CHÚA NHẬT
III MÙA VỌNG
Tin Mừng: Ga 1,
6-8; 19-28
“Có
một vị đang ở giữa các ông mà các ông không biết”.
Anh chị em thân mến,
Sự thật vẫn luôn là sự thật,
dù cho chúng ta chối bỏ nó, tẩy chay nó, thì nó vẫn là sự thật. Thánh Gioan Tiền
Hô đến để làm chứng cho sự thật, sự thật mà thánh Gioan Tiền Hô làm chứng,
không phải là một sự thật như nhiều người hiểu là sự thật của việc phải hay việc
trái. Chứng của thánh Gioan Tiền Hô là sự thật, khi ông nói: "Tôi không phải là Đấng mà anh chị em
trông đợi, tôi không phải là Đấng mà các tiên tri đã loan báo là sẽ đến, nhưng
là người khác, người này đến sau tôi, nhưng có trước tôi, tôi, ngay cả cởi dây
giày cho Ngài cũng không xứng". Đó là sự thật, sự thật đã được loan
báo từ ngàn xưa, sự thật một trăm phần trăm, Đấng ấy là Mê-si-a, là Đấng Cứu Thế,
là Thiên Chúa làm người, Ngài chính là Đức Chúa Giê-su Ki-tô.
Làm chứng, đó là trách
nhiệm của người chứng kiến từ đầu đến cuối một sự việc; làm chứng là nói sự thật
mình đã thấy, đã tin và đã sống. Trách nhiệm của thánh Gioan Tiền hô là làm chứng
cho Đức Chúa Giê-su, trách nhiệm của ông đã hoàn tất khi Đức Chúa Giê-su xuất
hiện công khai, và ông đi vào bóng tối của ngục tù, và cuối cùng chết cho sự thật.
Làm chứng, đó cũng là
trách nhiệm của chúng ta –người Ki-tô hữu- hay nói cách khác, trách nhiệm của
thánh Gioan Tiền hô ngày hôm nay được trao lại cho chúng ta, những người đã tin
và đã sống cho niềm tin của mình vào Đức Chúa Ki-tô, chúng ta làm chứng rằng:
có một Thiên Chúa, vì yêu thương nhân loại mà giáng sinh làm con người như
chúng ta, đang ở giữa chúng ta, đã sống đã chết và đã sống lại hiển vinh, tất cả
vì yêu thương chúng ta, đó là sự thật mà chúng ta đã, đang rao giảng và làm chứng
giữa một xã hội vật chất và hoài nghi này.
Lời chứng này không những
chúng ta vui mừng loan báo cho mọi người biết, chia sẻ cho mọi người biết bằng
miệng lưỡi của mình, nhưng tuyệt vời hơn và hiệu quả hơn đó là làm chứng bằng
chính cuộc sống của chúng ta là hy sinh, khiêm tốn và phục vụ trong yêu thương
của Đức Chúa Giê-su.
Không một lời chứng nào mạnh
mẽ và hữu hiệu cho bằng lấy chính đời sống của mình để làm chứng. Thánh Gioan
Tiền Hô đã rơi đầu vì làm chứng cho sự thật; các thánh tông đồ đã tan xương nát
thịt vì làm chứng cho niềm tin của mình, các thánh tử đạo cũng như thế, thà chết
chứ không phản bội sự thật để làm chứng cho niềm tin của mình vào Đức Chúa Ki-tô,
Đấng mà ông Gioan Tiền Hô đã không mắc cỡ khi ông tự hạ mình xuống trước công
chúng và tuyên bố: “Đây Chiên Thiên Chúa,
đây Đấng xóa tội trần gian.”
Ngày hôm nay, lời chứng cần
phải được thể hiện mạnh mẽ hơn nữa, bởi vì nhân loại đang sống trong “văn hóa sự
chết” của sự hưởng thụ, họ không biết và không nhìn thấy một sự thật sẽ đến, đó
là Đấng Mê-si-a sẽ đến lại lần thứ hai trong vinh quang. Người Ki-tô hữu hiểu
điều đó hơn ai hết, cho nên chính chúng ta cần phải lấy chính đời sống của mình
để làm chứng cho mọi người biết rằng: Đấng sẽ đến và đang đến không ai xa lạ
chính là Đức Chúa Giê-su trong hang lừa máng cỏ năm xưa ở Bê-lem, và cũng là Đấng
đã chết trên đồi Can-vê thảm sầu năm nọ.
Nhưng hôm nay, Ngài không
đến trong hang lừa máng cỏ ở Bê-lem và Ngài cũng không còn chết ở đồi Can-vê nữa,
nhưng Ngài đang đến nơi em bé không nhà cửa, Ngài đang đến nơi người già neo
đơn tay chân run rẩy đang chờ chúng ta giúp đỡ, Ngài đang chết dần chết mòn
trong những trại tập trung, trong những nơi u tối của xã hội, Ngài đang chết dần
mòn trong những trại cai ma tuý cô đơn không đủ phương tiện chăm sóc...
Làm chứng là mạnh dạn nói
lên sự thật mà không mắc cỡ rằng: tôi vẫn còn những khuyết điểm cần phải sửa chữa,
tôi cần phải học hỏi nơi anh chị em nhiều điều, tôi cần phải trở nên người tốt
hơn, đó chính là làm chứng cho niềm tin của mình vậy.
Anh chị em thân mến,
Chúa nhật III mùa vọng là
Chúa Nhật của hy vọng, hy vọng vào Đấng sẽ đến sẽ mang lại hạnh phúc cho chúng
ta, nhưng muốn được như vậy, chúng ta cần phải đem hy vọng của niềm tin của
chúng ta cho người anh em chúng ta trước, hy vọng và ước mơ của họ rất đơn sơ,
chúng ta rất dễ đáp ứng: họ hy vọng đêm nay có chén cơm ăn cho khỏi đói, họ hy
vọng ngày mai có một cái áo mới cho con cái họ mừng lễ Giáng Sinh, họ hy vọng
ai đó cho họ một nụ cười thông cảm sau những giây phút lỡ lầm.v.v... đó cũng là
hy vọng của chính thánh cả Giu-se và Đức Mẹ Ma-ri-a ngày xưa khi hai ngài đi
tìm nhà trọ để sinh hạ Đấng Cứu Thế là Đức Chúa Giê-su, nhưng không có một ai
giúp đỡ để cho các ngài trú tạm qua đêm trong nhà mình...
Xin Thiên Chúa chúc lành
cho tất cả chúng ta.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.