CHÚA
NHẬT 22 THƯỜNG NIÊN
Tin mừng : Lc
14, 1.7-14.
“Ai tôn mình lên sẽ
bị hạ xuống, còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên”.
Bạn thân mến,
Con người ta ai
cũng có sĩ diện, chức quyền càng cao thì sĩ diện càng lớn, sĩ diện càng lớn thì
nhân cách lại nhỏ đi, cuối cùng trở thành một kẻ kiêu ngạo làm trò cười cho
thiên hạ.
Đức Chúa Giê-su
không những là Thiên Chúa làm người, là Cứu Chúa và là thầy của của nhân loại,
Ngài còn là nhà tâm lý dạy cho chúng ta những bài học về cách đối xữ với nhau
trong cuộc sống hằng ngày, mà trong bài Tin Mừng hôm nay, chính Ngài đã dạy cho
bạn và tôi hãy sống khiêm tốn với nhau trong cuộc sống đời thường.
Khiêm tốn khi được làm khách danh dự
Ở đời, ai cũng có một
lúc nào đó được mời đi dự tiệc, và ai cũng thích được người khác chú ý đến mình
trong bữa tiệc, địa vị càng cao thì càng thích người khác biết đến, càng được
nhiều người biết đến thì càng hãnh diện và cảm thấy mình là người quan trọng,
đó chính là mầm móng của kiêu ngạo.
Đức Chúa Giê-su khuyên
bảo bạn và tôi khi được người khác mời đi dự tiệc thì hãy chọn chỗ ngồi cuối
trong bàn ăn, là để cho chúng ta thấy giá trị đích thực của khiêm tốn không phải
là nơi dáng vẻ bên ngoài, nhưng là tâm tình bên trong của một tâm hồn không coi địa vị như là một bàn đạp
để hãnh tiến, nhưng coi địa vị như một công cụ để phục vụ tha nhân, chứ không
phải là để ăn trên ngồi trước.
Địa vị tự nó không
phải là một bức tường ngăn trở bạn và tôi đến với Thiên Chúa và với tha nhân,
nhưng chính thái độ của chúng ta làm cho địa vị như là một hố sâu ngăn cách giữa
mình với tha nhân, đó là thái độ kiêu ngạo kẻ cả của mình khi xuất hiện giữa
đám đông, chẳng hạn như khi được mời tham dự các cuộc ăn uống hay những cuộc hội
họp của những người khác.
Có những người đã tranh
giành chỗ ngồi nhất trong bàn tiệc, những người dự tiệc khác cũng đã làm như thế,
bởi vì ai cũng coi sĩ diện của mình lớn hơn nhân cách của người khác.
Khiêm tốn đích thực
Đức Chúa Giê-su tận
mắt chứng kiến cảnh người ta đi dự tiệc tranh giành nhau để ngồi chỗ trên, Ngài
không muốn các môn đệ của mình làm như thế khi được mời dự tiệc, nhưng Ngài muốn
dạy các môn đệ và chúng ta sống có nhân bản hơn trong cuộc sống đời thường, cái
nhân bản ấy chính là sống hài hòa với mọi người, cho dù mình có địa vị và chức
vụ cao trong xã hội hay trong Giáo Hội.
Cái mà Đức Chúa Giê-su
đề cập đến chính là “tự nhắc mình lên” của con người, bởi vì khi tự mình nhắc
mình lên thì không những không có giá trị gì, mà lại còn trở thành kiêu căng lố
bịch trước mặt mọi người, và như thế phẩm cách của họ cũng theo đó mà bị hạ xuống.
Người có tâm hồn khiêm tốn đích thực thì dù được ngồi ở trên, hay ngồi ở cuối
cùng thì vẫn là người khiêm tốn, bởi vì sự khiêm tốn không hệ tại nơi chỗ ngồi
rốt cùng hay ngồi chỗ cao hết trong bữa tiệc, bởi vì có khi ngồi bàn cuối cùng
nhưng tâm hồn thì khiêu ngạo phàn nàn oán trách chủ nhà không nể mình.
Có địa vị hay không
có địa vị thì người khiêm tốn vẫn cứ là người khiêm tốn, ngồi trên bàn cao hay
ngồi bàn dưới bàn thấp thì vẫn cứ là người khiêm tốn như thường, bởi vì sự
khiêm tốn chính là học được bài học từ nơi Thập Giá của Đức Chúa Giê-su, tức là
sự hy sinh bỏ mình, và cũng là học khiêm tốn từ nơi bàn tiệc Thánh Thể trên bàn
thờ mỗi ngày khi dâng thánh lễ, đó là yêu thương và khiêm tốn.
Bạn thân mến,
Đức Chúa Giê-su dạy
chúng ta cần có sự khiêm tốn khi được bạn hữu mời đi ăn tiệc, chính là Ngài nhắm
đến bàn tiệc Thánh Thể mỗi ngày mà chúng ta tham dự, đó là thánh lễ Mi sa. Nơi
bàn tiệc thánh này, cái cần phải có của chúng ta là sự khiêm tốn “chọn chỗ rốt
hèn” như chính Đức Chúa Giê-su đã hết sức khiêm hạ trở nên tấm bánh nuôi dưỡng
linh hồn chúng ta.
Nơi bàn tiệc thánh
này sự khiêm tốn càng nổi nét hơn, khi mỗi người trong chúng ta biết khiêm tốn
phục vụ tha nhân sau khi tham dự bàn tiệc thánh trên bàn thờ.
Xin Thiên Chúa chúc
lành cho chúng ta.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.