Thứ Sáu, 30 tháng 1, 2015

Mặt giống khỉ vượn



MẶT GIỐNG KHỈ VƯỢN
Liễu Văn Thụ rất có tài ăn nói, chỉ có điều là mặt mày giống như khỉ vượn.
Lần nọ, Đường Minh Hoàng nói đùa khiến cho Hoàng Phan Xước chế nhạo ông ta, Liễu Văn Thụ rất hận ghét những ai gọi ông ta là khỉ vượn, liền ngầm ra hiệu với Phan Xước không được nói mặt ông ta giống khỉ vượn.
Phan Xước bằng lòng, nói với hoàng thượng:
-         “Khuôn mặt của Văn Thụ không giống khỉ vượn, nhưng khuôn mặt của con khỉ thì lại giống như đúc Văn Thụ ạ”.
Hoàng đế cười ha ha.
                                     (Tuý Ông đàm lục)

Suy tư:
     Giữa hoàng đế và bạn đồng liêu dĩ nhiên người ta sẽ chọn hoàng đế, Phan Xước đã làm như thế, thà được lòng hoàng đế hơn là sức mẻ tình bạn bè, đời là như thế.
     Giữa Thiên Chúa và ma quỷ, dĩ nhiên người công giáo chọn Thiên Chúa.
     Chọn và trung thành là hai việc khác nhau: có người chọn vì theo phong trào, cho nên được dăm ba bữa thì quăng vào sọt rác; có người chọn vì thấy hay hay, cho nên khi hết hay hay thì quên mất tiêu; có người chọn vì để vui lòng người yêu, cho nên khi được vợ được chồng thì cũng quên luôn cái mình đã chọn.
     Đức Chúa Giê-su đã yêu thương và chọn chúng ta làm con cái của Ngài, dù chúng ta bất xứng. Ngài không cao hứng nhất thời mà chọn, Ngài cũng không theo phong trào mà chọn, nhưng là vì yêu thương mà chọn chúng ta, và cuối cùng Ngài đã trung thành với sự chọn lựa ấy mà chết trên thập giá vì yêu chúng ta.
     Tôi đã chọn Thiên Chúa làm gia nghiệp của đời tôi trong bậc linh mục, trong đời sống hiến dâng của bậc tu sĩ, và trong đời sống của một tín hữu bình thường, đó là hồng ân mà Thiên Chúa ban cho tôi, nhưng cũng có một lúc nào đó, tôi đem sự lựa chọn này ra so sánh với thế gian :
-    Tôi so sánh bậc sống độc thân linh mục với đời sống đôi bạn, và cảm thấy cô đơn, buồn tẻ, thế là tôi xin Chúa cho tôi “nghỉ tu” một ngày, để chọn cái vui thú ở đời chóng qua với một người nào đó mà bỗng nhiên chợt hiện về trong quá khứ tuổi trẻ của tôi.
-    Tôi so sánh cuộc sống của người Ki-tô hữu với cuộc sống của người khác, và cảm thấy hối hận khi chọn Chúa, vì không được tự do thoải mái ăn chơi, xa hoa, mà không sợ luật lệ gò bó...

Tôi  đã chọn Chúa vì phong trào đi tu, vì phải lấy vợ lấy chồng; tôi đã chọn Chúa vì sợ lỡ mất dịp tiến thân, cho nên tôi cũng rất dễ dàng bỏ Chúa khi khó khăn xảy đến cho đức tin của tôi.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 
Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư