Thứ Bảy, 22 tháng 4, 2017

Chúa nhật 2 phục sinh


CHÚA NHẬT 2 PHỤC SINH

Tin mừng : Ga 20, 19-31.
“Tám ngày sau, Đức Giê-su đến”.

Bạn thân mến,
Đức Chúa Giê-su đã sống lại, đó là một tin vui cho mọi người, nhưng niềm vui sẽ được nhân lên nhiều nếu chúng ta đón nhận niềm vui ấy với tất cả sự bình an trong tâm hồn.

 Một hôm chuột túi hỏi Đấng tạo dựng:
-      “Xét cho cùng thì thiên đàng ở đâu?”
-      “Ở đây”.
-      “Ở đâu?”- Chuột túi nhìn chung quanh bốn phía, không hiểu hỏi: “Sao con không thấy?”
Đấng tạo dựng dịu dàng trả lời:
-    “Bé con, nếu như trong lòng con có thiên đàng, thì không có chỗ nào là không phải thiên đàng. Nếu như trong lòng con không có thiên đàng, thì dù cho con có ở trong thiên đàng thật, thì con nhìn cũng không thấy thiên đàng !”[1]

Thiên đàng chính là sự bình an thật, ở trong thiên đàng nhưng nhìn không thấy thiên đàng vì không có sự bình an thật trong tâm hồn, những người này họ có đầy đủ mọi thứ như tiền, danh vọng, chức vụ, nhưng tâm hồn lúc nào cũng thấp thỏm lo âu vì không có bình an trong tâm hồn, ở đâu có bình an thật thì ở đó chính là thiên đàng.

Có những người đón nhận niềm vui trong lo âu, đó là những cha mẹ nghèo lo âu khi nghe tin con mình thi đỗ đại học; có những người đón nhận niềm vui trong u sầu, đó là những người di dân đang ở thành phố vui mừng khi nghe chính sách nhập cư, nhưng u sầu vì điều kiện xem ra khó hơn trước; có những người đón nhận niềm vui trong sợ hãi, đó là những người được đề bạt lên chức vụ cao hơn vượt quá khả năng của mình; có những người đón nhận niềm vui trong thù hận, đó là những người khi nghe tin ông tham nhũng này bị hầu tòa, ông “trời con” kia bị ngồi tù vì hà hiếp dân lành.

Niềm vui và bình an của thế gian thì không trọn vẹn, niềm vui và bình an của người đời ban cho chỉ là tạm bợ theo cái vui cái thích của cơ chế ban cho, cũng như theo cái tính khí thất thường của con người, cho nên không một ai có được niềm vui và bình an lâu dài của người đời ban tặng.

Đức Chúa Giê-su đã sống lại, và việc đầu tiên Ngài ban cho các môn đệ chính là sự bình an -bình an của Nước Trời- sự bình an này như phương thuốc đắng (khổ nạn) khi uống, nhưng sẽ ngọt ngào sau khi uống xong (phục sinh) và sẽ được sự sống đời đời trong Nước Chúa.

Bạn thân mến,
Đức Chúa Giê-su đã đem bình an của Ngài trao ban cho các môn đệ, để các ngài cũng đem bình an ấy trao lại cho những người nghe lời các ngài rao giảng và tin vào Đấng Phục Sinh. Chúng ta cũng sẽ đem bình an của Đức Chúa Giê-su Phục Sinh trao cho những người chung quanh bằng thái độ khiêm tốn, lời nói hòa nhã và cuộc sống vui tươi.

Xin Thiên Chúa chúc lành cho chúng ta.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 


[1] Trích trong “Chuyện ngụ ngôn cho thời hiện nay”, bản dịch và viết suy tư của Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.