50. MỞ CỬA SỔ
Có một người
thích ăn bớt, bạn bè thân thiết có việc gì thì hắn ta làm hay không làm cũng đều
đòi mọi người chung tiền nhậu nhẹt, nhưng hắn ta thì một xu cũng không bỏ ra, lại
còn ăn bớt những đồng tiền thừa khi mua cơm rượu.
Diêm vương
hận hắn ta lương tâm quá hắc ám bèn bắt hắn ta đến âm phủ, nhốt trong ngục tối
để chịu tội.
Nhưng hắn
ta vừa vào trong ngục thì vội vàng la lớn:
-
“Căn phòng này quá tối, lại còn có mấy
người ở đây nữa, mau chung tiền lại làm cái cửa sổ, cho sáng sáng một chút.”
(Tiếu Đắc
Hảo)
Suy tư 50:
Nhà tù trên mặt đất và hỏa ngục đều
giống nhau một điểm là mất tự do.
Nhà
thờ trên mặt đất và thiên đàng đều giống nhau một điểm là có Đức Chúa Giê-su hiện
diện.
Mọi
người Ki-tô hữu trên thế gian đều giống nhau một điểm là sống bác ái.
Nhà
tù, dù cho có nhiều cửa sổ để “sáng sáng một chút” thì vẫn cứ là nhà tù, là nơi
giam cầm những tội nhân; nhà thờ, dù là nhà thờ bằng tranh vách đất thì cũng có
Đức Chúa Giê-su hiện diện nơi bí tích Thánh Thể.
Khi
người Ki-tô hữu hiểu điều ấy cách sâu xa, thì sẽ không bỏ thánh lễ ngày thường
cũng như thánh lễ ngày chúa nhật được, bởi vì không ai dại gì tình nguyện đem mình
và kho báu vô giá bỏ vào ngồi trong nhà tù…
Ai
có tai thì nghe và hiểu…
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)