Thứ Sáu, 28 tháng 12, 2018

Tản mạn hậu giáng sinh 2018



TẢN MẠN HẬU GIÁNG SINH 2018

1.          Viếng thăm.
Phúc Âm của chúa nhật 4 mùa vọng năm nay đã tường thuật việc Đức Mẹ Ma-ri-a sau khi được sứ thần truyền tin thì vội vã đi thăm chị họ mình là bà Ê-li-sa-bét, sự thăm viếng này có 2 mục đích: đem Chúa đến và phục vụ.
Từ đoạn Tin Mừng này tôi nghĩ đến những lần thăm viếng của một vài mục tử với giáo dân, thái độ thăm viếng của các ngài có là thăm viếng chân thành như vị mục tử đi thăm chiên của mình, hay như ông chủ đến thăm đầy tớ ? Nhưng phần nhiều là với thái độ của ông chủ, bởi vì chỉ thăm hỏi qua loa rồi vội vã đi về vì lý do còn bận nhiều việc ở nhà chưa làm xong !
Giáng sinh năm nay, có một vài anh chị em công nhân lao động ở cộng đoàn Việt Nam do tôi phụ trách đã nói với tôi là ở quê nhà cha sở đi từng gia đình kêu gọi mọi người đóng góp -những giáo dân giàu có và những gia đình có con em đi lao động nước ngoài- ủng hộ tiền để chuẩn bị cho hang đá thật hoành tráng mà các ngài đã lên kế hoạch, và hang đá thật hoành tráng thì tốn rất nhiều tiền bạc và công sức của giáo dân. Mọi người trầm trồ khen ngợi cha sở tài giỏi biết kiếm tiền, biết thiết kế công trình hang đá đẹp hoành tráng hơn tất cả các giáo xứ trong hạt...Nhưng ngài không thấy hay quên đi, hay nghĩ phớt qua là Đức Chúa Giê-su chỉ muốn sinh ra trong tâm hồn của con người, chứ không muốn ở trong những hang đá hoành tráng do cha sở làm ra với tiền lao động đầy mồ hôi và nước mắt của giáo dân...

2.      Nhà thờ hay công viên giải trí.
Hình như mỗi năm thì phần đông các nhà thờ làm hang đá càng hoành tráng, thi đua nhau để làm hang đá từ trong nhà thờ ra đến ngoài nhà thờ. Năm nay cũng vậy, các giáo xứ có “máu mặt” vì tức tiếng gáy mà nổi lên phong trào làm hang đá cho hoành tráng, có giáo xứ tốn cả vài chục triệu để làm hang đá phải đẹp hơn hang đá của nhà thờ bên cạnh..
Ngày lễ Giáng Sinh, người ta đi coi hang đá hơn là đi dự thánh lễ, có một vài giáo xứ bên trong nhà thờ thì cử hành thánh lễ, đồng thời bên ngoài nhà thờ người ta đua nhau chụp hình, nam nữ ôm nhau xẻo nẹo, hôn hít chụp hình kỷ niệm. Nhà thờ đã biến thành công viên vui chơi giải trí và người ta không còn phân biệt công viên với nhà thờ, người ta càng chụp hình thì cha sở mặt mày tươi rói vì mình thiết kế hang đá đẹp và được khen tặng là cha sở quá giỏi.
Có những giáo xứ đã biến bên trong nhà thờ thành công viên và hơn cả công viên với đủ thứ đèn màu xanh đỏ chớp chớp lung linh, và hình như những người đến tham dự thánh lễ đều có tâm trạng không vui khi dự thánh lễ, bởi vì nhà thờ đã thành tục hóa bởi có cha sở muốn chơi nổi đem cả dàn kèn trống xập xình như nhạc sống trong thánh lễ. Sự cám dỗ tục hóa đã thành công nơi một vài giáo xứ khi cha sở chỉ chuộng hình thức bên ngoài mà không chăm chút đời sống nội tâm. Có giáo dân đã nói: muốn biết cha sở có đời sống nội tâm hay không thì coi hang đá của ngài làm.
Có một thời vì để các bạn trẻ công giáo không đi dự lễ giáng sinh trong nhà thờ, nên người ta bèn dựng ngay một sân khấu hoành tráng bên cạnh nhà thờ với những trò vui chơi giải trí để thu hút các bạn trẻ đến chơi hơn là đi lễ.
Bây giờ thì có những nơi cha sở là những mục tử đã biến nhà thờ thành công viên với những màn trang trí rất đẹp nổi trội nhưng vô bổ cho đời sống tâm linh, không làm cho giáo dân suy niệm về mầu nhiệm giáng thế của Đức Chúa Giê-su, và càng không làm cho giáo dân thấy sự khó nghèo của Ngài trong nơi máng cỏ hang lừa, bởi vì chỗ linh thiêng nhất chính là nhà thờ, cung thánh, là nhà tạm, nhưng có một vài mục tử đã “bứng” Chúa đi để biến cung thánh thành sân khấu với những đèn màu nhấp nháy hơn cả phòng trà ca nhạc và ca múa nhạc kịch thứ thiệt ngoài đời...
Người ta viện cớ lễ giáng sinh là dịp để truyền giáo, vậy mà bên cạnh nhà thờ có rất nhiều người chưa biết Chúa là ai cả dù năm nào cũng có lễ giáng sinh; người ta nói lễ giáng sinh là phải vui mừng nhảy múa, cho nên đã biến cung thánh làm sân khấu hoành tráng tục hóa hơn cả sân khấu chuyên nghiệp ngoài xã hội; người ta nói lễ giáng sinh là phải làm cho hoành tráng, là biểu hiện tài năng của cha sở, nhưng trong giáo xứ người nghèo đói và trẻ em thất học còn nhiều...

3.      Máng cỏ Bê-lem và máng cỏ tâm hồn.
Máng cỏ Bê lem rất đơn sơ, đơn giàn chỉ là cái máng cho lừa bò ăn, nhưng nó được diễm phúc được làm nôi cho Con Chúa Trời nằm trong mùa đông tuyết lạnh, từ máng cỏ thấp hèn ấy tỏa lan một hơi ấm làm cho tâm hồn của các mục đồng như nóng lên vì tình yêu của Thiên Chúa, và họ đã thờ lạy Hài Nhi với tâm hồn yêu mến và tin kính. Họ đã mở lòng ra cho Đức Chúa Giê-su sinh ra trong tâm hồn của họ.
Với thân phận con người, Đức Chúa Giê-su sinh ra nơi máng cỏ Bê-lem, nhưng với thiên tính Thiên Chúa, Đức Chúa Giê-su thích sinh ra trong tâm hồn của những ai thành tâm đón nhận Ngài, nơi những con người nghèo khổ bất hạnh. Chắc chắn Đức Chúa Giê-su không thích sinh ra nơi những hang đá do con người làm ra, khi mà những hang đá ấy làm mất đi ý nghĩa mầu nhiệm giáng sinh làm người của Ngài, mà mầu nhiệm giáng sinh chính là làm nổi bật sự nghèo khó, khiêm hạ và vâng phục của Chúa.
-          Ước gì mỗi dịp lễ giáng sinh là các mục tử biết chỉ cho giáo dân của mình thấy máng cỏ đích thực mà Đức Chúa Giê-su yêu thích nhất là tâm hồn của họ.
-          Ước gì mỗi dịp lễ giáng sinh đến thì các mục tử đừng đuổi Chúa ra khỏi đàn chiên, và đừng đuổi chiên ra khỏi chuồng chiên vì cách nghĩ “phải làm cho thật hoành tráng” của mình.
-          Ước gì các mục tử đừng bận tâm quá nhiều về việc chuẩn bị làm hang đá cho hoành tráng, mà nên chú trọng và bận tâm vào việc chia sẻ và đồng hành với những giáo dân nguội lạnh lòng mến và yếu đuối trong đức tin nơi giáo xứ của mình.
-          Ước gì mỗi dịp lễ giáng sinh thì giáo dân được hạnh phúc nhìn thấy vị mục tử của mình là Chúa Ki-tô thứ hai với đức tính hiền lành, yêu thương và khiêm tốn.

4.      Ngôi Lời đã làm người và ở giữa chúng ta.
Mỗi dịp giáng sinh về, chúng ta làm hang đá cho thật đẹp, tốn bao nhiêu tiền của cũng không tiếc, nhưng chúng ta chưa một lần nào nhìn thấy Đức Chúa Giê-su bằng xương bằng thịt, rồi chúng ta làm một hoặc hai cái hang đá thật lớn đầy ánh sao điện tử, đầy những dây kim tuyến rực rỡ màu sắc, đầy những bóng đèn lấp lánh, rồi ép Đức Chúa Giê-su nằm trong hang đá lộng lẫy ấy...
Ngài đã làm người và ở giữa chúng ta chứ không phải ở trong hang đá, Ngài ở đâu mà chúng ta tìm không thấy ? Thánh Gioan tông đồ quả quyết rằng Ngài đang ở giữa chúng ta, chúng ta có thể nghe tiếng Ngài, đụng chạm đến tay Ngài và thấy Ngài (1 Ga 1-2). Ngài chính là những người mà chúng ta đang gặp gỡ hằng ngày; Ngài chính là người mà chúng ta mới ngày hôm qua chửi như tát nước vào mặt họ; Ngài chính là những em bé đang ngủ co ro dưới gầm cầu, là những cụ gia đi kiếm miếng ăn nơi đống rác...Chính Đức Chúa Giê-su đang hiện diện giữa chúng ta, đồng hành với chúng ta, gặp mặt chúng ta hằng ngày mà chúng ta không nhận ra Ngài...
Lễ giáng sinh là dịp để cho chúng ta lại một lần nữa sống mầu nhiệm giáng thế của Đức Chúa Giê-su, tức là để chúng ta tìm gặp Ngài nơi anh chị em của chúng ta, chứ không phải làm hang đá thật hoành tráng, thật tốn kém để thỏa mãn tính kiêu ngạo và ham danh của chúng ta, để rồi chúng ta chiêm ngắm những hang đá vô hồn đó dù là nhiều ánh đèn chớp sống động, tại sao vậy ?
Thưa, là vì Đức Chúa Giê-su không bao giờ thích sinh ra nơi những tác phẩm của những người chỉ biết khoe khoang, kiêu ngạo và ích kỷ...
“Vinh danh Thiên Chúa trên trời,
bình an dưới thế cho loài người Chúa thương”

27/12/2018

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.