặt trống kêu tùng tùng. Các công nhân nghe tiếng trống thì vội vàng về nhà ăn cơm, chủ nhân chất vấn nguyên do, thì thấy táo rừng lộp bộp rơi xuống trên mặt trống kêu tùng tùng, bèn nổi giận chửi:

-         “Nước mủ trên mặt chưa khô mà cũng lại chỗ này đánh trống à !”

(Tiếu Hài Thiên Kim)

 

Suy tư 66:

        Có những người ỷ vào chức vụ độc tài độc đoán không tham khảo ý kiến của ban cố vấn, đưa ra chương trình này chương trình nọ cho cấp dưới làm, khi làm không được và thất bại thì chối leo lẻo với lý do: chúng nó không tích cực làm; người có tâm hồn bất định và sợ trách nhiệm thì chối leo lẻo khi sự việc thất bại, và chối leo lẻo khi người khác làm sai, bởi vì họ đặt lợi ích riêng trên lợi ích chung...

        Cũng có những người Kitô hữu chối leo lẻo mình là người Công Giáo khi họ đi picnic với bạn bè mà không tham dự thánh lễ chủ nhật, khi họ sa đà trong rượu chè cờ bạc, khi họ đối xử tàn tệ với anh em cách này hay cách khác, khi họ sống bất công với mọi người.v.v...

        “Chê leo lẻo, chối leo lẻo” thì chỉ có những người buôn bán ngoài chợ mới làm, nhưng những người buôn bán tự trọng thì không làm như thế huống chi là người Kitô hữu, tức là những người có Thiên Chúa trong mình...


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Thứ Năm, 17 tháng 4, 2025

Thứ Sáu Tuần Thánh

 


THỨ SÁU TUẦN THÁNH

 

Bạn thân mến,

Hôm nay Giáo Hội mời gọi chúng ta giữ chay kiêng thịt, để chia sẻ những khổ hình mà Đức Chúa Giê-su Ki-tô đã chịu vì tội chúng ta, cao điểm của ngày hôm nay chính là giây phút này đây: suy tôn Thánh Giá Đức Chúa Giê-su Ki-tô.

Trong niềm hiệp thông này, tôi xin chia sẻ với anh chị em hai vấn đề chính trong nghi lễ hôm nay :

1-Thánh giá là Tin, Yêu và Hy Vọng.

Trong suốt bốn mươi ngày của mùa chay, chúng ta đã thống hối, ăn năn các tội phạm làm Chúa buồn, giờ đây chúng ta đang đi vào đỉnh cao của ý nghĩa thống hối và ăn năn ấy, đó chính là suy tôn Thánh Giá của Đức Chúa Ki-tô.

Với người không có đức tin thì Thánh Giá là khổ đau là nhục hình và là dấu hiệu của thất vọng, nhân loại lại luôn sợ cây Thánh Giá vì họ đã không tìm thấy nơi thánh giá có gì lạ, nhưng với những người có đức tin như chúng ta thì Thánh Giá là niềm vui, niềm tin yêu và hi vọng, nó được biểu hiện qua việc hiệp thông với Đấng đã dùng nó để cứu chuộc loài người là Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta.

Mỗi một việc làm hi sinh là một Thánh Giá đem lại niềm tin cứu độ, mỗi một đau khổ là một Thánh Giá đem lại yêu thương từ sự cứu độ, mỗi một tâm tình thống hối là một Thánh Giá đem lại hi vọng cho nhân loại vào sự cứu độ. Cho nên người Ki-tô hữu chúng ta thật sự là những người hạnh phúc nhất trong tủi nhục, những người lạc quan nhất trong đau khổ, bởi vì chúng ta tin và chia sẻ cùng Thánh Giá với Chúa Kitô khổ nạn và Phục Sinh...

2. Thánh Giá là Phục Sinh.

Thánh Giá Đức Chúa Ki-tô hai ngàn năm trước và Thánh Giá Ki-tô hữu hai ngàn năm sau vẫn chỉ là một Thánh Giá, bởi vì nó đã trở thành biểu tượng phục sinh không những của người Ki-tô hữu mà là của cả nhân loại.

Hôm nay Thứ Sáu Tuần Thánh, cây Thánh Giá sần sùi năm xưa trên đồi Gol-go-tha đã trở nên cây trường sinh và biểu tượng của Phục Sinh, trong mùa chay và nhất là trong ngày hôm nay, người Ki-tô hữu tay ôm Thánh Giá đấm ngực ăn năn với một niềm tin tưởng sâu xa, chính nó là nơi đã treo Đấng cứu độ trần gian –Đức Chúa Ki-tô, thì nay cũng sẽ trở thành cái thang đưa họ lên trời phục sinh vinh quang với Ngài.

Hôm nay, mỗi người chúng ta ngắm đàng Thánh Giá với hết cả tâm tình chia sẻ đau khổ tột cùng của Đức Chúa Ki-tô, chính Ngài đã gánh vác cây thánh giá là tội lỗi của tôi, của anh, của chị và của cả nhân loại trên đôi vai của mình, Ngài đã mệt nhọc vác đi trên quảng đường dốc đá để nơi chịu đóng đinh để nhân loại có đường sống, Ngài đã chịu đóng đinh trên Thánh Gía để cho nhân loại khỏi bị quăng vào lửa thiêu đốt đời đời.

Bạn thân mến,

Suy tôn Thánh Giá Đức Chúa Ki-tô là làm vinh quang Đấng cứu độ nhân loại, bái lạy Thánh Giá Đức Chúa Ki-tô là tung hô Đấng Thiên Chúa làm người, hôn kính Thánh Giá là yêu thương Đấng đã vì yêu mà chết trên Thánh Giá...

Cầu xin Đức Chúa Ki-tô, Đấng đã bị đóng đinh trên Thánh Giá ban ơn sức mạnh cho chúng ta, để mỗi người luôn biết yêu mến vác thánh giá của mình cùng đi lên Núi Sọ với Ngài, đó chính là ý nghĩa sâu xa nhất trong ngày hôm nay vậy.

Xin Đức Mẹ Ma-ri-a luôn đồng hành với chúng ta trên đường khổ nạn.


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

  


65.          CHỐI LEO LẺO (1)

Trước đây có một chủ nhà nuôi một con chim sáo, và đem nó bỏ bên một cái trống lớn, các gia nhân của chủ nhà mỗi khi nghe tiếng trống hiệu của chủ nhân mà nghỉ việc.

Một hôm, đột nhiên nghe tiếng trống đánh tùng tùng loạn xà ngầu, các gia nhân đều thu dọn trở về nhà, chủ nhân giận dữ chất vấn:

-         “Hôm nay ta chưa đánh trống hiệu, tại sao các người đã nghỉ việc ?”

Các gia nhân đều nói:

-         “Bởi vì nghe tiếng trống đánh nên mới trở về ạ !”

Chủ nhân đi ra phía trước kiểm tra thì thấy con chim sáo đang nhảy loạn xạ trên cái trống, bèn lớn tiếng mắng:

-         “Mày là đồ chim chết tiệt mà cũng đến đánh trống à !”

(Tiếu Hải Thiên Kim)

 

Suy tư 65:

        Không ai thích người leo lẻo lắm lời lắm chuyện, nhưng có người thích đem chuyện của người khác nói leo lẻo; không ai thích người ngồi lê đôi mách, nhưng có người thích nghe chuyện của người khác nói leo lẻo với người khác; chim sáo nhảy nhót trên cái trống thì không tội gì cả, nhưng ông chủ lại chối leo lẻo nó mà không nghĩ lại là vì mình đặt nó bên cái trống…

        Ở đời có những người chối leo lẻo cái khuyết điểm nhỏ của người khác, nhưng lại che giấu cái khuyết điểm to lớn của mình, bởi vì khi leo lẻo chê ai điều gì thì chính mình cũng đã từng có khuyết điểm như thế...


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Thứ Tư, 16 tháng 4, 2025

Thứ Năm Tuần Thánh

 


THỨ NĂM TUẦN THÁNH


Bạn thân mến,
Hôm nay Thứ Năm Tuần Thánh, theo truyền thống của Giáo Hội, chiều hôm nay Đức Chúa Giê-su đã làm ba công việc vừa vĩ đại vừa mầu nhiệm, để lưu truyền cho Giáo Hội tiếp tục công trình cứu chuộc nhân loại của Ngài cho đến tận thế, đó là :
1- Ban giới răn mới là luật Yêu thương.
2- Lập bí tích Thánh Thể.
3- Lập bí tích Truyền chức thánh.
Trong khung cảnh của phụng vụ này, tôi chia sẻ với bạn mấy điều sau đây :
1- Ban giới răn mới là luật Yêu thương.
Chút nữa đây tôi sẽ rửa chân cho mười hai vị giáo dân được chọn ở trong giáo xứ để tưởng nhớ và kỷ niệm Đức Chúa Giê-su đã rửa chân cho các Tông Đồ năm xưa trong bữa ăn cuối cùng của Ngài.
Rửa chân là công việc của đầy tớ làm để phục vụ cho chủ nhân, là một hành động bày tỏ sự phục tùng của người tôi tớ, Đức Chúa Giê-su đã dùng phương thức này để dạy cho các tông đồ một bài học mới, bài học yêu thương và phục vụ, Ngài nói: “Anh em có hiểu việc Thầy mới làm cho anh em không ? Anh em gọi Thầy là “Thầy”, là “Chúa”, điều đó phải lắm, vì quả thật, Thầy là Thầy, là Chúa. Vậy nếu Thầy là Chúa, là Thầy, mà còn rữa chân cho anh em, thì anh em cũng phải rữa chân cho nhau...” .
Yêu thương và phục vụ tuy là hai nhưng chỉ là một, hay nói cách khác phục vụ là hoa quả của yêu thương, bởi vì không ai yêu thương mà không phục vụ, nhưng nếu phục vụ mà không yêu thương thì chỉ là giả dối và đáng bị lên án. Đức Chúa Giê-su đã làm gương cho chúng ta khi Ngài cúi xuống rửa chân cho các môn đệ của mình, thì chúng ta cũng nên cúi xuống mà rửa chân cho anh em và cho tha nhân như Đức Chúa Giê-su đã làm, rửa chân cho nhau chính là phục vụ nhau, yêu thương nhau và giúp nhau thăng tiến trong tình yêu của Chúa qua cuộc sống của mình.
Người thời nay lấy làm lạ khi chúng ta yêu thương và phục vụ họ, họ sẽ thắc mắc đâu là động cơ thúc giục chúng ta làm điều ấy, khi mà cả nhân loại đang đắm chìm trong hưởng thụ và sống trong ích kỉ của mình.
2- Lập bí tích Thánh Thể.
Cao điểm của bữa tiệc ly chính là lúc Đức Chúa Giê-su lập bí tích Thánh Thể, là bí tích làm nên Hội Thánh và cũng là nguồn ân sủng hiện diện cách thực tại cho chúng ta được hưởng dùng, đây là một mầu nhiệm mà Giáo Hội qua mọi thời đại đều tuyên xưng: mầu nhiệm tình yêu.
Với khung cảnh đầm ấm trong căn phòng trên gác, với tình cảm chan hoà của tình thầy trò, Đức Chúa Giê-su đã thố lộ tâm tình với các Tông Đồ: “Thầy những khát khao mong mỏi ăn lễ Vượt Qua này với anh em trước khi chịu khổ hình” . Sự mong mỏi ăn lễ Vượt Qua này với các môn đệ đã thành hiện thực và đây là bữa ăn cuối cùng của đời Ngài, vì thế, lễ Vượt Qua này sẽ không còn hiệu lực nữa khi Ngài cầm bánh không men đưa cho các môn đệ và nói: “Anh em cầm lấy mà ăn, đây là mình Thầy”. Rồi Người cầm lấy chén, dâng lời tạ ơn, trao cho môn đệ và nói: “Tất cả anh em hãy uống chén này, vì đây là máu Thầy, máu Giao Ước, đổ ra cho muôn người được tha tội...” , bởi vì từ nay chính Ngài vừa là lễ Vượt Qua vừa là Bánh tinh tuyền không men, nuôi sống nhân loại trên đường lữ thứ trần gian.
Bí tích Thánh Thể nguồn mạch của mọi ân sủng, hàng ngày hàng giờ vẫn diễn ra trong các thánh lễ trên khắp mặt đất nơi các nhà thờ nhà nguyện, đó chính là nguồn ơn vô tận mà Đức Chúa Giê-su đã vì yêu thương mà ban cho chúng ta. Đây là một sáng kiến độc đáo của Thiên Chúa, một chứng tích của tình yêu Thiên Chúa dành cho nhân loại mà các thánh -qua mọi thời đại- đã hưởng dùng, cảm nghiệm và hết lòng ca tụng tình yêu ấy của Thiên Chúa.
Có nhiều người trong chúng ta coi việc rước Mình Thánh Chúa như là đồ trang sức cho đẹp khi tham dự thánh lễ, cho nên họ không chuẩn bị tâm hồn cho xứng đáng, họ không tha thiết việc rước Chúa là bảo đảm cho phần rỗi đời đời của mình, nên đối với họ rước lễ hay không cũng chẳng nhằm nhò gì, đó chính là lí do khiến họ ngày càng xa rời ân sủng của Chúa hơn. Thánh Phao-lô tông đồ đã nghiêm khắc cảnh cáo chúng ta về việc rước lễ khi còn trong tình trạng tội trọng như sau: “Vì thế, bất cứ ai ăn Bánh và uống Chén của Chúa cách bất xứng, thì cũng phạm đến Mình và Máu Chúa..., Thật vậy, ai ăn và uống mà không phân biệt được Thân Thể Chúa, là ăn và uống án phạt mình...” .

Bí tích Thánh Thể làm cho chúng ta trở nên một trong Chúa Ki-tô, trở nên một chính là không của tôi không của anh nhưng là thuộc về Chúa Ki-tô và Hội Thánh của Ngài, do đó mà mỗi người trong chúng ta khi ăn Mình và uống Máu Chúa, thì chúng ta cũng phải trở nên bánh và nước cho anh chị em và tha nhân hưởng dùng, đó chính là yêu thương và phục vụ vậy.
3- Lập bí tích Truyền chức thánh.
Bí tích truyền chức thánh tức là bí tích Thừa tác Linh Mục, đây chính là một hồng ân to lớn của Thiên Chúa ban tặng cho loài người.
Đức Chúa Giê-su khi thiết lập bí tích Thánh Thể thì đồng thời Ngài cũng thiết lập bí tích truyền chức linh mục cho các môn đệ khi nói: “Anh em hãy làm việc này, mà tưởng nhớ đến Thầy” , để các môn đệ của mình, và những người kế tục các ngài trong chức giám mục và linh mục thực hiện mọi ngày cho đến tận thế.
Linh mục là người được thông phần vào sự sáng tạo của Thiên Chúa, chính các ngài đã được Thánh Thần thánh hoá để trở nên công cụ thánh, để làm cho có Đức Chúa Giê-su trên bàn thờ trong thánh lễ, đây cũng chính là mầu nhiệm tình yêu mà Đức Chúa Giê-su đã thực hiện giữa nhân loại: Ngài chọn những con người bất toàn để làm cho họ trở nên hoàn hảo trong bí tích truyền chức thánh -linh mục- để chính các ngài hằng ngày nhân danh Thiên Chúa, nhân danh Hội Thánh, nhân danh cộng đoàn và cá nhân mình, để dâng lời chúc tụng và cảm tạ Thiên Chúa qua Đức Giê-su Ki-tô đang hiện diện trên bàn thờ.
Linh mục chính là người phục vụ và mang tình yêu của Thiên Chúa đến cho mọi người, nhất là những nơi mà các ngài được sai đến với tư cách là mục tử, chính nhờ bí tích Thánh Thể và chức thánh mà các ngài quy tụ chung quanh mình những kẻ tin vào Chúa Ki-tô, và làm cho họ trở nên một đàn chiên duy nhất trong Hội Thánh của Chúa, do đó, linh mục luôn ý thức rằng: mình vừa là thầy vừa là anh em của mọi người, cho nên các ngài không những sống sao cho tốt đẹp, để đàn chiên mà mình đang coi sóc được hưởng nhờ những ơn thánh qua sự thánh hiến của mình, và giáo dân sẽ an tâm vui vẻ sống trong tình yêu Thiên Chúa dưới sự chăm sóc của các ngài.
Bạn thân mến,
Hôm nay cũng là ngày của linh mục, chúng ta nhớ luôn cầu nguyện cho các ngài được dồi dào ơn Chúa, để các ngài trước hết là thánh hoá bản thân mình, sau nữa là thánh hoá các linh hồn trong thiên chức linh mục mà các ngài đã lãnh nhận.
Chúng ta vẫn thấy có những linh mục chưa làm tròn trách nhiệm mà Thiên Chúa và Giáo Hội đã trao cho các ngài, chúng ta cũng thấy có vài linh mục trở nên gương xấu cho giáo hữu, nhưng đồng thời chúng ta cũng nhìn thấy rất nhiều linh mục tận tuỵ yêu mến và chăm sóc đàn chiên của Chúa qua cuộc sống của các ngài.
Thứ Năm Tuần Thánh này sẽ qua đi và chúng ta sẽ không còn nhớ đến những nghi thức đầy ý nghĩa trong thánh lễ này nữa, nhưng bí tích Thánh Thể, bí tích Truyền Chức Thánh và giới luật Yêu Thương của Đức Chúa Giê-su vẫn tồn tại mãi mãi cho đến tận thế, không phải tồn tại trong viện bảo tàng, nhưng tồn tại và sống động trong cuộc sống của Giáo Hội và của mỗi người trong chúng ta, bởi vì các bí tích và giới luật này không phải do con người lập ra nhưng là do chính Đức Chúa Giê-su –Thiên Chúa làm người- lập ra và được bảo chứng bởi cái chết và sự phục sinh của Ngài.
Xin Thiên Chúa chúc lành cho chúng ta.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
-----------
http://www.vietcatholic.net
https://www.facebook.com/jmtaiby
http://www.nhantai.info

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


64.          UỐNG RƯỢU NHẠO QUAN

Trước đây có một huyện quan và huyện thừa[1] rất tham tiền, nhưng quan chủ bộ[2] thì lại thanh liêm.

Một hôm, ba người cùng nhau uống rượu, uống cho đến khi ngất ngư thì huyện quan đưa ra một trò chơi, và quy định mỗi trò chơi phải bao hàm một câu thiên gia thơ, phía dưới phải dùng hai câu tục hóa nói rõ ý thơ.

Quan huyện tự mình nói trước:

-         “Lữ Chước Sinh đem củi và lá đi đốt, một bếp lạnh, một bếp nóng”.

Huyện thừa tiếp lời:

-         “Cây trượng lê đỡ tôi qua cầu đông, trái áp sát tôi, phải cũng áp sát tôi”.

Trò chơi của chủ bộ ý bao hàm ám chỉ châm biếm:

-         “Mai và tuyết tranh xuân chưa dám rơi, nguyên cáo một lượng ba, bị cáo cũng một lượng ba”[3].

(Tiếu Hải Thiên Kim)

 

Suy tư 64:

        Thời nay có những ông quan án nhận tiền hối lộ để thay án tội cho người có tội thành vô tội, và người vô tội thành án chung thân, sự công bằng trước mắt bị thế lực đồng tiền và lòng tham của ông quan án đánh gục, nhưng sự thật vẫn là sự thật, đức công bằng vẫn là công bằng, bởi vì sự thật chính là Thiên Chúa và công bằng cũng chính là Ngài, cho nên Ngài sẽ trả lại cho những ai bị xét xử oan ức ở đời này được phúc lành mai sau.

        Làm quan án là một sứ mệnh thiêng liêng mà Thiên Chúa đã trao cho họ để đem lại sự công bằng cho người áp bức, cho nên có thể nói là rất vinh dự, nhưng đồng thời cũng là án tử cho linh hồn của họ khi họ bẻ cong sự thật và dập nát đức công bằng bởi lòng tham không đáy của mình, chính họ -quan xét xử- sẽ bị xét xử nặng nề trong ngày phán xét bởi Đấng phán xét rất công bằng là Thiên Chúa.

        Hạnh phúc thay cho người làm quan án thay mặt Thiên Chúa để đem sự thật và công bằng đến cho tha nhân...

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 
(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

[1] Người trợ tá cho quan huyện.

[2] Quan coi sổ sách trong huyện.

[3] Nguyên cáo và bị cáo đều yêu cầu nộp một lượng ba đồng bạc trắng.

Thứ Ba, 15 tháng 4, 2025

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


63.          TƯỜNG BẰNG BÙN PHÂN

Có một ông thầy giáo dạy tư, oán hận chủ nhà cung ứng thức ăn đạm bạc, chủ nhà liền giải thích:

-         “Thưa thầy, hôm trước thầy có dạy học trò rằng: “thịt tuy nhiều, nhưng không được ăn nhiều”, cho nên tôi không dám đem thịt cho thầy ăn”.

Thầy giáo nổi giận nói:

-         “Nếu tôi giảng “tường bằng bùn phân” thì ông đem bùn phân đến cho tôi ăn à ?”

(Tiếu Hải Thiên Kim)

 

Suy tư 63:

        Thầy giáo dạy học thì có nhiều ví dụ cụ thể và đôi khi có những ví dụ rất trừu tượng tùy theo tiết học, đó là việc của thầy giáo của sách vở và của tri thức, mà chuyện ăn chuyện uống không được chen vào.

Thời nay, phụ huynh học sinh không bắt bí cung cấp thức ăn đạm bạc cho thầy giáo, nhưng chính thầy cô giáo bắt bí phụ huynh của học sinh cho học sinh những “kiến thức đạm bạc” (tức là chỉ dạy sơ sơ qua loa cho đúng chương trình, còn lại thì bắt học sinh phải đến nhà riêng của mình để học thêm) và buộc phụ huynh phải chi tiền cho hon em đi học thêm mới có thể học được tốt hơn...

        Nhà trường và gia đình là hai nơi đào luyện căn bản tri thức và lòng yêu thương cho các em, nhà trường thì bao gồm cả thầy cô giáo, học sinh, các chương trình học, vui chơi và tất cả những ai làm việc ở nhà trường, đều phải trở thành gương mẫu mô phạm cho học sinh; gia đình bao gồm cha mẹ, con cái và tất cả những gì có liên quan đến việc giáo dục con em trong gia dình, như truyền hình, sách báo và ngay cả cách sống của cha mẹ, có như thế sau này các em mới là những người có ích cho xã hội và cho Giáo Hội.

        Cha mẹ tôn trọng việc dạy học của các thầy cô giáo, thầy cô giáo tận tâm với việc dạy dỗ học sinh mà không cần tìm cách bắt bí các phụ huynh học sinh trong việc dạy ngoài giờ, thì hình ảnh các thầy cô giáo mãi mãi là mẫu gương “trồng người” cho các bậc phụ huynh, cho các học sinh, và như thế việc “tôn sư trọng đạo” lại càng có ý nghĩa hơn nữa.

        Người Ki-tô hữu thì biết việc này hơn bất cứ người nào, cho nên khi làm thầy cô giáo thì những người thầy cô giáo mang danh Ki-tô hữu này luôn đem Lời Chúa đặt vào trong bổn phận dạy học của họ...


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Thứ Hai, 14 tháng 4, 2025

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


62.          ĐÃ KHỐN LẠI KHÓ

Có một bà vợ của phú ông ngày nào cũng đều có la mắng nhau chí chóe, mà cái mặt thì lại quá xấu xí, cho nên ông chồng mỗi ngày đều thở dài nói:

-         “Người khác góa vợ, nhưng tôi thì không thể góa vợ”.

        Bà vợ không hiểu bèn về hỏi cha mẹ, phụ thân nói:

-         “Đó là nó chê mày mặt mày xấu xí, muốn mày mau chết cho nên mới nói “góa vợ”.

        Con gái bèn hỏi:

-         “Vậy thì làm sao để đối phó ?”

Phụ thân trả lời:

-         “Nếu hắn ta nói lần nữa, thì mày nên nói: người khác quả phụ, nhưng tôi thì không thể quả phụ”.

Cách mấy ngày sau, ông chồng lại nói:

-         “Người khác góa vợ, nhưng tôi thì không thể góa vợ”.

 Bà vợ muốn đả kích lại, nhưng đột nhiên quên mất câu nói của phụ thân, nên vội vàng nói:

-         “Người khác sinh mụn nhọt, còn tôi thì không thể”.

Ông chồng cười nói:

-         “Nếu bà mà sinh mụn nhọt, chẳng lẽ không phải là đã khốn lại khó sao ?”

 

(Tiếu Hải Thiên Kim)

 

Suy tư 62:

        Người đẹp thì khi khóc cũng đẹp, khi giận cũng đẹp và khi cười thì càng đẹp hơn; người xấu thì cười cũng xấu, khóc cũng xấu và giận thì càng xấu hơn; đẹp hay xấu đều do trời cho, mà trời cho thì luôn là công bằng như nhau.

        Người tuy đẹp nhưng ngôn hành không đẹp thì coi như xấu, những người này thường bị người chê, người đẹp mà lòng dạ ác hiểm xấu xa thì coi như xấu, những người này thường bị người tránh xa, dù trong lòng họ rất tiếc cho một người có nhan sắc mà lòng dạ quá xấu.

        Người xấu mà lòng dạ đẹp thì người ta nói đó là người có duyên ngầm đáng yêu; người xấu nhưng ngôn hành dễ thương, biết giúp đỡ mọi người thì là đẹp hơn cả hoa hậu thế giới vì ai cũng mến họ, lòng mến này phát xuất từ tâm hồn mà ra chứ không từ con mắt xác thịt mà nhìn...

        “Đã khốn lại khó” tức là đã xấu, đã d tợn, bây giờ lại còn mọc thêm mụn nhọt trên mặt nữa thì xấu chết đi được, ai mà dám tới gần !

        Cho nên người Ki-tô hữu thường lấy cái tâm bình an, hiền hòa, yêu thương để làm cho cái xấu nơi mình trở thành cái đẹp theo ý của Thiên Chúa, tức là hành xử đẹp, nói năng đẹp, cử chỉ đẹp tràn đầy tinh thần Phúc Âm c ủa Đức Chúa Giê-su.


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Chủ Nhật, 13 tháng 4, 2025

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


61.          MỤ TÚ BÀ BỊP BỢM

Có một thương nhân ngoài tỉnh, trọ trong một kỹ viện, nhìn quần trăng trên bầu trời thì nói với kỹ nữ:

-         “Ngày mai có gió”.

Chẳng may mụ tú bà nghe được, trong lòng nảy ra tà ý, vội vàng chạy đến ch của phú thương và nắm vạt áo của ông ta quát lên:

-         “Quan phủ ở đây đang truy nã người viết sách yêu quái và nói chuyện yêu quái.”

Nói xong thì đẩy ông ta ra ngoài phố, phú thương hai ba lần cầu khẩn, ngầm xuất ra năm mươi lạng bạc mới khỏi bị hại.

Ngày thứ hai, mụ tú bà lại thấy quần trăng trên trời, bèn hỏi người thương gia:

-         “Anh rể, anh rể, anh coi ngày mai có gió hay có mưa ?”
        Thương nhân trả lời:

-         “Không phải gió, không phải mưa, mà là một thòng lọng lớn dọa người để bịp tiền”.

(Tiếu Hải Thiên Kim)

 

Suy tư 61:

        Lầu xanh, kỹ nữ và tú bà (ba trong một) trở thành cái thòng lọng vừa dọa khách làng chơi vừa bịp tiền của họ, ai cũng biết điều ấy, nhưng vẫn có người bị dọa đến tính mạng và bị bịp mất tiền mất bạc mất danh dự, bởi vì...ham vui.

        Thời nay có những lầu xanh trá hình bằng khách sạn, karaoke, trá hình bằng tiệm hớt tóc mát-xa, trá hình bằng quán cà phê thơ mộng; thời nay có những kỹ nữ trá hình là học sinh đại học, trá hình bằng nhân viên phục vụ nhà hàng, trá hình bằng người mẫu; thời nay có những mú tú bà trá hình là chủ tiệm hớt tóc, là ca sĩ điều khiển kỹ nữ bằng điện thoại di động.v.v...họ trở thành cái thòng lọng thắt chặt những ai có đời sống tâm linh không rõ ràng ươn ươn dở dở, nó cũng trở thành cái ngục tù nhốt tuổi thanh xuân của thanh niên...

        Người Ki-tô hữu có nhà thờ, có thánh lễ và có các sinh hoạt tôn giáo để chống lại với “cái thòng lọng” chết người ấy, bởi vì khi người Ki-tô hữu không muốn đến nhà thờ thì những lầu xanh trá hình ấy sẽ là chốn dừng chân của họ, và chính nơi đây những kỹ nữ sẽ là người dẫn đường cho họ đi xuống nơi mà họ không muốn, đó là hỏa ngục.

        Ai có đức tin thì biết điều này...


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Thứ Bảy, 12 tháng 4, 2025

Chúa nhật Lễ Lá (C)

 


CHÚA NHẬT LỄ LÁ


Tin mừng : Lc 22, 14- 23,56
“Cuộc thương khó của Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta.”

Bạn thân mến,
Hôm nay chúa nhật Lễ Lá, là ngày khởi đầu cuộc thương khó của Đức Chúa Giê-su Ki-tô, Đấng cứu chuộc chúng ta. Trong bài Tin Mừng hôm nay chúng ta sẽ nghe tường thuật về sự thương khó khổ nạn của Ngài để mỗi người trong chúng ta cùng nhau cảm nhận, thông phần đau khổ và an ủi Ngài –đặc biệt là trong Tuần Thánh này.
1. Cảm nhận tình thương của Chúa đối với mình.
Thiên Chúa đã yêu thương bạn và tôi, đến nỗi đã ban Con Một của mình là Đức Giê-su Ki-tô chịu chết thay cho bạn, cho tôi và cho toàn thể nhân loại, Ngài đã bị đánh đòn, chịu khổ hình nhục nhã và chịu đóng đinh đến chết trên thập giá vì tội của chúng ta, mà đáng lý ra, tất cả những nhục hình ấy bạn và tôi và nhân loại phải chịu vì tội lỗi của mình, thế nhưng Ngài đã chịu vì yêu thương tất cả nhân loại, trong đó có bạn và tôi.
2. Thông phần đau khổ.
Không một người yêu nào dửng dưng trước đau khổ của người mình yêu. Thông phần đau khổ với Đức Chúa Giê-su không phải là xin kẻ thù đánh đập mình thay cho Ngài, cũng không phải cầu mong người khác đối xử bất công với mình thay cho Ngài, nhưng là chia sẻ những sự bất công với những người bị áp bức, có khi những bất công ấy là do sự tham lam của mình, cũng như của một số người có tiền có quyền đang chất chồng trên vai của tha nhân và cũng là của Đức Chúa Giê-su.
Thông phần đau khổ với Đức Chúa Giê-su là đón nhận những lằn roi đánh nơi Đức Chúa Giê-su làm của mình, là chấp nhận đem những khổ đau mà Đức Chúa Giê-su phải chịu làm của mình, có như thế chúng ta mới cùng với Ngài đi hết đoạn đường khổ giá.
3. An ủi Đức Chúa Giê-su.
Không một ai an ủi, không một ai xót thương Đấng đã cứu chữa và ban ơn cho mình, niềm an ủi lớn nhất của Đức Chúa Giê-su là tình yêu của Chúa Cha, là nhìn thấy được người mẹ thân yêu đang khập khểnh chen lấn trong đám đông để nhìn cho được con của mình...
An ủi Đức Chúa Giê-su trong giây phút kinh khủng và xem ra như tuyệt vọng này, giây phút mà hình như tội lỗi và sự dữ như đang thắng thế trước sự vô tội của Đấng chết thay cho kẻ tội lỗi...
An ủi Đức Chúa Giê-su nơi những người bất hạnh cần an ủi, và đồng hành với Ngài trên những đoạn đường đau khổ chông gai của cuộc sống mình.
Bạn thân mến,
Quan tổng trấn Phi-la-tô muốn tha Đức Chúa Giê-su, nhưng các thượng tế và biệt phái vung tay dữ tợn la hét xách động dân chúng đòi đóng đinh Ngài vào thập giá. Đã nhiều lần bạn và tôi muốn sống đẹp lòng Chúa, nhưng tội lỗi, sự dữ và những đam mê bất chính của mình đã thúc giục chúng ta đóng đinh Chúa vào thập giá thêm lần nữa...
Tuần Thánh, Giáo Hội mời gọi con cái mình trên khắp thế giới tham dự vào cuộc khổ nạn của Đấng vô tội-Đức Chúa Giê-su- tham dự với hết cả tâm tình mến yêu như Đức Mẹ Maria: cảm thông, chia sẻ và an ủi Đức Chúa Giê-su nơi những người đau khổ và bất hạnh.
Xin Thiên Chúa chúc lành cho chúng ta.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
--------
http://www.vietcatholic.net
https://www.facebook.com/jmtaiby
http://www.nhantai.info

Thứ Sáu, 11 tháng 4, 2025

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


60.          KỸ NỮ CẦN TIỀN.

Có một khách làng chơi kết thân rất lâu với một kỹ nữ, tiền bạc đều tiêu sạch, lúc từ biệt, ông ta yêu cầu đốt một vết thẹo trên thân thể của kỹ nữ để làm ký hiệu.

Kỹ nữ nói:

-         “Phải đốt vết thẹo cho vuông vức”.

Khách làng chơi nói:

-         “Đốt như thế nào mới được vuông vức ?”

Kỹ nữ trả lời:

-         “Rất dễ, dùng một đồng tiền bỏ trên da, sau đó lấy nhang đốt ngay cái lỗ vuông của đồng tiền[1], không phải là thành vuông vức sao ?”

Khách làng chơi nói:

-         “Tôi không có tiền”.

Kỹ nữ trả lời:

-         “Không có tiền thì không đốt được”.

(Tiếu Hải Thiên Kim)

 

Suy tư 60:

        “Tứ đổ tường” là rượu, gái, hút xái và cờ bạc, bốn cái “đổ tường” này chỉ cần dính vào một cái thì coi như đời đi đong, không cứu vãn được nếu không có quyết tâm và ơn của Thiên Chúa giúp. Trong bốn cái “tứ đổ tường” này, cái nào cũng nguy hiểm như nhau, nhưng nguy hiểm đáng sợ nhất chính là rượu (tửu) và gái (sắc), đáng sợ vì nó có khả năng đánh gục cả những người “nội công tu đức” thâm hậu là những người đã dâng mình làm tôi tớ Thiên Chúa.

        Khách làng chơi từ một người giàu có trở thành người mất tất cả, đến ni một đồng xu lỗ vuông cũng không có, để rồi bị chính kỹ nữ nhạo báng và coi thường.

        Người dâng mình làm tôi tớ giàu có vô cùng về ân sủng của Thiên Chúa, nhưng khi dính vào tình và rượu thì mất tất cả: mất ơn nghĩa với Thiên Chúa, mất sự kính trọng của giáo dân, mất danh dự cá nhân và có khi mất ngay chính mình, nghĩa là họ buông xuôi cho số phận và lương tâm không được bằng an.

Không ai nể trọng một linh mục hay một tu sĩ uống rượu như hủ chìm, cũng như không ai kính trọng một linh mục hoặc tu sĩ sống lén lút như vợ chồng với đàn bà con gái, bởi vì như thế là bôi đen bộ mặt thiên thần nơi họ và là gương mù gương xấu cho giáo dân...

        “Tứ đổ tường” là hàng rào bê tông cốt sắt làm cho con người ta không đến gần được chân, thiện, mỹ là Thiên Chúa, nó cũng làm cho người Ki-tô hữu trở thành những tay sai đắc lực cho ma quỷ.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 
(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

[1] Ngày xưa đồng tiền có lỗ vuông ở giữa.