53. TƯỚNG NGỰA TRONG TAY
Đường Huyền Tông rất thích
ngựa tốt, nhưng ngựa nuôi trong chuồng của hoàng cung thì không thể làm cho ông
ta vừa lòng, ông ta bèn hỏi Hoàng Phan Xước:
-
“Ta muốn
có ngựa tốt từ rất lâu rồi, không biết ai giỏi về coi tướng ngựa ?”
Phan Xước trả lời:
-
“Ba vị thừa
tướng đương kim rất giỏi về ngựa”.
Huyền Tông nói:
-
“Khi ta với
họ nghị luận việc triều đình, hỏi đến các tri thức khác, thì từ trước đến nay
không nghe họ nói giỏi về ngựa, ông làm sao biết được ?”
Trả lời:
-
“Mỗi ngày
trên con đê cát này tôi đều thấy các thừa tướng cưỡi những con ngựa rất tốt, thì
có thể biết họ rất giỏi về ngựa”.
Huyền Tông
không nín cười được...
(Tiếu
tiếu lục)
Suy tư 53:
Cưỡi ngựa
tốt chưa chắc đã giỏi về coi tướng ngựa, lái xe giỏi chưa chắc đã giỏi về cách
biết xe tốt xe xấu, bởi vì cưỡi ngựa lái xe thì chỉ cần học trong một vài tháng
thì biết, nhưng biết coi ngựa hay xe tốt thì phải có quá trình nhiều năm nghiên
cứu, kinh nghiệm.v.v...
Đi lễ đọc kinh nhiều nhưng
chưa chắc là người Ki-tô hữu tốt; góp công góp của xây dựng nhà thờ, làm công
tác từ thiện nhiều, nhưng chưa chắc là một Ki-tô hữu thánh thiện; giảng hay viết
nhiều sách nhưng chưa chắc là một linh mục thánh thiện. Bởi vì ai cũng có thể
làm một vài việc thiện trong đời, bởi vì linh mục nào cũng có thể giảng hay viết
sách nhiều, nhưng cái quan trọng của sự nên thánh chính là sống như mình đã giảng
dạy, viết như mình đã sống, làm việc thiện như tấm lòng thành của mình, cốt lõi
của sự thánh thiện là ở đó vậy.
Ngựa nuôi trong hoàng cung
chưa chắc là ngựa hay, làm người Ki-tô hữu thì chưa chắc là Ki-tô hữu đạo đức
thánh thiện, chỉ có những ai yêu mến và thực hành Lời Chúa trong cuộc sống, mới
là người Ki-tô hữu đích thực theo nghĩa của nó mà thôi...
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)














