CHÚA NHẬT 32 THƯỜNG NIÊN
Tin mừng : Mc 12, 38-44
“Bà góa nghèo đã bỏ
vào thừng nhiều hơn ai hết.”
Các bạn thân mến,
Trong bài Tin Mừng
hôm nay có hai bối cảnh rất nổi bật để cho chúng ta so sánh, hai bối cảnh này
không phải tự nhiên mà chúng ta khám phá ra, nhưng là do Đức Đức Chúa Giê-su –Đấng
luôn yêu thích sự khiêm tốn- chỉ ra cho chúng ta thấy, hai bối cảnh đó là: sự
khoe khoang, kiêu ngạo xúng xính trong bộ áo sang trọng của các kinh sư, và sự
nghèo khó nhưng quảng đại của người đàn bà goá.
Đức Chúa Giê-su
rất không thích sự kiêu ngạo cho nên Ngài rất nhạy cảm nhận ra sự đối chọi giữa
kiêu ngạo và khiêm tốn, giữa khoe khoang và kín đáo của các kinh sư và những
người dân nghèo khó nhưng rất hảo tâm.
Qua mọi thời đại,
cái kiêu ngạo luôn luôn bị người ta kết án, bởi chính kiêu ngạo thường làm hỏng
kế hoạch của Thiên Chúa nơi con người và giữa con người với nhau. Kiêu ngạo
khoe khoang xúng xính trong bộ áo thụng sang trọng của các kinh sư đã làm cho họ
cách xa quần chúng, và lời giảng dạy của họ như gió thổi mây bay qua tâm hồn của
người nghe, mà đa số là những người nghèo khó bần cùng trong xã hội. Họ giảng dạy
như cái phèng la rỗng tuếch vang to, nhưng lại làm điếc tai người nghe vì những
xa hoa và thói khoe khoang của họ, cho nên, Đức Chúa Giê-su đã dặn dò các môn đệ
của mình : “Anh em phải coi chừng những ông kinh sư ưa dạo quanh, xúng xính
trong bộ áo thụng...”, và cũng ngụ ý nghiêm khắc cảnh cáo chúng ta: đừng có trở
nên những người kiêu ngạo khoe khoang với những gì mình đang có với tha nhân.
Đức Chúa Giê-su
rất yêu mến những người khiêm tốn cho nên Ngài đã nhận ra ngay tấm lòng hảo tâm
của người đàn bà nghèo khó goá bụa, bởi vì bà đã đem hết gia tài của mình có bỏ
vào hòm dâng cúng, hoặc chúng ta có thể nói, bà đã đem cả mạng sống của mình để
làm công việc bác ái mà không khoe khoang.
Đức Chúa Giê-su
không những đã cảm nghiệm được sự khiêm tốn chính là nền tảng để đón nhận mọi
nguồn mạch ân sủng, nhưng Ngài còn sống triệt để sự khiêm tốn khi trở thành một
con người nghèo khó hơn cả chúng ta, do đó, Ngài đã nói với các môn đệ : “Bà
goá nghèo này đã bỏ vào thùng nhiều hơn hết...”, giá trị của sự khiêm tốn là ở
đó: dâng hết những gì mình có mà không khoe khoang, không đánh trống rung
chuông báo cho mọi người biết công việc bác ái mình đã làm. Hạt lúa gieo xuống
đất âm thầm đâm chồi nảy lộc không khoe khoang, không xúng xính, nhưng đã nuôi
sống con người bằng những hạt lúa no tròn, đó là thành quả của sự huỷ mình ra
không.
Các bạn thân mến,
Có nhiều giáo dân
không thèm đi lễ nhà thờ của họ đạo, bởi vì họ không chịu được sự phách lối của
mấy ông bà trong ban hành giáo; có một vài giáo dân bỏ tiền bỏ của ra cho hội từ
thiện này, hội từ thiện nọ để được báo chí khen ngợi, nhưng chưa bao giờ mua một
bó hoa tặng Đức Mẹ nghèo khó trong nhà thờ của mình...
Người đàn bà goá
nghèo chỉ bỏ vào thùng hai đồng tiền kẽm, nhưng Đức Chúa Giê-su đã khen bà là
người dâng cúng nhiều nhất, vì gia tài của bà chỉ có chừng ấy, nhưng cái thâm
thuý nhất nơi hành động của người đàn bà goá nghèo chính là bà biết phó thác cuộc
sống hôm nay và ngày mai của mình cho Thiên Chúa duy nhất của bà.
Thiên Chúa cũng
sẽ khen ngợi chúng ta như thế, khi chúng ta biết vì tha nhân mà phó thác cuộc sống
của mình trong tay Ngài.
Xin Thiên Chúa
chúc lành cho chúng ta.