Thứ Năm, 25 tháng 12, 2025

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


74.      LÀ THƠ CỦA NGƯỜI MÙ

        Thi nhân đời Đường là Mạnh Hạo Nhiên có một bài thơ ngũ tuyệt:

-      “Xuân ngủ không ngon giấc, khắp nơi nghe chim hót, đêm về tiếng gió mưa, hoa rơi biết là bao ?”

        Có người vỗ tay nói tuyệt, không ngừng gật đầu khen đi khen lại; lại còn có người không cho là như thế, nói:

-      “Đó là thơ của người mù làm !”

        Người nghe câu nói này thì miệng câm như hến.

(Tiếu tiếu lục)

 

Suy tư 74:

        Khi người mù làm thơ tả chân dung tâm hồn thì tuyệt vời, bởi vì họ sống trong những cảm nghiệm tận nơi sâu thẳm của tâm hồn, nhưng người mù không thể làm thơ tả cảnh vật thiên nhiên vì họ không thấy cảnh vật chung quanh mình...

        Có những người Ki-tô hữu đọc kinh oang oang mà lòng trí thì không suy niệm kinh mình đọc, nên được gọi là đọc như vẹt, bởi vì con vẹt chỉ biết nói vài câu như người, nhưng tuyệt đối nó không hiểu nó nói gì; có một vài người Ki-tô hữu làm việc thiện nhưng thiện thì ít mà bắt chẹt tha nhân thì nhiều, bởi vì họ làm việc thiện theo tỷ lệ 5% là vì Chúa, còn 95% là vì mình...

        Làm thơ tả cảnh mà không hay thì người ta sẽ nói là thơ của người mù làm, nhưng nếu làm không đúng bổn phận của người Ki-tô hữu thì người ta sẽ cười và nói: đạo đức giả...


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Thứ Tư, 24 tháng 12, 2025

Lễ Giáng Sinh (lễ ban ngày)

 




LỄ GIÁNG SINH

(Lễ Ban Ngày)

Tin mừng : Ga 1, 1-18.
"Ngôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta".

Anh chị em thân mến,
Ngôi Lời đã làm người và cư ngụ giữa chúng ta, đó là lời rao giảng đầy xác tín của thánh Gioan tông đồ mà chúng ta vừa nghe trong bài tin mừng hôm nay.
Ngôi Lời ấy chính là Đức Chúa Giê-su Ki-tô, Đấng mà tối hôm qua chúng ta long trọng, hân hoan và phấn khởi mừng kỷ niệm ngày Ngài giáng trần và ở giữa chúng ta, nhưng với đức tin Ki-tô giáo, chúng ta đi xa hơn nữa để nhìn thấy và chiêm ngắm Đấng vì Yêu mà trở thành xác phàm như chúng ta.
1. Chiêm ngắm Ngôi Lời trong hang đá.
Không ai thấy được Thiên Chúa cũng như không ai được đưa tay đụng chạm đến Ngài, nhưng nhờ Ngôi Lời mà chúng ta biết được Thiên Chúa Cha là Đấng đã yêu thương nhân loại là dường nào.

Hôm nay chúng ta chiêm ngắm em bé Giê-su nhỏ xíu đang nằm trong hang đá, em bé Giê-su tội nghiệp ấy chính là hình ảnh của Thiên Chúa Cha là Đấng vô hình, và là hình ảnh tuyệt đẹp của con người hữu hình. Trẻ Giê-su đang nằm đó, chúng ta nhìn và suy nghĩ đến hang đá Bê-lem xưa kia, trời lạnh cực điểm mà không có mảnh chiếu che thân, chúng ta tội nghiệp cho Đức Mẹ Ma-ri-a và thánh cả Giu-se là một gia đình nghèo đáng thương.
Đấng tạo dựng đất trời đang nằm trong hang đá đó chính là Đấng mà muôn dân trông đợi, Ngài đã đến nhưng người nhà không chấp nhận, xua đuổi Ngài ra nơi chuồng bò, và chỉ có những người vô danh tiểu tốt đến thờ lạy Ngài là vua vũ trụ...
2. Chiêm ngắm Ngôi Lời nơi Thánh Thể.
Ngôi Lời là Thiên Chúa mà chúng ta đang ngắm nơi hang đá được trang hoàng lộng lẫy đẹp mắt ấy, chút xíu nữa đây trên bàn thờ, trong hình bánh rượu sẽ trở thành Bánh Thánh Máu Thánh nuôi sống linh hồn chúng ta.
Một Thiên Chúa làm người nằm trong hang đá Bê-lem cũng là Thiên Chúa đang ngự trên bàn thờ nơi bí tích Thánh Thể, đã trở thành tình yêu dâng hiến và chia sẻ: dâng hiến chức phận Thiên Chúa và chia sẻ thân phận làm người với nhân loại tội lỗi...
Chiêm ngắm Đức Chúa Giê-su Thánh Thể để nhìn thấy được tình yêu không bến bờ mà Ngài đã dành cho chúng ta, trong suốt cuộc sống của Ngài ở trần gian và sau khi về trời, chính tình yêu ấy đã làm cho gia đình hòa thuận yêu thương, chính tình yêu ấy đã làm cho xã hội phát triển trong hòa bình, chính tình yêu ấy là mẫu gương đại đồng nhân loại sống hợp tác và tương trợ lẫn nhau...
Đức Chúa Giê-su vẫn cứ khiêm tốn và nghèo mãi nơi hang đá Bê-lem và trong cuộc sống đời thường của chúng ta; không có hang đá Bê-lem nghèo nàn thì cũng không có đồi Can-vê trơ trọi thê lương, nhưng chính cái nghèo khó và thê lương ấy, đã trở nên nguồn sống cho những ai tin vào Ngài nơi bí tích Thánh Thể, đó chính là mầu nhiệm mà hôm nay chúng ta mừng kính: mầu nhiệm Ngôi Hai Thiên Chúa làm người và mầu nhiệm Ngôi Hai cứu chuộc...
3. Ngắm nhìn Đức Chúa Giê-su nơi tha nhân.
Mừng lễ Đức Chúa Giê-su giáng sinh, là mừng tình yêu cứu độ của Thiên Chúa dành cho nhân loại qua Con Một của Ngài là Đức Chúa Giê-su, ngắm nhìn Hài Nhi trong hang đá chúng ta nhớ đến những em bé nghèo khó trên khắp thế giới sống trong cảnh khó nghèo; chúng ta cũng nhớ đến những người phải lìa xa quê hương ruột thịt để lánh nạn chiến tranh cường hào ác bá; chúng ta cũng suy nghĩ đến biết bao Giê-su đang bị bạc đãi trên khắp thế giới vì chính kiến, vì hận thù và vì đức tin...
Ngắm nhìn Đức Chúa Giê-su nơi tha nhân là cốt lõi của tình yêu và giáo huấn của Ngài để lại cho nhân loại -qua Giáo Hội- bởi vì chúng ta không thể sống mầu nhiệm tình yêu bằng cách thờ ơ với tha nhân, và chúng ta cũng không thể trở nên một chứng nhân cho tình yêu, nếu tâm hồn chúng ta vắng bóng Đức Chúa Giê-su Thánh Thể.
Anh chị em thân mến,
Lễ giáng sinh rồi cũng qua đi nhưng ơn cứu độ vẫn tồn tại cho đến tận thế; hang đá lộng lẫy rồi cũng được cất vào kho, nhưng những người nghèo khó bất hạnh vẫn còn đó, trước mắt chúng ta, đó là một thực tại không thể làm ngơ, là người Ki-tô hữu chúng ta phải làm gì để Đức Chúa Giê-su tiếp tục mỗi ngày sinh ra trong tâm hồn những con người bất hạnh ấy, đó chính là sứ điệp giáng sinh của mỗi người trong chúng ta.
Câu hỏi gợi ý :
- Bạn có thói quen tặng thiệp, quà Noel cho người nghèo không ?
- Mỗi lần Noel đến, bạn có nghĩ rằng bạn sống tốt hơn Noel năm ngoái không ?
- Mỗi lần tặng thiệp, tặng quà Noel cho bạn bè, bạn có nghĩ rằng mình là một thiên thần đem tin vui cho mọi người không ?
Xin Thiên Chúa chúc lành cho chúng ta.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
------
http://www.vietcatholic.net
https://www.facebook.com/jmtaiby
http://www.nhantai.info

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện



 73.      ĐÀO GIẾNG TÌNH NGHĨA

        Vợ của Châu Ích Công có tính hay ghen ghét.

        Một lần nọ, Châu Ích Công thấy đứa tớ gái đẹp thì đem lòng yêu thích, khiến cho bà vợ nổi ghen tuông nên trói đứa tớ gái trong sân, lúc ấy khí trời nóng bức, Châu Ích Công đi ngang sân thì đứa tớ gái xin ông ta nước uống, Châu Ích Công bèn đưa nước nóng cho nó uống.

        Đúng lúc ấy bà vợ đứng sau bức bình phong nhìn thấy, lớn tiếng nói:

-      “Đường đường là một tướng công lão gia mà lại bưng nước trà cho tên nô tỳ uống”.

        Châu Ích Công lúng túng cười nói:

-      “Bà không nghe mấy thân sĩ nọ nói “đào giếng tình nghĩa” sao ?”

(Tiếu tiếu lục)

 

Suy tư 73:

        Ghen tức là mù quáng, càng ghen thì càng mù quáng hơn, mù quáng có nghĩa là mất đi lý trí bình thường để làm những chuyện hại người vì ghen tuông.

        Ở đời, dù là tổng thống hay tướng công, dù là người giàu hay người nghèo, dù là người có học hay thất học, thì đều có một tâm hồn trắc ẩn trước sự bất hạnh của người khác, bởi vì đó là “nhân chi sơ tính bổn thiện”. Nhưng có nhiều người vì ghen tuông mà đánh mất đi “tính bổn thiện” của mình, họ trở thành kẻ dữ tợn với tình địch, họ trở thành bóng ma ám ảnh hạnh phúc gia đình, và cuối cùng thì họ trở thành nạn nhân của chính mình do sự ghen tuông mà ra.

        Vì yêu nên mới ghen –ai cũng nói thế- nhưng ghen kiểu đó thì không ham chút nào cả; vì ghen là phản hồi của tình yêu –ai cũng nói thế- cho nên họ không ngần ngại tạt át-xít vào mặt tình địch, họ đã mất tính người, phản hồi tình yêu kiểu như thế thì cũng chẳng sung sướng gì, hại mình hại người thì có...


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Thứ Ba, 23 tháng 12, 2025

Lễ Vọng Giáng Sinh

 


LỄ VỌNG GIÁNG SINH

(Lễ Đêm)

Tin mừng : Lc 2, 1-14.
“Hôm nay, Đấng Cứu Độ đã sinh ra cho anh em”.

Anh chị em thân mến,
Chúng ta vừa nghe thánh Lu-ca thuật lại cuộc giáng sinh của Đức Chúa Giê-su, chúng ta hãy nhìn vào hang đá thì sẽ thấy được sự khó nghèo của Con Thiên Chúa giáng trần làm người: chỉ có một vài mục đồng đến viếng thăm, và một vài con lừa hà hơi sưởi ấm cho hài nhi Giê-su, tất cả chỉ có thế, nghèo nàn khổ cực hơn cả người cùng cực thế gian, nhưng đó chính là niềm vui của những tâm hồn thiện chí và đó là sự cứu độ của toàn thể nhân loại.
Đêm nay, chúng ta hân hoan long trọng mừng Đấng Cứu Độ của chúng ta là Đức Chúa Giê-su đã giáng trần, đó là một tin vui trọng đại, tin vui cho muôn người, tin vui này được các thiên thần của Thiên Chúa loan báo cho các mục đồng: “Anh em đừng sợ. Này tôi loan báo cho anh em một tin mừng trọng đại, cũng sẽ là niềm vui cho toàn dân: Hôm nay, một Đấng Cứu Độ đã sinh ra cho anh em trong thành Đa-vít. Người là Đấng Ki-tô, là Đức Chúa” (Lc 2, 10-11).
Đêm nay được gọi là “Đêm Thánh” vì Con Thiên Chúa là Đấng Thánh đã giáng trần cứu độ nhân loại khỏi tội lỗi; đêm nay cũng được gọi là “Đêm Bình An”, vì chính sự giáng trần của Con Thiên Chúa là sự bình an cho mọi tâm hồn thiện chí biết xây dựng hòa bình cho anh em.
Vinh danh Thiên Chúa trên trời
Bình an dưới thế cho loài người Chúa thương.
Lời ca khen hát mừng của các thiên thần trong ngày Đức Chúa Giê-su giáng sinh vẫn còn đó, vang lên trong mọi tâm hồn của người tín hữu, và biến thành lời ca vang chúc bình an trên môi miệng của chúng ta với ước mong rằng, tất cả mọi người đều làm sáng danh Thiên Chúa và đem bình an cho tha nhân trong cuộc sống của mình.
Vinh danh Thiên Chúa trên trời
Bình an dưới thế cho loài người Chúa thương.
Lời ca chúc mừng này biến chúng ta trở thành những mục đồng đi đến thăm viếng Đức Chúa Giê-su khó nghèo nơi các trại mồ côi, an ủi những người bị tù ngục và những tâm hồn đau khổ vì bị bạc đãi trong xã hội này.
Đêm nay, ngoài đường vắng bóng người mặc áo quần lụa là, vì họ đang quây quần vui vẻ nâng ly rượu với bạn bè trong những nhà hàng sang trọng; nhưng đây đó dưới gầm cầu, bên góc xó hàng hiên của ngôi nhà to lớn bên đường, có những em bé Giê-su đang nằm co ro vì lạnh vì đói và không nhà để trở về vì không có hộ khẩu thường trú, vì căn nhà đã bị lũ lụt cuốn trôi mất rồi...
Anh chị em thân mến,
Đức Chúa Giê-su đã giáng trần cách đây hơn hai ngàn năm, và hôm nay, mỗi ngày Ngài đều giáng sinh trong tâm hồn của chúng ta, để qua chúng ta, Ngài được an ủi nơi những người bất hạnh, như sứ điệp hòa bình mà các thiên thần đã loan báo: “Vinh danh Thiên Chúa trên trời, bình an dưới thế cho loài người Chúa thương”.
Sứ điệp này đang ở trước mặt anh chị em, trong hang đá lộng lẫy ánh đèn nhấp nháy sáng lóe tia hy vọng, như mời gọi chúng ta hãy tỏa sáng lên tình yêu của Thiên Chúa trong cuộc sống của mỗi người, bởi vì Con Thiên Chúa giáng trần không phải như ánh sao xẹt ngang bầu trời rồi tắt ngúm, nhưng là “ánh sao sáng vĩnh cửu” đầy hy vọng, soi sáng tâm hồn người thất vọng, chiếu sáng người đang ở trong bóng đêm tội lỗi để họ thấy đường và quay về với sự thiện vốn có của mình...
Xin Thiên Chúa chúc lành cho chúng ta.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
--------
http://www.vietcatholic.net
https://www.facebook.com/jmtaiby
http://www.nhantai.info

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


72.      NỬA CON VỊT

        Phương Hồi tuổi đã già nhưng lòng tham dâm không hết, nhìn thấy kỹ nữ liền quỳ xuống xin xỏ tình yêu mà không lấy gì làm nhục.

        Có một lần, vớ được một đứa tớ gái tên là Ban Tế, ông ta coi giống như của quý, đi đâu cũng đều làm điều chướng mt, mỗi lần đi dự tiệc ở nhà bạn bè thì thế nào cũng lấy một bao thức ăn bỏ trong tay áo, đem về cho Ban Tế ăn.

        Một hôm, trên đường đi thì ông ta gặp một người bạn bèn chấp tay thi lễ, đột nhiên cái bao thức ăn trong tay áo rơi xuống đất, nhìn rõ thì ra là nửa con vịt. Người đi đường sau khi hiểu sự việc, thì không thể không cười ha ha.

(Tiếu tiếu lục)

 

Suy tư 72:

        Tham dâm thì không kể tuổi tác, có những người gần đất xa trời rồi mà khi thấy đàn bà con gái thì y như là mèo thấy mỡ, cho nên mới có thể nghiệm ra rằng, ham mê sắc dục thì cũng là một bệnh “nghiện” như nghiện thuốc phiện vậy, đã dính vào thì khó mà dứt ra được...

        Xưa nay chưa có ai tham dâm mà trường thọ, và cũng chẳng có ai tham dâm mà trí óc minh mẫn, cho nên trong lịch sử của nhân loại có những anh hùng chết uổng vì tham dâm.

        Tình dục thì tất cả mọi người đều có, đó là luật tự nhiên, nhưng người Ki-tô hữu đều hiểu rằng: đi quá giới hạn hoặc luôn để lòng mình suy đến nghĩ đến và ước ao đến dục vọng đều là việc không tốt và sinh ra nhiều hậu quả tai hại, mà hậu quả lớn nhất là mất thanh danh và mất linh hồn mình...

        Ai có trí thì suy!


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Thứ Hai, 22 tháng 12, 2025

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


71.      MẶT ĐỎ ĐI DỰ TIỆC

Người nọ bình thường kiêng tránh đủ điều, trong nhà mỗi lần gặp ngày chạp giỗ, tết nhứt, thì ông ta mặc áo đỏ, nếu khách cưỡi ngựa trắng đến dự tiệc thì nhất định không cho phép dắt ngựa vào trong trại ngựa của mình.

        Có một thiếu niên thích nói đùa, liền dùng phấn đỏ bôi đầy trên mặt và đi dự tiệc, chủ nhân lấy làm quái dị.

        Thiếu niên nói:

-      “Tôi biết ngài rất ghét màu trắng, cho nên tôi không dám để mặt mày trắng trẻo đến, kẻo làm cho ngài mất vui”.

        Khách trong tiệc cười ầm lên, chủ nhân mắc cở, từ đó thay đổi không còn kiêng kỵ gì nữa.

(Tiếu tiếu lục)

 

Suy tư 71:

        Có một vài bà vợ không muốn mang thai trong năm Dần, vì sợ con mình dữ như...cọp; có những học sinh gần đến ngày thi thì ăn chè đậu để hy vọng đậu đại học; có những người sáng sớm ra đường gặp đàn bà mang thai thì cho là xui xẻo cả ngày.v.v...

        Kiêng kỵ là bởi vì con người ta...yếu bóng vía, là bởi vì quá mê tín và tin những chuyện hão huyền.

        Cũng có những người Ki-tô hữu mê tín kiêng k đủ điều, dù họ vẫn đi lễ ngày chúa nhật, dù họ vẫn lãnh nhận các bí tích, tại sao vậy ? Thưa, họ kiêng k là vì họ yếu đức tin, họ kiêng kỵ vì họ coi Thiên Chúa là Đấng tạo hóa nhưng không “linh” bằng mấy ông thầy bói pháp sư, cũng không “nhạy cảm” như mấy bà mang thai gặp khi ra đường buổi sáng...

        Kiêng kỵ là việc làm của người không tin có Thiên Chúa hiện hữu trong vũ trụ này.


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Chủ Nhật, 21 tháng 12, 2025

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


70.      “VIÊN GẠCH CỔ” MỪNG THỌ

        Tất Thu Phàm làm tuần phủ ở Thiểm Tây, lúc mừng sinh nhật thứ sáu mươi, bộ hạ tặng mừng lễ thọ nhưng ông ta từ chối không nhận, có một huyện quan sai gia nhân đem đến tặng hai mươi viên gạch cổ, trên nắp đậy có đề niên đại làm gạch, nó nguyên là văn vật của thời Tần Hán.

        Tất Thu Phàm rất phấn khởi, nói với người đem quà đến:

-      “Ta không muốn nhận lễ thọ, chỉ duy nhất lễ thọ của chủ nhân người làm ta vui thích, cho nên ta nhận”.

        Gia nhân ấy quỳ xuống nói thực rằng:

-      “Chủ nhân của tôi vì mừng thọ của ngài mà tập họp tất cả các thợ trong huyện lại làm gạch cổ, chủ nhân đích thân đôn đốc, lựa những viên gạch tốt nhất kính dâng cho ngài đó”.

        Tất Thu Phàm rất thất vọng.

(Tiếu tiếu lục)

 

Suy tư 70:

        Đi dự liên hoan sinh nhật hay mừng thượng thọ hoặc mừng đám cưới thì phải có quà đáp lễ, để gọi là chia vui, nếu không thì sẽ bị người ta cười cho đến...ba đời, đó là luật bất thành văn xã giao của con người. Quà tặng quý nhất là tấm lòng trân trọng của mình đối với người khác, chứ không phải là món quà vật chất; niềm vui lớn nhất là đón nhận tấm lòng của khách chứ không phải là nhận giá trị của món quà tặng.

        Khi đi tham dự tiệc cưới Con Chiên, có những người Ki-tô hữu không đem theo quà tặng cho Đức Chúa Giê-su, nhưng họ đem theo những ghen ghét, chia rẽ và kiêu ngạo để làm đẹp lòng ma quỷ.

        Ai cũng thích bạn bè đến dự tiệc sinh nhật của mình với tâm hồn trân trọng và hữu nghị. Đức Chúa Giê-su cũng muốn tất cả người Ki-tô hữu đem tâm tình yêu mến và hòa bình khi đi dự tiệc Nước Trời trong thánh lễ Mi-sa, đó chính là quà tặng mà Ngài yêu thích nhất nơi chúng ta –người Ki-tô hữu.


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Thứ Bảy, 20 tháng 12, 2025

Chúa nhật 4 mùa vọng

 


CHÚA NHẬT 4 MÙA VỌNG


Tin mừng : Mt 1, 18-24
“Đức Giê-su sinh làm con bà Ma-ri-a. Bà đã thành hôn với ông Giu-se, con cháu vua Đa-vít”.

Anh chị em thân mến,
Mùa vọng sắp kết thúc, mùa giáng sinh sắp đến, mọi người đang hân hoan chờ đợi ngày đại lễ giáng trần của Con Thiên Chúa –Đức Chúa Giê-su Ki-tô- với tất cả tâm tình vui tươi và hy vọng. Trong niềm hân hoan ấy, tôi xin chia sẻ với anh chị em mấy điều này :
1. Đừng ngại nhận Ma-ri-a làm vợ.
Được gọi là người công chính, tất nhiên là người có cuộc sống rất đạo đức thánh thiện, cho nên không lạ gì mà thánh cả Giu-se đã rất buồn khi thấy Mẹ Ma-ri-a mang thai ngoài ý muốn, cho nên thánh ngài rất buồn, cái buồn của người công chính.
Buồn, nhưng là người công chính nên thánh cả Giu-se âm thầm quyết định phải ra đi mà không muốn tố cáo Ma-ri-a, đó là hành động của người công chính, nhưng Thiên Chúa đã can thiệp kịp thời và đúng lúc vì đó là việc của Ngài. Thiên thần nói: “Này ông Giu-se, con cháu Đa-vít, đừng ngại đón bà Ma-ri-a vợ ông về...”(Mt 1, 20). Người công chính thì dễ dàng nghe được thánh ý của Thiên Chúa qua hoàn cảnh, qua cuộc sống, qua nơi những người mà mình tiếp xúc, thánh cả Giu-se đã nghe và đã vui lòng đón nhận bà Ma-ri-a làm vợ mình...
Càng đau khổ thì niềm vui càng nhân lên gấp bội, đó là niềm vui của thánh cả Giu-se, trong đau khổ biết nghe được tiếng của Thiên Chúa và thực hành lời của Ngài, đó là người công chính; đau khổ của người công chính đã trở nên niềm vui vì đã biết để cho ân sủng của Thiên Chúa hoạt động trong nghịch cảnh của đời mình.
2. Đừng ngại đối thoại với người mình không thích.
Dưới ánh sáng của Tin Mừng hôm nay và qua bài học phó thác trong tay Thiên Chúa của người công chính –thánh cả Giu-se- chúng ta nhận ra được niềm vui trong đau khổ của người công chính, đó là chấp nhận người anh em như là một món quà quý giá mà Thiên Chúa đã ban cho chúng ta.
Có rất nhiều lúc chúng ta tự cho mình là người công chính mà khinh thường tha nhân khi họ phạm lỗi, từ thái độ khinh thường ấy chúng ta xa lánh người anh em chị em của mình, không thèm trò chuyện với họ, không muốn nghe lời góp ý và chia sẻ của họ, đó không phải là thái độ của người công chính nhưng là thái độ của người kiêu ngạo.
Đừng ngại đối thoại với những người mà mình cho là tội lỗi, nhưng học theo gương lành của thánh cả Giu-se, mau mắn chấp nhận và đón họ đồng hành với mình trong cuộc sống hằng ngày, bởi vì Con Thiên Chúa đã chấp nhận sinh ra trên trần gian là để cùng đồng hành và chia sẻ với con người những vui buồn, hạnh phúc cũng như đau khổ...
Anh chị em thân mến,
Chỉ còn mấy ngày nữa là chúng ta hân hoan đón mừng ngày trọng đại “làm người của Con Thiên Chúa”, mọi trang hoàng nhà thờ, làm hang đá tráng lệ đẹp đẽ, hoạt cảnh thiên thần mục đồng cũng đã chuẩn bị xong và chỉ chờ ngày ấy đến, mọi người đều nô nức chờ đợi...
Nhưng quan trọng hơn đó là sứ điệp của thánh cả Giu-se trong những ngày cuối mùa vọng này: mỗi người chúng ta hãy chuẩn bị tâm hồn cho xứng đáng để đón Thiên Chúa đến, cũng có nghĩa là, chúng ta hãy làm cho tâm hồn của chúng ta trở thành hang đá để Giê-su Hài Nhi sinh ra, bằng cách chấp nhận ý muốn của Thiên Chúa đón nhận tha nhân như đón nhận chính Con Thiên Chúa giáng trần.
Có những tâm hồn đau khổ đang chờ đợi chúng ta nói lời tha thứ, có những tâm hồn đang chờ đợi chúng ta đem niềm vui và hy vọng đến cho họ...
Cửa trời đã mở và mưa ân sủng đã đổ xuống trên trần gian, nhưng tin vui Con Thiên Chúa giáng trần đang bị chận lại không bay tới nơi các tâm hồn vì những kiêu căng và gương xấu của chúng ta...
Xin Thiên Chúa chúc lành cho chúng ta.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
--------
http://www.vietcatholic.net
https://www.facebook.com/jmtaiby
http://www.nhantai.info

Thứ Sáu, 19 tháng 12, 2025

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện



 69.      TIỀN CÔNG NHUỘM VẢI

        Người nọ mua một xấp vải và bỏ ra một trăm năm mươi xu tiền đến tiệm nhuộm thành màu xanh, giá tiền phải trả là ba trăm xu tiền.

        Nhuộm xong, đã qua một năm mà không thấy người ấy đến lấy vải về, chủ tiệm nhuộm bèn đến chỗ ở của chủ xấp vải và hỏi:

-      “Anh mắc nợ tôi ba trăm xu lâu rồi sao không trả ?! Tôi phải đến quan phủ cáo tội anh !”

        Người chủ xấp vải quỳ xuống đất van xin:

-      “Xấp vải của tôi trị giá là một trăm năm mươi xu tiền, tôi lại bỏ ra thêm một trăm năm mươi xu tiền nữa, như thế có thể tha thứ cho tôi được chứ ?

        Ông chủ tiệm nhuộm cầm được tiền trong tay mới đi về.

(Tiếu tiếu lục)

 

Suy tư 69:

        Đem vải đi nhuộm màu xanh thì nhất định vải phải là màu trắng, bởi vì khó mà nhuộm màu đen thành màu xanh, khi nhuộm xong rồi thì không lấy về được vì hết tiền.

        Có một vài người Ki-tô hữu đem cuộc sống bình an hạnh phúc của mình đi nhuộm thành màu đen, bằng những đua đòi không phù hợp với tinh thần Phúc Âm; lại có những thanh niên nam nữ tương lai đẹp như mơ, tâm hồn hướng thiện, nhưng lại đem đời mình nhuộm thành màu đen màu đỏ theo đua đòi cái gọi là “thời thượng” của xã hội, nên tâm hồn trắng tinh của họ trở thành đen tối khó mà làm trắng lại được...

        Vải trắng đã nhuộm đen nhuộm đỏ rồi thì không thể nào làm lại cho trắng được, nhưng việc mà con người không thể làm thì Thiên Chúa lại làm được, Ngài nói như thế này:

“Tội các ngươi, dầu có đỏ như son,

cũng ra trắng như tuyết;

có thẫm tựa vải điều, cũng hóa trắng như bông...” (Is 1, 18).

        Hạnh phúc thay người nghe và tin lời này của Thiên Chúa...


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Thứ Năm, 18 tháng 12, 2025

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện



 68.     ĐẠI NHÂN XẢO QUYỆT

Thừa tướng nọ quyền thế hiển hách.

        Có người giàu có họ Trương, vì để nịnh ông ta, nên trước hết đem con gái của mình gả cho con của em thừa tướng kết thông gia để tiến vào hàng quan lại, sau đó lại nói:

-      “Bây giờ anh của ông với tôi là bà con thông gia, nếu tôi muốn gặp ông ấy thì nói qua ngài một tiếng thì thật may mắn”.

        Em của thừa tướng nói:

-      “Bái kiến thì dễ dàng, chỉ sợ ngài không biết nói rồi tai nạn đến mà thôi”.

        Người giàu có trả lời:

-      “Chỉ cần ngài dám dạy thì tôi dám học và nhớ mãi không quên đâu”.

        Người ấy bèn dạy cho ông ta làm thế nào để hàn huyên, làm thế nào để tán dương, và yêu cầu ông ta nói lại nhiều lần, ông ta đều làm được, bèn viết cho ông ta giấy giới thiệu, người giàu có đắc ý đi bái kiến thừa tướng.

        Thừa tướng nói:

-      “Chúc mừng ông làm quan vào tuổi trung niên, ta cũng cảm thấy được vinh dự”.

        Người giàu có vừa nghe thì không biết trả lời như thế nào, đỏ mặt chảy mồ hôi, bối rối hồi lâu rồi mới nói:

-      “Từ lâu tôi ngưỡng mộ sự xảo quyệt của đại nhân được triều đình trong ngoài kính sợ”.

        Thừa tướng nổi giận đi vào trong, gia nhân đem ông ta quăng ra ngoài cửa.

(Tiếu tiếu lục)

 

Suy tư 68:

        Người ta nói cái miệng hại xác phàm là để ám chỉ những người hay nói, siêng nói, bạ đâu nói cũng được, để rồi tự mình làm hại mình và làm tổn thương đến tha nhân.

        Để được người ta yêu mến tôn trọng không phải là do chức quyền quan tước, cũng không phải là do tiền bạc, nhưng do tư cách sống của mình có bày tỏ tinh thần vị tha, yêu thương và công bình hay không mà thôi...

        Các linh mục của Đức Chúa Giê-su được mọi người kính trọng là bởi vì các ngài có đời sống tận hiến hy sinh tuyệt vời, và bởi vì chức linh mục không phải do con người lập ra, nhưng là do chính Đức Chúa Giê-su lập ra; người Ki-tô hữu được người khác tôn trọng yêu mến là vì họ sống đúng tinh thần Phúc Âm và thực hiện những gì Giáo Hội dạy họ qua thánh lễ, giáo lý và đời sống của Đức Chúa Giê-su...

        Cao quý thay, hạnh phúc thay người đem cuộc sống của mình đặt dưới thập giá của Đức Chúa Giê-su, vì họ sẽ nên giống Ngài hơn là đem đời sống của mình đặt nơi cửa nhà quan quyền, tiền bạc và danh vọng, bởi vì có ngày họ cũng sẽ trở nên xảo quyệt mất đi lòng tự trọng của mình nơi người khác.


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Thứ Tư, 17 tháng 12, 2025

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


67.      OAN KHIÊN NÊN KHÔNG TRẮNG NỔI

        Trần Câu Sơn đã sáu mươi tuổi nhưng râu tóc thì không có một sợi trắng. Người bạn là Cầu Văn Đạt nói đùa:

-      “Nếu lấy tuổi tác làm tiêu chuẩn để so sánh, thì tóc râu của anh có thể nói là ôm ni oan mà khuất phục”.

        Họ Trần kinh ngạc hỏi duyên cớ, Cầu trả lời:

-      “Chúng nó chịu đựng oan khiên nên không trắng nổi đó”.

(Tiếu tiếu lục)

 

Suy tư 67:

        Con người ta khi đến tuổi bốn, năm mươi trở lên thì tóc đã muối tiêu rồi, sáu mươi tuổi mà tóc vẫn còn đen thì là điều kỳ lạ hoặc là do nhuộm đen mà có, chứ không ai chịu oan ức mà tóc đen cả...

Đời sống tâm linh của người Ki-tô hữu cũng thế, sống đạo đã gần hết đời người rồi mà vẫn không cải thiện được tính hư nết xấu của mình thì đúng là chuyện lạ, chuyện lạ là vì từng giây phút trong cuộc đời họ đều nhận lãnh được ơn hoán cải của Thiên Chúa ban cho qua hoàn cảnh sống, qua việc làm, qua thánh lễ, qua việc lãnh nhận các bí tích.v.v...

Không cải thiện đời sống tội lỗi của mình là do nơi mình, chứ không thể oán trách Thiên Chúa sao bất công và hà khắc với mình...


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Thứ Ba, 16 tháng 12, 2025

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


66.       KHÔNG ĐỂ Ý CHUYỆN GHEN TUÔNG

        Ở Hải Phong có một quan sứ tên là Trương Mục Am.

        Một hôm, ông ta ngồi xe ngựa rời khỏi quan phủ, thì có một bà già loạng choạng chận xe lại cáo trạng, nói rằng chồng của bà ta lấy vợ bé không màng gì đến bà ta cả.

        Trương Mục Am cười lớn, mắng bà hãy nhường đường, nói:

-      “Ta là quan bán muối, không để ý chuyện ghen tuông của người khác !”

(Tiếu tiếu lục)

 

Suy tư 66:

        Ghen tuông là chuyện của những người đang yêu và bị phụ tình, ghen tuông cũng là nguyên nhân làm cho cuộc sống hạnh phúc gia đình tan hoang.

        Có người nói, tôi chưa hề biết đến ghen tuông với chồng (vợ), nhưng lại đay nghiến hờn giận khi chồng (vợ) giao tiếp với người khác; lại có người nói mình không thèm để ý đến chuyện tình cảm cá nhân của chồng (vợ), nhưng lại thở vắn thở dài nói xiên nói xỏ khi chồng (vợ) đi làm vể trễ...   

        Nhưng ghen tuông không chỉ có vậy, mà nó len lõi vào trong những tâm hồn thiếu đức ái mà người ta gọi đó là ganh tị:

-         Ganh tị với bạn bè.

-         Ganh tị với đồng nghiệp.

-         Ganh tị với hàng xóm.

-         Ganh tị với những người giỏi hơn mình.v.v...

        Ghen tuông, ganh tị là thuốc nổ làm tan nát hạnh phúc gia đình, sức mẻ tình bè bạn và cuối cùng thì trở nên người luôn nghi ngờ và cô độc...


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Thứ Hai, 15 tháng 12, 2025

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện



 65.      TAY GẤU LÀM MÓN ĂN

        Thầy giáo kêu học trò giải thích ý nghĩa của câu “Tay gấu tôi đều muốn” trong sách Mạnh tử, có một học trò viết như sau :

-      “Ăn sáng, món ăn là tay gấu; ăn tối, món ăn là tay gấu”.

        Thầy giáo cười nói:

-      “Ta từ trước đến nay chưa hề được nếm thử tay gấu, mày lại có thể đem tay gấu làm thức ăn ư ?”

        Các học trò cười vang lên.

                                                                        (Tiếu tiếu lục)

 

Suy tư 65:

        Mật gấu được dùng làm thuốc rất quý, tay gấu cũng là loại thức ăn bổ hiếm khiến ai cũng...thèm ăn, vậy mà có nhiều người sống cả đời cũng chưa ăn được một miếng tay gấu, đúng là hiếm thật.

        Mình Máu Thánh Đức Chúa Giê-su là lương thực cao trọng và quý nhất trần gian, vậy mà Đức Chúa Giê-su đã hào phóng khoãn đãi chúng ta mỗi ngày trong bàn tiệc thánh lễ Mi-sa, không phải vì Ngài chơi nổi như các phú ông ở trần gian, nhưng vì Ngài rất yêu thương nhân loại và muốn cho tất cả những ai ăn và uống Mình Máu Ngài thì cũng được sự sống đời đời...

        Nhưng có những người Ki-tô hữu coi thường của ăn hằng sống ấy, họ tham dự thánh lễ nhưng không muốn rước lễ vì coi đó là chuyện của đàn bà con nít và của những người nhẹ dạ.

        Đức Chúa Giê-su hào phóng với chúng ta vì thương yêu chúng ta, còn chúng ta thì thích hưởng thụ thú vui ăn uống xác thịt trần gian, nên đã quay lưng lại với tình yêu của Ngài trong bí tích Thánh Thể cao trọng này.

        Tiếc thật, uổng thật !


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Chủ Nhật, 14 tháng 12, 2025

Mỗi Ngày Một Câu Chuyện

 


64. NHẬN LỖI THAY NGƯỜI

        Huyện quan vừa nhậm chức, liền sai tên sai dịch đi bắt ông thợ hớt tóc ở ngoài cổng phía bắc, và hạ lệnh đánh bốn mươi hèo thật mạnh, ông thợ hớt tóc không biết chuyện gì cả, bèn chịu đau hỏi:

-      “Tôi phạm tội gì?”

        Huyện quan nói:

-      “Hừ, mấy năm trước ta có hớt tóc ở tiệm của ngươi, mày coi thường ta quá lắm”.

        Ông thợ hớt tóc liên tục kêu oan:

-      “Lão gia, ngài chưa bao giờ kêu tôi hớt tóc cho ngài mà !”

        Huyện quan suy nghĩ chút xíu rồi nói:

-      “Sai rồi, sai rồi !”

        Té ra trước đây ông ta thường ra tiệm hớt tóc ở cửa bắc tại quê mình, và đã bị ông thợ ấy coi thường.

(Tiếu tiếu lục)

 

Suy tư 64:

        Có những người thường giận lâu giận dai, tức là đem cái giận dồn xuống trong bụng không để nó tan đi theo thời gian, cho nên khi có cơ hội là trả thù, người ta gọi đó là thù vặt...

        Nguyên do để thù vặt là vì mình có tính nhỏ nhen, tị hiềm, tâm hồn không phóng khoáng và kiêu căng.

        Đức Chúa Giê-su dạy cho chúng ta một phương pháp để trị thói thù vặt người khác nơi mình, phương pháp đó là: “Anh em muốn người ta làm gì cho mình, thì cũng hãy làm cho người ta như vậy” (Lc 6, 31), bởi vì không một ai muốn người khác chửi mình, đánh mình, nói xấu mình, thù vặt mình, phê bình mình, nhưng chỉ muốn người khác yêu thương mình mà thôi...

        Người Ki-tô hữu thì biết quá rõ câu Lời Chúa dạy trên đây phải không nào, do đó mà họ không thù vặt, không chấp xét những lỗi lầm của tha nhân...


 Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư) 

Thứ Bảy, 13 tháng 12, 2025

Chúa nhật 3 mùa vọng

 


CHÚA NHẬT 3 MÙA VỌNG


Tin mừng : Mt 11, 2-11.
“Thầy có thật là Đấng phải đến không, hay là chúng tôi còn phải đợi ai khác ?”

Anh chị em thân mến,
Hôm nay chúa nhật thứ ba mùa vọng, cũng được gọi là chúa nhật vui mừng. Vui mừng vì ngày cứu độ sắp đến, vui mừng vì nhân loại đang đi trong bóng đêm sắp được nhìn thấy ánh sáng của Đấng Cứu Độ, đó chính là Đức Chúa Giê-su. Chúng ta càng vui mừng hơn vì chúng ta tin rằng Đấng Cứu Độ đã đến trần gian và đang hiện diện với Giáo Hội mọi ngày trong bí tích Thánh Thể.
1. Thầy có thật là Đấng phải đến không ?
Thánh Gioan Tiền Hô -một tù nhân của bạo chúa Hê-rô-đe- đang ngồi trong tù bị bốn bức tường sắt ngăn cách với thế giới bên ngoài, nhưng vẫn cứ trông đợi Đấng mà thiên hạ đợi chờ như lời loan báo của các tiên tri, Đấng mà chính ngài đã làm phép rửa nơi song Gio-đan: Đức Chúa Giê-su Ki-tô.
Thầy có thật là Đấng phải đến không ? – Vâng Ngài đã đến rồi, đến cách đây hơn hai ngàn năm trong hang lừa máng cỏ nơi thành Bê-lem: nghèo nàn, bé nhỏ và tội nghiệp. Ngài đã đến nhưng người ta đã xua đuổi Ngài, không cho Ngài trú ngụ, và ba mươi ba năm sau họ lại đóng đinh Ngài vào thập giá, và coi Ngài như tên trộm cướp...
Thầy có thật là Đấng phải đến không ? – Vâng Ngài đã đến và đang ở giữa chúng ta, nơi những người nghèo như Ngài năm xưa, không phải nơi hang đá Bê-lem nhưng là nơi các viện mồ côi, nơi những trại phong cùi, những trại điều trị bệnh si da. Ngài đang cần đến những tâm hồn quảng đại của các mục-đồng-thời-đại chia sẻ với Ngài những lời nói động viên an ủi, những bó củi sưởi ấm những tâm hồn đang lạnh vì thiếu tình yêu đồng loại, tình yêu gia đình, bè bạn...
Thánh Gioan Tiền Hô ở trong ngục nhưng vẫn đợi chờ Đấng sẽ phải đến để ban ơn cứu độ cho nhân loại; chúng ta không ở trong ngục như thánh Gioan Tiền Hô, nhưng những vật chất danh vọng và xác thịt của thế gian là ngục tù nhốt chúng ta trong bể khổ của cuộc đời.
2. Anh em xem gì trong hoang địa ?
Trong hoang địa thì có gì mà xem chứ, chỉ có thánh Gioan Tiền Hô mà thôi, nhưng ngài đang bị cầm tù và sắp bị chém đầu.
Anh em xem gì trong hoang địa ? – Có người vào hoang địa để cảm nghiệm cái tịch mịch của nó, có người vào hoang địa để tìm gặp Thiên Chúa, lại có người vào hoang địa để ngắm cảnh. Thời nay hoang địa đã có người ở, rừng sâu cũng có người ở, nhưng hoang địa mà người Ki-tô hữu biết chính là những nơi vắng bóng tình yêu Thiên Chúa. Đến mà xem cho biết để gieo tình yêu Phúc Âm cho họ.
Anh em xem gì trong hoang địa ? – Thời nay hoang địa thì không có nhiều, nhưng hoang địa nơi mỗi tâm hồn thì có nhiều, đó là những tâm hồn thiếu bóng dáng tình yêu của Thiên Chúa, đó là những tâm hồn thiếu tình người khi họ đang sống giữa xã hội chỉ có hưởng thụ và bất công.
Anh chị em thân mến,
Đừng để tâm hồn mình biến thành hoang địa thiếu vắng tình yêu đích thực của Thiên Chúa, đừng để tâm hồn mình trở nên khô cằn như hoang địa vì thiếu tình người, nhưng hãy làm cho tâm hồn mình ấm áp hơn bằng những phục vụ hy sinh cho người bất hạnh và khốn khó, đó là hoa đẹp trổ bông trong sa mạc của thời hiện nay...
Chúa nhật màu hồng là chúa nhật của vui mừng, màu hồng của tình yêu thương đang tô đẹp tâm hồn của người tín hữu, màu hồng là niềm vui chờ đợi ngày viên mãn của Con Thiên Chúa giáng trần với mỗi người trong chúng ta. Hãy dọn lòng cho trong trắng để chờ đón Ngài. Alleluia.
Xin Thiên Chúa chúc lành cho chúng ta.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
----------
http://www.vietcatholic.net
https://www.facebook.com/jmtaiby
http://www.nhantai.info