48. CÂU ĐÁP “KÌ DIỆU” CỦA TỪ HY
Binh bộ
thượng thư Từ Hy xuất thân từ sai dịch mà được đề bạt lên cấp cao.
Một hôm,
ông ta cùng với một trạng nguyên nọ đi vào học cung (trường học), trạng nguyên
nọ chỉ tượng Khổng Tử nói:
-
“Ngài biết
ông lão này không ?”
Từ Hy nói:
-
“Sao lại
không biết chứ ! Có lẽ ông lão này không phải xuất thân từ khoa giáp[1]”.
Trạng
nguyên nọ hổ thẹn không biết làm sao mà trả lời.
(Tiếu
Tiếu lục)
Suy
tư 48:
Tự thẩm
sâu tâm hồn của con người, Thiên Chúa luôn để cho họ những ước mơ và ý chí, để
họ vươn lên trong cuộc sống của mình, để những ai biết dùng ý chí và ơn Ngài trợ
giúp thì sẽ đạt tới ước mơ ấy.
Khổng Tử
không thi qua khoa bảng để đỗ tiến sĩ, nhưng tư tưởng của ngài thì những ai muốn
đỗ tiến sĩ (thời phong kiến bên Tàu cũng như ở Việt Nam) đều phải biết, và có
những vị rất tài giỏi kinh bang cái thế mà không qua trường lớp đào tạo nào cả,
thế mới biết Thiên Chúa rất công bằng và yêu thương con người...
Có những vị tổng thống xuất thân trong một
gia đình giàu có danh giá, thì cũng có những vị tổng thống xuất thân trong gia
đình nghèo; có những vị giáo hoàng xuất thân trong một gia đình nông thôn, thì
cũng có những vị tướng xuất thân từ cấp nhỏ nhất trong quân đội; và có những
người khởi đầu sự nghiệp bằng những nghề “không giống ai” như rửa chén bát
trong tiệm ăn, lượm rác.v.v...
Cái học vị
khoa bảng chỉ là chứng nhận trình độ của học sinh mà thôi, nhưng năng lực thực
hành và kinh nghiệm cuộc sống mới là học vị đánh giá đúng mức trình độ của con
người.
Thế thì
có gì mà phải khoe có hay không có học vị chứ...!
