65.
ÉP THAI
GIEO VẦN
Vợ của Tạ binh mã bị bức tường đổ đè
chết,
-
“Vợ tôi
trong mình đang mang thai, hôm bị tường đổ đè không toàn thây, như vậy thì biết
làm sao ?”
-
“Cái này dù
không thành thây (thơ) [1],
thì chỉ ép thai (gieo vận)[2]
mà thôi”.
Tạ binh mã cười khổ mắng:
-
“Tôi đã
quá thống khổ, ông lại nói giỡn sao !”
(Cổ
kim tiếu sử)
Suy tư 65 :
Một lời
nói giỡn khi tinh thần phấn chấn thì có thể làm cho người khác vui vẻ và chấp nhận,
nhưng một lời nói đùa khi gia đình người khác đang tang gia bối rối thì quả là
lạc điệu và…trơ trẽn, nếu không nói là vô duyên.
“Không
thành thai” mà đọc là không thành thơ, “ép thai” mà đọc thành gieo vần, thì
đúng là đùa giỡn không đúng chỗ và có ác ý trơ trẽn nhất vậy.
Người Ki-tô
hữu rất thấm nhuần lời của thánh Phaolô: khóc
với người khóc, vui với người vui, cho nên họ không thể nói lời đùa giỡn với
người có chuyện buồn, và cũng không nói chuyện buồn với người đang vui vẻ, vì như
thế tình yêu và bác ái của người Công Giáo sẽ trở thành món hàng quảng cáo trên
giấy tờ mà thôi.
Con người ta
sống ở đời có quá nhiều đau khổ, cho nên rất cần nụ cười và những lời lẽ dí dỏm
vui tươi của người bên cạnh…
Lời nói hay
nhất khi người khác có chuyện buồn là lời an ủi, những lời này không những phát
xuất từ Kinh Thánh mà còn phát xuất tự tâm hồn biết chia ngọt sẻ bùi với tha
nhân của chúng ta, đó là công việc thực tế để giới thiệu khuôn mặt của Đức Chúa
Giê-su cho người khác vậy.