Thứ Bảy, 1 tháng 11, 2025

Chúa nhật 31 thường niên

 


CHÚA NHẬT 31 THƯỜNG NIÊN


Tin mừng : Lc 19, 1-10
“Con Người đến để tìm và cứu những gì đã mất.”
Anh chị em thân mến,
Ơn cứu độ đã đến với ông Gia-kêu cách dễ dàng hơn ông ta tưởng, và làm ngạc nhiên những người Do Thái khác, vì ông ta là một quan thu thuế được coi là người tội lỗi. Đức Chúa Giê-su, Đấng đến thế gian để tìm kiếm những người tội lỗi đi lạc đường chân lý, và Ngài đến để chữa lành những tâm hồn dập nát đau khổ vì những bon chen của cuộc đời, vì những bất công và thù hận của con người...
Bài Tin mừng hôm nay có hai việc mà chúng ta cần phải suy nghĩ và khắc sâu trong lòng :
Một là, Đức Chúa Giê-su đã thưởng công bội hậu cách bất ngờ cho ông Gia-kêu, đó là đến thăm nhà ông và dùng cơm với ông, một phần thưởng quá to lớn và bất ngờ đối với ông Gia-kêu –một người được coi là người tội lỗi- và gia đình của ông, hành động này của Đức Chúa Giê-su đã làm đảo lộn những suy nghĩ của những người đồng thời với Ngài tự gọi mình là người công chính hơn những gái điếm và thu thuế...
Giữa đám đông chen chúc nhau đi theo Đức Chúa Giê-su, một Gia-kêu lùn tịt đã không thể nào nhìn cho được người mà bấy lâu nay mình đã nghe tiếng, ý tưởng này đã thôi thúc ông bỏ ngay buổi làm việc va quyết tâm đi để nhìn thấy mặt của Đức Chúa Giê-su cho bằng được...
Giữa hàng trăm người đi theo mình, Đức Chúa Giê-su chỉ chọn một nhà thu thuế Gia-kêu để vào nghỉ ngơi và dùng bữa với ông, không phải ngẫu nhiên mà Ngài thấy ông Gia-kêu, cũng không phải nhờ các môn đệ mách bảo để Ngài biết ông ta, nhưng chỉ có Đấng thấu suốt tâm hồn mới nhìn thấy tâm tình của ông Gia-kêu tội nghiệp mong muốn thấy mặt Ngài, và lòng nhân hậu xót thương của Ngài đã khiến Ngài làm một hành động bất ngờ cho Gia-kêu và ngạc nhiên cho những người theo Ngài: “Này ông Gia-kêu, xuống mau đi, vì hôm nay tôi phải ở lại nhà ông !” .
Hai là, Đức Chúa Giê-su đến để tìm kiếm và cứu những gì đã mất, đây là một tin vui cho chúng ta những con người tội lỗi, đây cũng là một lời phán xét cho chúng ta là những người tự coi mình là công chính hơn tha nhân, để rồi kết án và đoán xét anh chị em mình...
Ông Gia-kêu đột nhiên thay đổi lối suy nghĩ và cách sống của mình khi được Đức Chúa Giê-su vào nhà mình, ông nói với Ngài: “Thưa Ngài, đây là phân nửa tài sản của tôi, tôi cho người nghèo; và nếu tôi đã chiếm đoạt của ái cái gì, tôi xin đền gấp bốn” . Tình thương của Đức Chúa Giê-su đã làm ông Gia-kêu thay đổi cuộc sống: biết chia sẻ với người nghèo những gì mình có, biết đền bù thiệt hại cho người khác do mình gây ra, mà những suy nghĩ và thái độ này trước đây chưa bao giờ ông Gia-kêu nghĩ đến...
Những người tội lỗi sẽ không thể tự mình làm lại cuộc đời, nhưng phải cậy nhờ ơn Thiên Chúa và quyết tâm của mình, nhưng chính thái độ thờ ơ vì thành kiến, kiêu ngạo vì thành tích của chúng ta là những nhân tố tích cực làm cho người anh em không thể đứng lên để làm lại cuộc đời của họ, Đức Chúa Giê-su đã làm một cuộc cách mạng đổi mới cách nhìn của chúng ta với tha nhân, đó là tất cả mọi người đều cần đến lòng thương xót của Thiên Chúa chứ không phải chỉ có người tội lỗi mà thôi.
Suy nghĩ như thế, chúng ta mới có thể thay đổi cách nhìn của mình với người khác, nhất là với những người mà chúng ta cho là tội lỗi trong cuộc sống hôm nay.
Anh chị em thân mến,
Mỗi người trong chúng ta là một Gia-kêu lùn, tức là cũng đầy dẫy những tội lỗi, cho nên chúng ta không thể làm quan tòa phán xét tội của người anh em, bởi vì chỉ có Thiên Chúa là Đấng phán xét mà thôi.
Do đó, một, chúng ta học gương của Gia-kêu biết trãi rộng lòng mình ra với tha nhân khi đã được Thiên Chúa thứ tha tội lỗi; hai, chúng ta noi gương của Đức Chúa Giê-su biết chia sẻ với những anh em đã ngã xuống (sống trong tội) mà chưa thể đứng lên vì nhiều lý do, để qua chúng ta, những anh em ấy mạnh dạn vứt bỏ những xấu xa của quá khứ, mà đứng lên đồng hành với mọi người trong ánh sáng của Đức Chúa Giê-su Ki-tô.
Xin Thiên Chúa chúc lành cho chúng ta.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
---------
http://www.vietcatholic.net
https://www.facebook.com/jmtaiby
http://www.nhantai.info

Thứ Sáu, 31 tháng 10, 2025

Lễ Các Thánh Nam Nữ

 


LỄ CÁC THÁNH NAM NỮ

(Ngày 1.11)

Tin mừng : Mt 5, 1-12.
“Anh em hãy vui mừng hớn hở, vì phần thưởng dành cho anh em ở trên trời thật lớn lao”.

Anh chị em thân mến,
Hôm nay Giáo Hội hân hoan mừng lễ kính các thánh nam nữ trên thiên đàng, qua thánh lễ này chúng ta càng thấu hiểu hơn nữa về mầu nhiệm các thánh thông công của Giáo Hội, và khi suy niệm đến mầu nhiệm thông công này, chúng ta càng đặt niềm tin tưởng của mình vào Thiên Chúa và Hội Thánh hơn.
Các thánh là những con người như chúng ta, không ai có thể nên thánh nếu không đi qua cuộc sống làm người với những khổ đau hy sinh; không đi qua đau khổ hy sinh thì không thể trở thành một thánh nhân, bởi vì chính Đấng cứu chuộc nhân loại là Đức Chúa Giê-su Ki-tô đã bị đánh đòn, bị đóng đinh vào thập giá, và cuối cùng chết trên thập giá, hy sinh để chuộc tội cho nhân loại, tức là Ngài đã đi qua đau khổ và dùng đau khổ để cứu chuộc nhân loại tội lỗi.
Các thánh nam nữ là những con người như chúng ta, khi còn sống ở thế gian các ngài cũng có những tham sân si, cũng có kiêu căng, có giận hờn, có ghét ghen, có tham lam, có những tội lỗi mà chúng ta đã phạm hôm nay. Nhưng các ngài đã biết cậy vào ơn của Chúa và biết quyết tâm đứng lên cố gắng làm lại cuộc đời mình, biết chiến đấu với những cám dỗ, để rồi hôm nay các ngài được hưởng phúc với Thiên Chúa, với Đức Mẹ Ma-ri-a và các thiên thần trên thiên đàng.
Các thánh nam nữ là những người như chúng ta, có vị đã từng làm vua, có vị đã từng làm quan, làm bác sĩ, làm kỹ sư, làm thấy giáo, làm nô lệ, có vị làm giáo hoàng, có vị làm giám mục, làm linh mục, phó tế, có các vị là nam nữ tu sĩ.v.v... nghĩa là các ngài có đủ mọi thành phần giai cấp trong xã hội, có những đời sống và hoàn cảnh khác nhau, nhưng các ngài đã có một mục đích để sống, đó chính là phải trở nên thánh, phải trở thành những bạn hữu của Thiên Chúa trong chính bổn phận hằng ngày của mình.
Các thánh nam nữ là những người như chúng ta, nhưng các ngài đã biết thực hiện “hiến chương Nước Trời” tức là “Tám Mối Phúc thật” ngay tại trần gian này :
Các ngài giàu có nhưng đã sống tinh thần khó nghèo vì Nước Trời.
Các ngài bị người khác vu oan giá họa nhưng vẫn hiền lành với họ.
Các ngài đã chia vui với người vui và buồn với người buồn, nên được Thiên Chúa an ủi ngay khi còn ở đời này.
Các ngài mong muốn được trở nên người công chính giữa một xã hội đầy mưu mô xảo trá, nên được Thiên Chúa cho thỏa lòng.
Các ngài biết thương xót người, tức là biết động lòng trước cảnh thương tâm của người khác, nên được Thiên Chúa xót thương.
Các ngài sống trong danh vọng, sống giữa bụi trần với những đam mê của nó, nhưng vẫn giữ được tâm hồn trong sạch, nên các ngài được nhìn thấy Thiên Chúa.
Các ngài đi đến đâu là đem bình an của Thiên Chúa đến nơi đó, các ngài được gọi là những người biết kiến tạo hoà bình, nên các ngài được gọi là con Thiên Chúa.
Các ngài bị bắt bớ, bị đánh đập, bị tra tấn, bị tù đày vì các ngài sống và tin vào Đức Chúa Giê-su, Đấng sẽ ban Nước Trời cho những kẻ tin vào Ngài, nên các ngài đã được Nước Trời làm của mình sau khi từ giã cõi đời tạm này...

Anh chị em thân mến,
Các thánh nam nữ đều là những con người như chúng ta, các ngài đã trở nên những vị thánh thì chúng ta cũng có thể trở nên thánh như các ngài, bởi vì nên thánh là đòi hỏi của Phúc Âm và là mục đích sống ở đời của chúng ta –những người Ki-tô hữu.
Xin Đức Mẹ Ma-ri-a và các thánh nam nữ trên thiên đàng cầu bàu cho chúng ta, là những người đang trên đường đi về quê trời, được noi gương của các ngài biết quyết tâm đổi mới cuộc sống của mình, biết đứng dậy khi ngã xuống trong tội, biết phục vụ và tha thứ cho nhau trong tình yêu của Thiên Chúa.
Xin Thiên Chúa chúc lành cho chúng ta.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
----------
http://www.vietcatholic.net
https://www.facebook.com/jmtaiby
http://www.nhantai.info

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


27. VỢ GỌI CHỒNG LÀ “KHANH”

Vợ của Vương An Phong cứ dùng chữ “khanh” để gọi chồng, Vương An Phong không vui, nói:

-              “Đàn bà mà kêu chồng bằng “khanh”, về lịch sự mà nói thì rất là bất kính, từ nay đừng kêu như thế nữa”.

Vợ trả lời:

-              “Thân khanh yêu khanh, đó gọi là khanh khanh, nếu tôi không khanh khanh thì ai kêu đây ?”

(Tiếu Tiếu lục)

 

Suy tư 27:

        Vợ gọi chồng là “khanh”, hay gọi là vua hoặc gọi là cục cưng chăng nữa, thì cũng chẳng có gì là ghê gớm, nếu vợ chồng luôn yêu thương nhau…

        Có những ông chồng khi vợ gọi bằng “mình” thì lấy làm khó chịu, nhưng các em “mắt xanh mắt đỏ” gọi bằng anh thì sung sướng vô cùng, và thế là tan vỡ hạnh phúc gia đình; có những bà vợ gọi chồng như gọi thằng đầy tớ, cộc cằn thô lỗ, giọng nói ngang như cua, làm cho chồng chán nản mất vui, thế là ông chồng bèn thích nghe những lời nói ngọt ngào của các đồng sự nữ ở công ty hơn, và hạnh phúc gia đình từ từ bay khỏi gia đình…

        Đành rằng yêu thương nhau là đủ rồi, nhưng tình yêu chỉ được nồng ấm, gia tăng, khi có tác động bởi hình thức bên ngoài.

Gọi một tiếng “anh”, kêu một tiếng “em” thì có gì là khó chịu, bởi vì khi cảm thấy khó chịu thì là “điềm” báo trước lòng mình không còn mặn nồng với chồng (vợ) nữa.

Hãy coi chừng !


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Thứ Năm, 30 tháng 10, 2025

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


26. KHIÊNG CÁI MŨI

Người ở Ngô Hạ (nay là huyện Tô Châu-Trung Quc) gọi các đầy tớ là cái mũi.

Giữa năm Gia Tĩnh, Vương Thị có tên đầy tớ tên là Ngô Nhất Lang đột nhiên giàu to, và dùng tiền mua một chức quan nên không coi ai ra gì, kiêu hãnh khác thường.

Một hôm, hắn ta ngồi trên kiệu có bốn người khiêng đi dự tiệc, quan hiếu liêm Trương Bá Khởi rất ghét khí thế khoa trương của Ngô Nhất Lang, bèn phịa một câu chuyện “báo cáo” để nói móc ruột Ngô Nhất Lang.

Trương Bá Khởi nói với Ngô Nhất Lang:

-              “Gần đây nghe nói “báo cáo“ đã bắt được rồi?”

Ngô Nhất Lang hỏi sự tình cặn kẻ, Trương Bá Khởi nói:

-              “Báo cáo“ nguyên là một quái vật, thân dài mười trượng, lưng có trăm vảy cứng, chặt đầu nó, cũng nặng mấy ngàn cân”.

Ngô Nhất Lang nói:

-              “Làm gì có chuyện đó?”

Trương Bá Khởi nói:

-              “Chỉ là một “cái mũi” mà cũng phải có bốn người khiêng mới được”.

Ngô Nhất Lang biết là ông ta châm chích mình, nên bỏ dở bữa tiệc mà đi về.

(Tiếu Tiếu lục)

 

Suy tư 26:

        Thành thật mà nói, người tri thức, người có học rất úy kỵ e dè những người trước đây làm đầy tớ bây giờ có tiền rồi mua chức quan, bởi vì những ông quan này sẽ trả thù, hành hạ cho bù lại những ngày cực khổ trước đây…

        Thời nay có rất nhiều người giàu lên nhờ bán đất, có nhiều tiền rồi xây nhà cao cửa rộng, sắm đầy đủ mọi tiện nghi như một tổng giám đốc của một công ty lớn, ăn chơi sa đà trác táng vì đồng tiền không phải do mồ hôi mà có, cho nên, sau một hai năm thì nghèo vẫn hoàn nghèo, mà có khi cón nghèo hơn vì đất đai đã bán sạch, họ có tiền tiêu xài bù lại những ngày khổ cực…

        Người Ki-tô hữu dù nghèo hay giàu, dù làm quan hay làm thường dân, thì cũng vẫn luôn có một cái tâm bình an và khiêm tốn.

Bình an để biết thông cảm, khiêm tốn để biêt hợp tác.


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Thứ Tư, 29 tháng 10, 2025

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


25. BIỆN THUYẾT ĐÀN BÀ GHEN

Có người vì đàn bà tính tình rất chua ngoa nên biện giải rằng:

-              “Đàng ông phóng túng về tình dục, thì phải có một bà vợ rất dữ dằn trói buộc chồng, cũng gọi là “động tâm nhẫn tâm”. Cho nên ngạn ngữ nói rất hay rằng: “Khi về già mới biết công (công đức, công lão) của người phụ nữ ghen”.

Mọi người đều cho rằng câu nói ấy rất đúng, nhưng có một người không phục, cười bác bỏ ông ta:

-              “Ông có biết con người làm thế nào mà yêu mến súc sinh không? Ban ngày cho nó ăn, ban đêm nhốt nó trong hàng rào để bảo vệ nó kẻo sài lang hổ báo đến ăn thịt nó, đó phải chăng là yêu mạng sống của chúng nó sao? Chẳng qua đó là vì nhu cầu mình sẽ giết chúng nó để hưởng thụ mà thôi, đàn bà ghen không phải là như thế hay sao ?”

Mọi người đều cười ha ha.

(Tiếu Tiếu lục)

 

Suy tư 25:

        Yêu mới ghen, đó là một luật tương đối trong tình yêu chứ không phải là tuyệt đối, cho nên ghen mà tạt ác-xít là thành thù hận; ghen mà kiểm soát từng hành vi cử chỉ của người yêu là giam người yêu trong ngục tù; ghen mà không cho người yêu giao tiếp với người khác là mình trở thành người gác cổng, chẳng vui thú gì cả…

        Có những người ghen, nhưng ghen yêu thì ít mà ghen ích kỷ thì nhiều, bởi vì trong cuộc sống hằng ngày họ chỉ thấy “của mình” chứ không thấy “của người yêu”.

        Người Ki-tô hữu cũng là những con người nên họ cũng ghen, nhưng cái ghen của họ là sự tha thứ và yêu thương, là phục vụ và cảm thông…


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Thứ Ba, 28 tháng 10, 2025

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện


 

24. ĐIỆN THÍ TAM GIÁP

Thi tiến sĩ cấp thứ ba được gọi là “đồng tiến sĩ xuất thân”.

Có một tiến sĩ đổ tam giáp bừng bừng bất bình hỏi một người bên cạnh:

-              “Tiến sĩ là tiến sĩ, tại sao lại thêm chữ “đồng” phía trước ?”

Người ấy cười trả lời:

-              “Vậy là hay, có gì là khác biệt so với “phu nhân” và “đồng  phu nhân”.

Tiến sĩ ấy cười khổ.

(Tiếu Tiếu lục)

 

Suy tư 24:

        Trình độ học hành thì có nhiều lớp nhiều cấp, cũng là học sinh nhưng có học sinh lớp một hoặc học sinh cấp ba; cũng làm quan như nhau nhưng có quan thanh liêm và có quan tham lam; cũng một nữ tu như nhau nhưng có nữ tu thuộc hội dòng truyền giáo, nữ tu thuộc dòng cầu nguyện; cũng là linh mục như nhau, nhưng có linh mục thánh thiện và có linh mục bôn ba đây đó kiếm tiền kiếm danh vọng hơn kiếm các linh hồn…

        Có những người Ki-tô hữu thắc mắc tại sao cũng là linh mục như nhau, mà có cha thì không uống rượu, không hút thuốc, lại có cha uống rượu hơn uống nước lạnh, hút thuốc như đốt khói ? Thưa, bởi vì đối với họ, linh mục là người phải trở nên mẫu mực trong cuộc sống, dù các ngài được quyền tự do uống rượu hay hút thuốc, thì, đối với giáo dân vẫn có cái gì đó không ổn, chưa trọn vẹn với thiên chức linh mục.

        Đúng là giáo dân tinh tế sâu sắc hơn nhiều, khi họ nhìn các linh mục bằng góc độ yêu thương và kính trọng…


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Thứ Hai, 27 tháng 10, 2025

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


23. HỌC SINH ĐÁNH LẠI

Ở châu Bộ có một nguời họ Khổng, khi về già mới sinh được một con trai, nên rất là vui sướng.

Ông ta bèn mời thầy đến dạy học cho con trai, nhưng đứa con trai hễ mở miệng là chửi, thầy giáo giận dữ bèn đánh nhẹ nó mấy roi, con trai liền khóc và đi vào phòng của bà mẹ để tố thầy giáo, nói:

-              “Thầy giáo đánh con, con nhất định phải đánh trả lại, nếu không thì con sẽ chết`”.

Nhà họ Khổng vội vàng nhờ bạn bè thương lượng với thầy giáo tạm thời nhẫn nại một chút để cho con trai bớt giận, thầy giáo không chịu, bạn bè cho rằng gia cảnh của thầy giáo có phần khốn khổ, bèn nói với họ Khổng hối lộ thầy giáo mười lượng bạc thì thầy giáo mới miễn cưỡng mà nhận…

(Tiếu Tiếu lục)

 

Suy tư 23:

        Con một trong gia đình thì thường là được cha mẹ cưng chiều, vì được cưng chiều nhiều nên có những đứa con hư thân mà cha mẹ không làm gì được.

        Học trò đòi đánh thầy giáo là học trò mất dạy, cái mất dạy này trước hết là do cha mẹ quá cưng chiều con cái mà ra; cha mẹ không dám nghiêm khắc dạy dỗ con cái, là cha mẹ trở thành sợi dây thòng lọng từ từ thắt chết linh hồn con mình.

        Bạn bè không nhắc nhở nhau làm điều tốt thì cả hai đều đi xuống hố tội lỗi, đó là lời cảnh cáo của Đức Chúa Giêsu, ai có học giáo lý thì đều hiểu.

        Thời nay, học trò đánh thầy cô giáo là một dấu hiệu đáng báo động cho những người có trách nhiệm giáo dục thanh thiếu niên, dấu hiệu này càng ngày càng rõ nét là báo trước một nền luân lý sa đọa và sắp sụp đổ, và cảnh báo trước một quốc gia đang đi đến chỗ tự hủy hoại mình, nó cũng là thời điểm báo trước con thịnh nộ của Thiên Chúa…


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Chủ Nhật, 26 tháng 10, 2025

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


22. NGƯỜI COI TƯỚNG HIẾM THẤY

Cố Hạc Minh có sở trường là coi tướng, tất cả lời ông ta nói đều ứng nghiệm, cho nên mọi người gọi ông ta coi tướng giống như thần tiên.

Một lần nọ, có tên vô loại là Đào Ký đến yêu cầu ông ta coi tướng, Cố Hạc Minh nói hắn ta trên mặt có tướng “sát văn”, nội trong ba ngày thì có nạn bị tù tội, bởi vì lời nói quá thẳng thắn làm cho Đào Ký kích động, nên hắn ta dùng hết sức đánh cho Cố Hạc Minh một đấm, nào ngờ ra tay quá mạnh lại đánh trúng ch hiểm nên Cố Hạc Minh chết tại ch, do đó Đào Kỳ bị bắt bỏ tù.

Mọi người đều tán dương Cố Hạc Minh coi tướng thật thần kỳ, nhưng cũng trách ông ta là chỉ tinh thông coi tướng cho người khác, nhưng lại không thể coi tướng cho mình, đáng tiếc thật !

(Tiếu Tiếu lục)

 

Suy tư 22:

        Con người ta ai cũng thích coi tướng số để biết vận mạng tương lai của mình, nhưng chuyện vận mạng tương lai không ở trong tay con người, mà là trong tay Thiên Chúa; cuộc đời con người có thể xuất hiện trên khuôn mặt, màu sắc, ngôn hành.v.v…nhưng quyết định ngày giờ để ứng nghiệm điềm tốt xấu lành dữ là ở nơi Thiên Chúa.

        Định mệnh và cuộc sống tốt đẹp của con người đều do tâm mà ra chứ không phải do tướng mạo, cho nên tâm là gốc mà tướng mạo là ngọn, gốc tốt thì ngọn vững, gốc xấu thì ngọn lung lay.

        Gốc của người Ki-tô hữu là một cái tâm đầy yêu thương, không yêu thương thì không có phục vụ, không yêu thương thì không có tương thân tương ái, không có hòa bình.

Tướng mạo của người Ki-tô hữu đều bộc phát ra bên ngoài việc làm bác ái của họ, cứ nhìn đó mà biết họ là người như thế nào…


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)