Thứ Bảy, 22 tháng 8, 2015

Chúa nhật 21 thường niên


CHÚA NHẬT 21 THƯỜNG NIÊN

Tin Mừng : Ga 6, 54a.60-69
“Bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai ? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời”.

Anh chị em thân mến,
Sau khi có một số môn đệ bỏ Chúa mà đi, vì họ nghe không “lọt tai” lời nói của Ngài: ”Ai ăn thịt và uống máu tôi thì sẽ được sống muôn đời”, nhưng không phải tất cả các môn đệ đều bỏ Ngài mà đi, bởi vì vẫn còn nhóm Mười Hai, các Ngài vẫn trung kiên theo Chúa dù các ngài cũng đã nghe được lời nói “khó nghe” ấy của Đức Chúa Giê-su.

“Bỏ” và “theo” là một sự lựa chọn của con người, của chúng ta.
Trong cuộc sống đã có biết bao lần chúng ta chọn lựa “bỏ” và giữ lại, cái chúng ta bỏ là cái mà mắt chúng ta cho là xấu xí nhìn không đẹp, tay chúng ta không dám sờ, miệng chúng ta không dám nếm, tóm lại là tại vì nó xấu, nó không đẹp; cũng vậy, cái mà chúng ta giữ lại, chúng ta theo đuổi là cái mà mắt chúng ta thấy đẹp, tay chúng ta sờ được, miệng chúng ta nếm và ăn được, đó là những cái tốt đẹp vật chất trong cuộc sống hằng ngày.

Cũng có lần trong cuộc sống chúng ta đã thưa với Chúa như thánh Phê-rô: “Lạy Chúa, bỏ Chúa thì con biết theo ai ?” nhưng rồi cũng đã nhiều lần chúng ta đã bỏ Chúa để đi theo những đam mê của thế gian và ma quỷ, chúng ta tuyên xưng Chúa là Đấng Hằng Sống ở trong nhà thờ, nhưng bên ngoài nhà thờ thì chúng ta đã từ bỏ Chúa qua cách ăn nết ở không đúng với tinh thần Phúc Âm của mình; cũng đã có nhiều lúc chúng ta nói với Chúa: “Lạy Chúa, Chúa mới là Đấng có lời ban sự sống đời đời cho con”, nhưng chúng ta vẫn thích lời nói ngon ngọt của thế gian hơn Lời Chúa, chúng ta vẫn thích nghe và cố thuộc nằm lòng những câu nói đưa đến sự chết của thế gian, hơn là nghe và thực hành Lời Chúa là lời đem lại sự sống cho chúng ta.

Anh chị em thân mến,
Mỗi ngày có hai mươi bốn tiếng đồng hồ, nhưng có mấy giờ, mấy phút chúng ta ngồi đọc, ngồi nghe, hoặc ngồi suy gẫm lời của Chúa là lời đem lại sự sống đời đời cho chúng ta ?

Chúng ta có giờ ngủ, giờ học hành, giờ làm việc, giờ giải trí nhưng không có giờ cầu nguyện, mà nếu có thì chỉ vài phút, nhưng giờ cầu nguyện vài phút ấy  vẫn cứ bị chúng ta xén bớt mỗi ngày, và thậm chí có khi chúng ta không thèm nhớ đến giờ cầu nguyện, giờ tham dự thánh lễ của mình nữa, bởi vì tâm hồn của chúng ta đã chọn lựa những điều mà thế gian cho là vinh quang, là phú quý và danh dự. Chúng ta lo âu buồn bả khi địa vị của mình đang lung lay, chúng ta chán nản cuộc đời vì bạn bè, người thân phản thùng phản phé, chúng ta hận đời đen bạc là vì chúng ta quá tin tưởng vào tình yêu của con người. Tất cả những thứ ấy đều chúng minh cho chúng ta thấy là: chúng ta chưa trọn vẹn theo Chúa, chưa thành tâm tìm kiếm và nương cậy vào Ngài.

Chỉ có Chúa mới là Đấng có lời ban sự sống đời đời, đó là một xác tín chắc chắn của thánh Phê-rô tông đồ; chỉ có Chúa mới là nơi chúng ta cậy trông và nương tựa, ngoài Chúa ra chúng ta sẽ không tìm được ai khác có thể làm cho chúng ta được sống đời đời, đó là chân lý, là hi vọng và là niềm vui của chúng ta, là những người Ki-tô hữu đang sống ở trần gian này.


Xin Thiên Chúa luôn chúc lành cho chúng ta.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

Chủ Nhật, 16 tháng 8, 2015

Chúa nhật 20 thường niên


CHÚA NHẬT 20 THƯỜNG NIÊN

Tin Mừng : Ga 6, 51-58
“Thịt tôi thật là của ăn, và máu tôi thật là của uống”.

Anh chị em thân mến,
Tiếp tục Tin Mừng tuần trước, hôm nay Đức Chúa Giê-su nhấn mạnh đến tính cách bất tử của bánh trường sinh: Mình và Máu Thánh của Ngài chính là lương thực thần thiêng cho những kẻ tin vào Ngài để họ được sống đời đời.

1.   Mình Máu Thánh Đức Chúa Giê-su là lương thực hằng sống.
Bánh hằng sống bởi trời xuống chính là Đức Chúa Ki-tô, đây là điều mà không một người công giáo nào lại không biết, nhưng người ta viện lý do này hay lý do khác mà chối bỏ tính thực tại thần thiêng nơi bánh sự sống này, bởi vì con người tự đem cái thông minh của mình đặt trên sự thông hiểu của Thiên Chúa, và vì con người đem cái kiêu ngạo cố hữu của mình để so sánh với mầu nhiệm tình yêu khiêm nhường sâu thẳm của Thiên Chúa, nên con người không thể nào hiểu thấu được bánh hằng sống ấy chính là Mình và Máu thật của Đức Chúa Giê-su Ki-tô.

Con người thời nay cũng giống như những người Do Thái vào thời của Đức Chúa Giê-su, họ cũng đã ngạc nhiên đến sững sờ rồi từ bỏ Đức Chúa Giê-su khi Ngài tuyên bố một thông điệp của tình yêu, một phương thuốc nhiệm mầu để chữa lành mọi tật bệnh tâm hồn : “Thật, tôi bảo thật các ông : nếu các ông không ăn thịt và uống máu Con Người, các ông không có sự sống nơi mình...”, con người thời nay không nhận ra được Đức Chúa Ki-tô là Đấng cứu chuộc, thì lại càng không thể chấp nhận việc ăn thịt một con người mà được sống đời đời. Nhưng chúng ta là những người có đức tin, những người đã được diễm phúc ăn và uống Thịt Máu của Đức Chúa Giê-su trong thánh lễ tạ ơn, chúng ta càng cảm nghiệm ra được rằng: đây là một hồng ân cao quý mà Thiên Chúa đã ban cho chúng ta hơn những người khác, hồng ân bởi vì đây chính là Bánh Thiên Thần mà lại đem tặng cho những con người tội lỗi và bất xứng là chúng ta ăn.

2.   Làm theo ý Chúa cũng là lương thực hằng sống.
Lương thực hằng sống cũng chính là làm theo ý của Cha trên trời, con cái biết nghe lời cha mẹ là con cái ngoan, biết nghe lời cha mẹ thì tránh được nhiều điều không tốt sẽ xảy đến cho đứa trẻ. Làm theo ý của Cha trên trời cũng chính là nghe và làm theo lời dạy của Đức Chúa Giê-su, đó là thực hành đức ái ngay trong cuộc sống của chúng ta. Bánh hằng sống được trao ban cũng bởi vì yêu thương, lời được trao tặng cũng là vì yêu thương mà có, đây cũng chính là tâm điểm của người Ki-tô hữu chúng ta.

Ai ăn và uống máu thịt Đức Chúa Giê-su nhưng không thực hành lời của Ngài, thì cũng giống như người vô ơn bội nghĩa, chỉ biết ăn mà không biết làm và cám ơn; ai thực hành Lời Chúa mà không thiết tha gì đến hoặc coi thường việc rước lễ thì chẳng khác chi xây nhà cao tầng đẹp đẽ trên bờ đê Thanh Đa – Bình Quới, không biết lúc nào bị lún ngập chìm sâu trong lòng nước xoáy đời đời...

Anh chị em thân mến,
Chúng ta sống ở đời này, dù là đời tạm, nhưng không phải vì thế mà chúng ta phớt lờ những sự việc xảy ra chung quanh chúng ta, những sự việc ấy chính là người anh em bên cạnh chúng ta đang đói ăn phần xác và bệnh hoạn phần hồn, chúng ta không thể an vui tự tại ngồi rung đùi hưởng thụ sự no ấm phần xác cũng như phần hồn, nhưng như Đức Chúa Giê-su đã làm là đem thân xác của mình để nuôi sống chúng ta, thì chúng ta cũng đem hết sức lực, tri óc của mình ra để kiến tạo một xã hội vui tươi lành mạnh, đem lại niềm an ủi cho mọi người bằng chính cuộc sống dấn thân phục vụ của mình.


Xin Chúa chúc lành cho chúng ta.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

Lễ Đức Mẹ Ma-ri-a Hồn Xác Lên Trời


ĐỨC MẸ HỒN XÁC LÊN TRỜI
(15/8 lễ trọng)

Tin mừng : Lc 1, 39-56
“Đấng toàn năng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả. Người nâng cao mọi kẻ khiêm nhường”.

Anh chị em thân mến,
Hôm nay là lễ Đức Mẹ Ma-ri-a Hồn Xác lên trời, là một dịp lớn lao để mỗi người trong chúng ta suy niệm đến những hồng ân mà Thiên Chúa đã ban cho Đức Mẹ Ma-ri-a, Mẹ là người giáo hữu ưu việt của Giáo Hội và là người được chọn để trở thành Đấng cầu bàu cho nhân loại.

  1. Người giáo hữu ưu việt.
Đức Mẹ Ma-ri-a là một giáo hữu ưu việt, ưu việt bởi vì chính Mẹ đã khiêm tốn trước một sự việc trọng đại xảy đến cho mình và cho nhân loại, đó là chấp nhận lời mời gọi của Thiên Chúa qua việc mang thai Đấng cứu thế -Đức Chúa Giê-su- để trở thành Đấng đồng công cứu chuộc loài người với Đức Chúa Giê-su; ưu việt là bởi vì Mẹ đã biết nghe và suy niệm trong lòng lời của Thiên Chúa giữa bao biến cố xảy ra cho Đức Chúa Giê-su và cho chính bản thân mình.

Chính hai việc ấy: khiêm tốn và thực hành lời của Chúa đã làm cho Mẹ được vinh quang trên nước thiên đàng cũng như ở trên trần gian này, bởi vì Mẹ không coi việc cưu mang Đấng cứu thế là một vinh quang cho mình, nhưng sự khiêm tốn mới làm rạng danh Thiên Chúa nơi con người của Mẹ; Mẹ đã không coi việc báo tin vui Đấng muôn dân trông đợi đã giáng trần trong cung lòng Mẹ là một việc phải làm, nhưng nghe và suy niệm lời của Thiên Chúa đã thực hiện nơi Mẹ mới là điều đáng làm hơn. Đó chính là hai nét nhân đức căn bản mà mỗi một người Ki-tô hữu phải có để được trở thành người giáo hữu biết noi gương và tiếp nối cuộc sống của Mẹ ở trần gian này.

  1. Đấng cầu bàu
Được Thiên Chúa chúc lành ngay khi còn ở trần gian trong bụng mẹ, Đức Mẹ Ma-ri-a cũng đã được Thiên Chúa cất nhắc lên tận trời cao để làm nữ vương trên trời dưới đất, với địa vị ấy và với uy quyền ấy, Mẹ đã trở thành Đấng cầu bàu cho Giáo Hội và cho những ai chạy đến cùng Mẹ.

Không ai có thần thế trước mặt Thiên Chúa như Đức Mẹ Ma-ri-a, bởi vì ngay khi còn ở trần gian này Mẹ đã hoàn toàn vâng phục thánh ý Thiên Chúa, vì thế khi Mẹ được cất nhắc lên trời cả hồn lẫn xác, thì chính đó là một cách tôn vinh của Thiên Chúa dành cho những ai khi còn sống ở trần gian này đã yêu mến và thực hành lời của Chúa…

Là Mẹ Thiên Chúa, là Mẹ của Hội Thánh và là Mẹ của nhân loại, nên việc Thiên Chúa đem Mẹ lên trời cả hồn lẫn xác là chính đáng và rất xứng đáng, và càng chính đáng và xứng đáng hơn nữa khi Thiên Chúa đặt Mẹ làm đấng cầu bàu cho nhân loại. Chúng ta phải biết lợi dụng hồng ân cao quý này nơi Đức Mẹ Ma-ri-a, để xin Mẹ luôn gìn giữ và che chở chúng ta khỏi mọi mưu mô của ác thần (Kh 12, 3-4).

Anh chị em thân mến,
Mừng kính lễ Đức Mẹ hồn xác lên trời, mỗi người trong chúng ta không những chỉ cao rao tình yêu của Thiên Chúa dành cho nhân loại nơi con người của Mẹ, nhưng chúng ta cũng cần phải học hỏi các nhân đức của Mẹ ngay trong cuộc sống của chính chúng ta, như Mẹ đã yêu mến và thực hành lời của Thiên Chúa vậy.

Mừng lễ Đức Mẹ hồn xác lên trời là chúng ta xác tín lại niềm tin của chúng ta vào Đức Chúa Giê-su: Tôi tin xác loài người ngày sau sống lại.

Chúng ta giữ đạo, chúng ta sống lành thánh, chúng ta sống bác ái yêu thương là để đạt được mục đích tối hậu của mình là lên trời hưởng nhan thánh Chúa và Mẹ. Do đó sẽ trở thành huyền thoại khi chúng ta chỉ đứng chiêm ngưỡng những đặc ân mà Thiên Chúa đã ban cho Đức Mẹ mà thôi, chứ không suy niệm cuộc đời tận hiến của Mẹ, và những đức hạnh trỗi vượt mà Mẹ đã thực hành với tất cả lòng khiêm nhường và mến yêu.

Xin Đức Mẹ Ma-ri-a luôn cầu bàu cho chúng ta khi còn ở đời này biết yêu mến những sự trên trời, để sống như đang sống với Mẹ trên thiên đàng vậy.


Xin Thiên Chúa chúc lành cho chúng ta.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.