CHÚA
NHẬT 26 THƯỜNG NIÊN
Tin mừng : Lc
16, 19-31
“Con đã nhận phần
phước của con rồi, còn La-da-rô suốt một đời chịu hoàn toàn những bất hạnh. Bây
giờ La-da-rô được an ủi nơi đây, còn con thì phải chịu khốn khổ.”
Anh chị em thân mến,
Bài Tin Mừng hôm
nay Đức Chúa Giê-su đưa ra cho chúng ta thấy một bức tranh hai bối cảnh: giàu
và nghèo, phúc và hoạ, qua dụ ngôn người giàu có và người nghèo La-da-rô; đây
cũng là bức tranh của thế giới ngày nay, nơi có nhiều người cơm không có ăn áo
không có mặc, họ đang cùng sống với những người giàu có dư thừa tiền bạc, đang
phung phí thức ăn và sống xa hoa với những nhu cầu không cần thiết cho cuộc sống.
Giàu
Ông phú hộ giàu có
ngày ngày yến tiệc linh đình, xa hoa hưởng thụ và đắm chìm trong những thú vui,
ông sáng mắt trước những tờ giấy bạc và những đồng vàng lóe mắt, nhưng lại “đui
mù” trước cảnh nghèo khó của anh La-da-rô.
Đây là một thảm kịch
thường xảy ra trong xã hội hôm nay cũng như xã hội thời Đức Chúa Giê-su, đây
cũng là thảm hoạ cho người giàu có vật chất nhưng lại thiếu thốn về tinh thần
yêu thương anh em đồng loại, bởi vì Đức Chúa Giê-su qua bài dụ ngôn rất sống động
hôm nay đã cảnh cáo chúng ta –những người giàu có- về cách thức sử dụng của cải
mà Thiên Chúa đã ban cho chúng ta…
Nghèo
Anh La-da-rô nghèo
khổ đói ăn ngồi trước cổng nhà của người phú hộ đang yến tiệc tưng bừng, anh hy
vọng nhặt được những miếng bánh vụn từ bàn tiệc của thực khách rơi xuống để ăn
cho đỡ đói, nhưng không ai cho, nghèo như anh thì thật là quá nghèo, và càng buồn
tủi hơn nữa khi thân phận của mình còn thua một con chó của người phú hộ kia. Anh
La-da-rô là hình ảnh thật của những người nghèo hôm nay đang ngồi ăn xin bên lề
đường, trước cổng nhà thờ và có khi trước cửa nhà chúng ta, người nghèo ấy là
hình ảnh của Đức Chúa Giê-su quằn quại đau thương trên thập giá đang chờ sự an ủi
giúp đỡ của chúng ta.
Nghèo vật chất còn
dễ chịu hơn là nghèo tình thương, bởi vì nghèo vật chất thì người khác có thể
giúp đỡ, nhưng nghèo tình thương thì chỉ có ân sủng của Thiên Chúa mới làm cho
họ được an vui, mà ân sủng của Thiên Chúa làm sao để xuống trong tâm hồn họ,
khi mà họ vẫn không mở rộng tâm hồn để đón nhận những người nghèo !
Phúc
Đức Chúa Giê-su đã
nói: “Phúc cho những ai có tâm hồn nghèo
khó vì Nước Trời là của họ”[1]
(Mt 5, 3), nghèo khó là phúc vì đó là lời khẳng định của Đức Chúa Giê-su,
nhưng rất ít người coi đó là hạnh phúc của mình, nên họ vẫn thấy cuộc sống của
mình quá phủ phàng, và oán trách Thiên Chúa bất công.
Phúc không hệ tại ở
vật chất nhưng ở tại tâm hồn có Chúa hay không mà thôi, bởi vì một khi trong
tâm hồn có Chúa thì giàu hay nghèo, sung sướng hay khổ cực cũng đều là phúc thật,
nhưng nếu trong tâm hồn không có Chúa thì đúng là nghèo và đau khổ thật. Anh La-da-rô
đã có phúc vì anh vui lòng chấp nhận cảnh nghèo mà không oán trời trách người,
cho nên anh đã được thưởng phúc trên thiên đàng.
Hoạ
Người phú hộ giàu
có đã gặp hoạ, không phải vì ông giàu mà gặp hoạ, nhưng là vì ông ta sống dửng
dưng với anh em đồng loại của mình đang nghèo đói ngồi ăn xin trước cửa nhà. Họa
ở đời này và hoạ ở đời sau thì khác nhau xa vô cùng, con người ta ai cũng nghĩ
đến cái họa của mình trong cuộc sống đời này thì sợ hãi, nhưng lại không nghĩ đến
cái hoạ đời sau để mà tu thân tích đức, thương người như thể thương thân.
Cái họa ở đời này
đôi lúc là cái phúc cho người biết nhẫn nhục và chấp nhận nó, nhưng cái hoạ đời
sau thì không thể biến thành phúc được, bởi vì cái khoảng cách biến đổi hoạ
thành phúc ấy chỉ có ở đời này mà thôi…
Anh chị em thân mến,
Đức Chúa Giê-su mời
gọi chúng ta đem tình thương của Ngài trải rộng khắp trong cuộc sống đời thường
của mình nơi những anh chị em nghèo khó, bởi vì đó chính là phương thế biến hoạ
thành phúc của người Ki-tô hữu ở đời này.
Giàu chưa phải là họa
mà nghèo cũng không phải là phúc, nhưng hoạ phúc là do tâm hồn của chúng ta có
bóng dáng của Thiên Chúa hay không mà thôi.
Xin Thiên Chúa chúc
lành cho chúng ta.