Thứ Năm, 11 tháng 2, 2016

Nhật ký mồng hai tết con khỉ



NHẬT KÝ MỒNG HAI TẾT CON KHỈ

1.
Hôm nay mồng hai tết, với giáo dân Việt Nam hôm nay là ngày kính nhớ ông bà tổ tiên, với người Taiwan thì hôm nay là ngày con gái đã xuất giá (lấy chồng) trở về nhà mẹ ruột của mình. Đây là truyền thống có từ lâu của người Trung Hoa, con gái đi lấy chồng mỗi năm trở về nhà cha mẹ ruột của mình vào ngày mồng hai tết để chúc tết cha mẹ và ở với cha mẹ một ngày, khi đi thì có cả chồng con đi theo.

Vì là ngày con gái về tết gia đình cha mẹ mình, nên các giáo dân của mình cũng không ngoài thông lệ, ngay từ khuya họ đã ra khỏi cửa để khỏi bị nạn kẹt xe và được miễn phí tiền cầu đường (từ 23 giờ đến 7 giờ sáng), cho nên sáng nay giáo dân tham dự thánh lễ ít hơn mọi ngày.

2.
Mình so sánh việc kính nhớ tổ tiên vào ngày mồng hai tết, với việc con gái về tết cha mẹ cũng trong ngày mồng hai tết, có mấy điểm giống nhau như sau:
-      Kính nhớ ông bà tổ tiên, đó là hiếu thảo; con gái đã lấy chồng về nhà tết cha mẹ, đó là hiếu thảo.
-      Kính nhớ ông bà tổ tiên là uống nước nhớ nguồn; con gái đã lấy chồng về tết cha mẹ cũng là nhớ ơn sinh thành dưỡng dục.
-      Kính nhớ ông bà tổ tiên là gìn giữ truyền thống gia đình; con gái đã lấy chồng về tết cha mẹ mình là nhắc nhở mình vẫn là thành viên trong gia đình của cha mẹ, dù đã lấy chồng.

Những điểm tương đồng này đều bắt nguồn từ đạo hiếu, Thiên Chúa dạy chúng ta phải thảo kính cha mẹ, cũng như người xưa đã nói: làm người thì chữ hiếu để phải đặt lên hàng đầu.

Hôm nay trong thánh lễ mình đã chia sẻ với giáo dân là: việc trở về nhà cha mẹ ruột của mình ngày hôm nay mồng hai tết, không những đem lại niềm vui cho mọi người trong gia đình, mà bản thân mình cũng cảm thấy mình đang ở với cha mẹ như những ngày chưa xuất giá, do đó mà khi trở về nhà cha mẹ mình, thì các cô các bà không được đem gánh nặng đến cho cha mẹ của mỉnh, chẳng hạn như kể lễ những chuyện buồn trong gia đình của mình cho cha mẹ nghe, vì như thế là chúng ta vô tình làm cho cha mẹ lo âu suy nghĩ trong những ngày đầu năm mới...

3.
Mồng hai tết, sau thánh lễ như thường lệ mình đi một vòng phố xá quanh nhà thờ coi có cửa hàng nào đã mở cửa chưa, chỉ có cửa hàng bán lẻ Seven Elevent là mở suốt đêm ngày, nhưng họ không bán những thứ mình cần, như thẻ điện thoại để gọi về Việt Nam, không phải mua cho mình, nhưng mua để lì xì cho các Sơ và các thầy trong dịp tết, bởi vì các Sơ các thầy qua Taiwan để học hoặc qua truyền giáo nên rất muốn gọi điện về thăm nhà, lì xì cho họ thẻ điện thoại thì họ rất thích, năm nào mình cũng lì xì kiểu này. Chưa có quán hàng bán lẻ nào mở cửa khai trương, thế là mình đi dạo một vòng rồi về nhà, dự định nhờ những người quen biết mua dùm.

Mồng hai tết ngoài đường xe cộ vẫn còn ít, có lẽ người ta đổ xô về miến nam, đến những chỗ vui chơi, vì thời tiết mấy ngày xuân rất đẹp, cho nên không ai muốn ở nhà cả.

4.
Vì ngày mồng ba tết là Lễ Tro, cho nên hôm nay mình không đi đâu cả, chỉ ờ nhà để chuẩn bị trang hoàng cung thánh cho ngày lễ tro. Buổi chiều có một vài giáo dân đến nhà thờ giúp mình treo màn, dán hình và dọn dẹp không khí tết trên cung thánh giáo dân để bước vào mùa chay thánh.

Đang trang trí nhà thờ thì có một bà giáo dân đến viếng Chúa, mình hỏi đùa với bà là có về nhà cha mẹ không, bà cười nói con cái phải về nhà mình chứ. Sau đó bà nói mình tại sao đầu năm mới không đi đâu cả, chưa đến nhà bà để ăn một bữa cơm với gia đình con cái, mình trả lời là có khi nào bà thấy mình đi ăn cơm tại nhà giáo dân không, những giáo dân giúp mình trang hoàng nhà thờ đều cười, vì chưa bao giờ mình đến nhà giáo dân ăn cơm, dù cưới hỏi, dù đám ma, và giáo dân trong xứ đều biết điều ấy, cho nên bà chỉ hỏi và cười mà thôi...

Rồi mồng hai tết cũng qua đi, những ngày xuân rồi cũng qua đi trong lặng lẽ, và con người cũng vội vàng chuẩn bị cho công việc của đầu năm mới...


Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.