37. MAO THỊ PHÊ BÌNH THƠ
Tiêu Sơn Mao Đại Khả không thích thơ của Tô Đông Pha.
Uông Lý
đề xuất thơ của Tô Đông Pha làm ví dụ:
-
“Ngoại
trúc đào hoa hai ba nhánh, Xuân giang thủy noãn áp tiên tri.”
Du Thuyết
nói:
-
“Thơ như
thế lẽ nào câu cú không kỳ diệu sao ?”
Mao Đại
Khả vẻ giận dữ bất bình nói:
-
“Mùa xuân
nước ấm, ngỗng cũng có thể cảm nhận được, sao Tô Đông Pha lại nói chỉ có vịt mà
thôi?”
Mọi người
nghe được đều ôm bụng mà cười.
(Tiếu
Tiếu lục)
Suy
tư 37:
Con người ta ai cũng
thích phê bình người khác, nhưng rất ít người thích được người khác phê bình và
góp ý cho mình...
Ai cũng
muốn được người khác khen ngợi mình, nhưng mình thì chỉ muốn chê bai người
khác.
Ai cũng
muốn người khác làm nổi bật mình lên giữa đám đông, nhưng mình thì lại muốn dìm
người khác giữa cộng đoàn.
Ai cũng
thích tự cho mình là giỏi giang, nhưng lại không chấp nhận cái hay cái tốt của
anh em chị em...
Vịt (鴨) hay ngỗng (鵝) đều biết là nước mùa xuân ấm áp, nhưng chữ
“vịt” thì hợp với câu thơ hơn vì nó suôn vần, cho nên chỉ vì không thích tác giả
mà làm cho lớn chuyện, đó cũng là cái thói xấu của con người.
Đức
Chúa Giê-su luôn trách cứ những người biệt phái và các vị kinh sư vì họ chỉ giữ
luật bên ngoài, trên môi miệng, nhưng Ngài vẫn nói với dân chúng rằng, hãy nghe
những lời các vị kinh sư dạy, nhưng đừng bắt chước những việc họ làm, đó là sự
công bằng mà Đức Chúa Giê-su đã xử sự với những người thích đặt gánh nặng trên
vai người khác...
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)
