TRANH CẢI TÊN TRƯỚC TÊN SAU
Có một lần, hai người là Chu
Cát Lệnh và Vương thừa tướng, chỉ vì tên họ trước sau mà tranh cải ồn cả lên, Vương
thừa tướng đưa ra lý do
-“Tên họ được xếp ở giữa, tại sao không gọi là Cát Vương, mà lại gọi là Vương Cát ?”
Chu Cát Lệnh phản bác nói:
-“Cái này không dể dàng giải thích, trong cuộc sống thường ngày chúng ta nói lừa ngựa, mà không nói ngựa lừa, ngài cũng biết, lẽ nào ngựa không như lừa sao ?”
(Thế Thuyết Tân Ngữ)
Suy tư:
Nói “lừa ngựa” hay là nói “ngựa
lừa” thì cũng giống nhau mà thôi, chẳng qua là do thói quen nói lâu ngày rồi trở
thành nếp, không quan trọng, cái quan trọng là một khi đã thành thói quen rồi,
có bằng lòng sửa lại không, bởi vì sửa lại một thói quen đã thành nếp thì rất
khó.
Thói quen hách dịch với người
khác, thói quen muốn chơi trên đầu trên cổ người ta, thói quen nói móc họng anh
em.v.v...và rất nhiều thói quen không tốt khác của chúng ta, đã làm cho người
khác khó chịu và chịu không nổi, mà đôi lúc chúng ta cứ cho là “bản tính tôi”
nó như thế, mà không chịu sửa đổi. Linh mục Vincent Lebbe đã dạy các đệ tử của mình rằng:“Làm thì có phương pháp, không làm thì
không có phương pháp”, có nghĩa là nếu
trong mọi công việc, dù khó khăn đến đâu, nếu chúng ta bắt tay làm thì tự nhiên
sẽ có phương pháp làm, còn nếu chúng ta không muốn làm, thì nhất định sẽ không
có phương pháp. Nếu chúng ta quyết tâm sửa đổi những thói quen xấu, những thói
quen không mấy tốt đẹp, thì nhất định chúng ta sẽ có phương pháp làm và sẽ
thành công.
Đương nhiên chúng ta cũng rất
cần ơn Chúa giúp mới có thể thành công, nhưng nếu chúng ta không quyết tâm làm,
thì chúng ta lấy tư cách gì mà đòi Chúa giúp chứ ? Ngài chỉ giúp khi chúng ta
quyết tâm làm mà thôi.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
dịch và viết suy tư