Thứ Sáu, 30 tháng 1, 2015

Tranh chấp ở chỗ cao


TRANH CHẤP Ở CHỖ CAO
Bốn bộ vị là: lông mày, con mắt, miệng và mũi đều có linh tính.
Một hôm, miệng nói với mũi:
-         “Anh có tài cán gì, thế mà sao lại ở phía trên tôi ?”
Mũi nói:
-         “Tôi có khả năng phân biệt mùi vị thơm thối, sau đó anh mới có thể ăn, cho nên vị trí của tôi phải ở trên anh”.
Mũi lại nói với con mắt:
-         “Còn anh, anh có bản lĩnh gì, sao lại ở trên tôi ?”
Con mắt trả lời:
-         “Tôi có thể quan sát bốn phương tám hướng, công lao không ít, đương nhiên là phải ở cao trên anh”.
Mũi lại nói:
-      “Nếu là như vậy, thì lông mày có khả năng gì mà lại ở trên tất cả chúng ta ?”
Lông mày nói:
-         “Tôi cũng không hiểu tại sao mình lại có vị trí như thế này, nhưng nếu tôi được sắp ở chổ phía dưới mắt và mũi, thì không biết cái da mặt của các anh thì nên bỏ ở chổ nào ?!”
                                     (Tuý Ông đàm lục)


Suy tư:
     Có những người có tính hay phân bì so đo với người khác, có những người miễn cưỡng chấp nhận chức vụ của người khác vì số đông thắng thiểu số nên họ ngầm bất phục, và do đó hay phê bình, so đo và có cơ hội là nói xấu người ấy...
     Cộng đoàn tu trì là nơi để mỗi người được nên thánh và làm cho người khác nên thánh, cho nên những chức vụ danh xưng trong cộng đoàn là để phục vụ cộng đoàn và để duy trì trật tự trong cộng đoàn, chứ không phải là để người khác phục vụ mình...
     Trong cộng đoàn tất cả thành viên đều là anh em chị em, chức vụ chỉ là để phục vụ.
     Thành viên có chức linh mục thì phục vụ cộng đoàn dân Chúa, dâng thánh lễ và làm những công việc của một linh mục, nó không giống với chức vụ trong cộng đoàn như chức vụ quản lý, văn phòng, thư ký hay bất cứ chức vụ gì, cho nên đừng lẫn lộn chức linh mục với chức vụ mà anh em chị em bầu lên để quản lý và để phục vụ cộng đoàn, chức vụ này có thể là không cần thiết phải là linh mục, bởi vì nó đòi hỏi về năng khiếu kinh nghiệm hành chánh hơn là mục vụ.
Trong cộng đoàn có người nghĩ rằng mình là linh mục nên phải đòi cho được ở trên anh em chưa lãnh chức linh mục, cho nên bất mãn, khó chịu, tức tối và hay phê bình người anh em, tất cả chỉ vì chưa phân biệt được cái chính và cái phụ, cái sai và cái đúng của công việc, và như thế họ đánh mất giá trị cao quý của thiên chức linh mục mà mình đã lãnh nhận trong Giáo Hội của Chúa.

     Mỗi người cứ vui vẻ làm tròn bổn phận của mình, đừng nhìn chức vụ của anh em chị em mà khó chịu, nhưng hãy cảm tạ ơn Chúa vì người anh em chị em có khả năng và đức độ hơn mình, đó chính là nhân đức khiêm tốn và là niềm vui thánh thiện vậy.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb. 
dịch từ tiếng hoa và viết suy tư